Bây giờ hắn sắp bị sư huynh giết chết, nội tâm vô cùng lo lắng.
- Đại sư huynh chúng ta mau ra tay cứu sư đệ!
Tề Dương quát một tiếng, muốn ra tay ngăn cản một kích của Lãnh Phong.
Thế nhưng mà Tân Lập lại giữ chặt Tề Dương nói:
- Đừng thấy sư đệ bình thường rất tốt, nhưng mà lúc hắn chiến đấu lại cao ngạo hơn bất cứ kẻ nào, hắn tuyệt đối không cho phép chúng ta ra tay, đó là không tôn trọng hắn, huống hồ chúng ta phải tin tưởng thực lực của sư đệ, hắn sẽ thắng!
Trường thương của Phượng Lăng Thiên đã rời tay, mà Lãnh Phong trong nháy mắt chém ra một đao.
Vào lúc mọi người thấy Phượng Lăng Thiên sắp chết thì hắn làm một hành động không tưởng tượng nổi.
Hắn dựa vào hai tay tiếp được một kích tối giản của Lãnh Phong chém tới.
Tay không tiếp đao!
Đây là chiêu thức phòng ngự tương đối đơn giản và thực dụng mà hắn thấy Lăng Tiếu làm qua.
Nhưng mà điều kiện tiên quyết là hai tay phải ngăn cản được uy lực mang đặc tính hủy diệt của đối thủ, bằng không không chẳng tiếp được đao của người ta còn bị phế hai tay.
Phượng Lăng Thiên tự nhiên không sợ hỏa diễm của Lãnh Phong sát thương rồi.
Chỉ thấy hai tay của hắn ngưng tụ một tầng kim giáp, hắn ngăn cản một đao của Lãnh Phong, đặc tính hỏa diễm không thể làm hắn tổn thương, hỏa diễm bị ngăn cách bên ngoài.
Dù như vậy trán của Phượng Lăng Thiên vẫn có vết tích một đao, máu tươi chảy xuống.
Phượng Lăng Thiên vẫn phong đạm vân khinh không biến sắc, trong mắt của hắn hung quang khiếp người.
- Dám làm ta bị thương, rất tốt.
Khí thế của Phượng Lăng Thiên lúc này tăng cao, trong nháy mắt hắn đã vào hạ bộ của Lãnh Phong.
Lãnh Phong không kịp đề phòng nên trúng chiêu.
Đao chém về phía Phượng Lăng Thiên buông lỏng, Phượng Lăng Thiên lập tức lao thẳng tới trước mặt Lãnh Phong, nắm tay như cuông phong bạo vũ nện thẳng vào người của Lãnh Phong.
Bang bang!
Phượng Lăng Thiên quyền chiêu như gió, vô cùng hung hãn, đánh Lãnh Phong không có lực chống đỡ, bị Phượng Lăng Thiên đánh từ trên trời xuống đất, toàn thân đầy bụi đất.
Mỗi một quyền mang theo lực lượng vạn cân, đánh Lãnh Phong ngay cả mẹ hắn không nhận ra.
Lãnh Phong bị nắm đấm nện vào đầu, hắn đau đớn khó chịu nổi, đánh giân nhất là đối phương vẫn đánh vào mặt hắn, đây chẳng phải là hủy dung của hắn sao?
- Phế vật không dùng được, ngươi như vậy cũng xưng là thủ tịch đệ tử chân truyền của Linh Vũ Các hay sao, ta nhổ vào!
Phượng Lăng Thiên đá vào bụng của Lãnh Phong một cái, đá hắn ra xa và khinh thường nói một câu.
Hiện trường lúc này vô cùng yên tĩnh.
Chuyện này quá kinh ngạc.
Thủ dịch đệ tử Linh Vũ Các chiến đấu cùng giai bị đánh không có lực hoàn thủ, chỉ sợ đây là lần đầu nhìn thấy.
Bọn họ nhìn thấy Phượng Lăng Thiên bá khí lăng thiên thì vô cùng khâm phục.
- Ha ha, sư đệ tốt, đệ tử Linh Vũ Các có thể cao ngạo sao? Tiếu Ngạo Cung chúng ta cũng không phải dễ trêu.
Bộ Ngạo Nhân thập phần sảng khoái cười nói.
- Cũng không phải, có ít người còn cho rằng mình thiên hạ vô địch thủ đấy!
Dương Sung cũng tiếp lời.
- Hỗn đản, dám đả thương sư đệ, mọi người cùng nhau xông lên diệt Tiếu Ngạo Cung!
Một tên Địa Hoàng của Linh Vũ Các quát to lên, lao qua phía đám người Tiếu Ngạo Cung và muốn ra tay với Tiếu Ngạo Cung trước mặt.
Người của Tiếu Ngạo Cung đang muốn ra tay, Tân Lập lại thản nhiên nói:
- Đều im lặng cho ta!
Nói xong thanh kiếm sau lưng của hắn ra khỏi vỏ, thân hình của hắn đứng thẳng tắp như trường thương, thanh kiếm trong tay chém qua tên Địa Hoàng của Linh Vũ Các.
Một kiếm này còn không mang theo kiếm ý, kiếm quang khủng bố truy đuổi nhật nguyệt, uy lực vô biên!
Trảm Nguyệt Kiếm quyết là vũ kỹ cao giai, nó đã được Tân Lập tu luyện tới mức lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa.
Tên Địa Hoàng của Linh Vũ Các lúc này cảm giác được uy lực đáng sợ, thần sắc biến đổi, đưa kiếm lênh đón đỡ một kiếm của Tân Lập.
Oanh long!
Năng lượng va chạm với nhau sinh ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Sau đó một đạo thân ảnh như đạn pháo bay ra ngoài, một đạo máu tươi phun lên trời.
Tên Địa Hoàng của Linh Vũ Các này không ngăn được một chiêu của Tân Lập đã bị đánh bại.
Đám Địa Hoàng bốn phía nhìn thấy đều biến sắc.
Bọn họ cũng biết Linh Vũ Các bồi dưỡng đệ tử yêu nghiệt và cho ra ngoài đều là cao thủ trong cùng giai.
Nhưng hôm nay đệ tử như vậy không tiếp được một chiêu của Tân Lập, có thể thấy Tân Lập đáng sợ thế nào.
- Thật đáng sợ, đệ tử của Lăng Tiếu tiền bối đúng là quá mạnh!
- Đúng vậy a, ta nghe nói Lăng tiền bối lúc có thực lực Huyền Đế cao giai đã kích sát Thánh giả, tuy nói có thần khí trợ giúp, nhưng không phải cái gì thần khí cũng làm được.
- Xem ra Tiếu Ngạo Cung sắp đè Linh Vũ Các thượng vị!
- Cũng không phải sao? Phượng Lăng Thiên cùng Tân Lập hai người này chắc chắn sẽ độc chiếm khôi thủ rồi.
- Hỗn đản, hôm nay ta không diệt người Tiếu Ngạo Cung các ngươi thì Lãnh Phong ta thề không làm người!
Lãnh Phong quát to lên như sư tử, không, phải nói là đầu heo tức tối.
Hắn má của hắn bị Phượng Lăng Thiên đánh cho sưng lên, xấu như đầu heo, không có bất kỳ hình dáng anh tuấn tiêu sái gì đó.
Hắn có cảm giác xấu hổ gần chết.
Hắn thân là đệ tử thủ tịch của Linh Vũ Các, được mọi người vây quanh