Bọn họ sớm đã trải qua khiếp tràng, đã sớm mất đi lòng tin đối mặt với Lăng Tiếu.
Cho nên mới tạo thành tinh huống sát lục nghiêng về một bên thế này.
Nếu như bọn họ đều là tập thể nhân mã trải qua trường kỳ huấn luyện, hiểu được trận pháp hợp lực xuất kích, Lăng Tiếu cũng chưa chắc có thể dễ dàng đem những người này tàn sát như vậy.
Chung Ba cùng Hắc Hỏa thân là Nửa bước Đế giai tạm thời còn chưa chết, chỉ là tâm của bọn họ đều là lạnh đến thông thấu rồi.
Bọn họ đều đang ở trong lòng hối hận vô cùng, bọn họ làm sao sẽ nghĩ đến Lăng Tiếu lại biến thái như vậy, chỉ là thực lực cao cấp Thiên Tôn lại đã bày ra thế giới lực cường đại như Đế giai, hơn nữa đây còn không phải là thế giới lực bình thường, là hoàng giai thế giới lực trong vạn không có một.
Bọn họ sợ, bọn họ đều sợ giống như là Diêu Cuồng, trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ :
- Trốn!
Đáng tiếc bọn họ bị thế giới lực của Lăng Tiếu nhấn chìm xuống, những công kích lực lượng các thức các dạng kia để cho bọn họ ứng phó đến chật vật không thôi.
- Lăng thành chủ... Thỉnh nâng lên cánh tay cao quý, ta... Chung Ba ta đầu hàng!
Chung Ba đã là lòng tin toàn bộ mất hết, đối diện với Lăng Tiếu đang huy vũ Kim Long Thương cầu xin tha thứ nói.
Hắc Hỏa nghe được lời nói của Chung Ba, cũng không có chần chờ:
- Đúng đúng... Lăng thành chủ, chúng ta đầu hàng... Chúng ta đầu hàng, van xin ngươi bỏ qua cho chúng ta đi!
Tu vi của bọn họ có được không dễ, còn có không ít thời gian có thể sống, bọn họ cũng không muốn chết đi như vậy.
Lăng Tiếu cũng không có nói chuyện, hắn giống như là Thần đế, thân ảnh hơi động liền đến trước mặt hai người, Kim Long Thương không hề lưu tình hướng về phía hai người đập xuống.
Phách Long thương quyết Dữ Long Cộng Vũ!
Một con kim long thật nhỏ mang theo năng lượng cuồng bạo phân biết oanh hướng hai người.
Hai người thần sắc đại biến, đang lúc muốn chạy trốn lại là bị vô số thụ đằng trói chặt lại rồi.
Một chút thời gian tạm hoãn này đã đủ để lấy mạng của bọn họ!
- Không!
Hai người đều là con ngươi co chặt lại, không cam lòng mà rống lớn lên.
Oanh long oanh long!
Thuận theo tiếng oanh long vang lên, hai tên Nửa bước Huyền Đế liền vẫn lạc rồi!
- Hô... Không có biện pháp chống đỡ rồi!
Lăng Tiếu nhẹ thở ra một hơi, khí thế của hắn trong nháy mắt giảm xuống không ít, phạm vi của thế giới lực cũng nhỏ đi không ít.
Mục quang của hắn hoành tảo người còn chưa chết ở bốn phương một cái hống lớn.
Thanh âm uy nghiêm này truyền khắp bên ngoài chiến trường Phong Vân thành.
Lăng Tiếu quanh thân oánh nhiễu lưu ly long lân chiến giáp, một cái kim sắc cự long hư ảnh giống như ngưng hực xuất hiện ở trên đầu của hắn, hoàng giả chi uy kia giống như là thượng cổ đế hoàng, để cho người ta không nhịn được sản sinh ra một cỗ vọng động muốn cúng bái.
Người ở bên cạnh Huyền Diệu nhất tề hướng về phái Lăng Tiếu hành lễ hô lên:
- Thành chủ vô địch!
- Thành chủ vô địch!
Từng đạo thanh âm hùng tráng giống như là thiên uy hàng lâm truyền khắp tứ phương, giống như là cổ mộ thần chung hung hăng va chạm vào trong lòng của mọi người.
Bất kể là những dong binh đến xâm phạm kia hay là những khác khác ở xa xa quan chiến đều cảm giác được một cỗ thiên uy không cho kháng cự, để bọn họ cảm thấy trong lòng run rẩy không thôi.
Cuối cùng phòng tuyến trong lòng kia của bọn họ bị thân ảnh hùng vĩ giống như chiến thần lại như đế hoàng kia triệt để kích khóa rồi.
Từng cái bỏ xuống vũ khí trong tay, dừng phản kháng, hướng về phía thân ảnh kia quỳ lạy xuống.
Một, mười, trăm người... Rốt cuộc năm, sáu ngàn dong binh cuối cùng còn thừa lại chưa chết đi đều đầu hàng.
Một mảnh đen kịt, nhìn lại vô cùng hùng quan, chấn động!
Người kia ở trên thượng không, khí thế nhất phu đương quan, vạn địch mạc đương, thật sâu khắc ở trong lòng mọi người, cũng bao gồm những người đi theo hắn.
Từng người đều là tràn đầy ngưỡng vọng, tôn sùng, cúng bái chi ý!
- Thiếu gia thật đẹp trai a!
Dao Thanh Mẫn mặt tràn đầy ánh sao nhìn Lăng Tiếu kinh hô.
Băng Nhược Thủy ở một bên ánh mắt đồng dạng tràn đầy vẻ ái mộ, liên tục gật đầu nói:
- Ân, thật là uy vũ, thật khốc!
Mấy người mỹ nữ ở một bên từng người đều là thần sắc mê luyến, chúng nữ tựa hồ còn là lần đầu tiên nhận ra Lăng Tiếu uy mãnh như thế, trong ánh mắt tất cả ddeuf là sao sáng rồi.
Huyền Diệu lắc nhẹ quạt giấy cười mỉm nói:
- Hoảng giả chi uy đã kinh sợ rồi, còn có ai có thể ngăn được bước chân của thiếu gia đây?
Diệp Vân Phong ở một bên hưng phấn nói:
- Nếu là ta có được một nửa bản lĩnh của thiếu gia thì tốt rồi, Huyền Đế ở trong mắt thiếu gia cũng như là đồ cẩu, giết đến quá thoải mái rồi!
Hàn Khai nhẹ thở dài nói:
- Không tệ a, đại đạo tương lai của tiểu tử này đã mở ra, trừ phi có lão bất tử xuất hiện, bằng không thiên hạ trong trong lai khẳng định là của tiểu tử này rồi.
Phong Nha hiện mới mới chân chính kiến thức được một màn sát lục hung ác của Lăng Tiếu, hắn bây giờ cũng rốt cuộc hiểu được đại ca Tàn Báo của hắn làm sao lại trung tâm với Lăng Tiếu như thế rồi.
Trừ chiến lực biến thái ra, lại là cao giai Luyện dược sư, thanh niên chi hoàng song thân phận như vậy không đáng giá để đi theo thì còn có ai đáng giá để đi theo đây.
Lăng Tiếu hài lòng quét một vòng, đem khí thế thu lại, mới sâu xa nói:
- Vận nhi, Tàn Báo, Lưu thúc, bọn họ liền giao cho các ngươi xử lý, ai nguyện ý trung thành quy thuận Lăng Tiếu ta, liền để cho bọn họ làm hộ vệ trong thành đi, nếu như người không phục, giết!
Lăng Tiếu sở dĩ để ba người bọn họ tiếp quản những người này đó là bởi vì Phượng Tiêm Vận có thể dùng độc trước khống chế bọn họ, để cho bọn họ không dám có ý trốn chạy, mà Tàn Báo cùng Lưu Quần cũng từng có một chút năng lực thống trị, hơn nữa bọn họ cũng có thể giết những người này.
Huyền Diệu lại phân phó một ít võ giả sớm đi theo Lăng Tiếu kia, để cho bọn họ bắt đầu dọn dẹp chiến trường.
Sau một trận này, danh tiếng của Lăng Tiếu nhất thời vô lượng, bất luận kẻ nào ở cạnh Phong Vân thành cùng với Tử vong sơn mạch đều không dám lại khiêu chiến uy nghiêm của hắn, ngược lại có không tí võ giả bắt đầu đến đầu nhập vào Lăng Tiếu.
Phong Vân thành trong lúc nhất thời xuất hiện rất nhiều võ giả.
Danh Sách Chương: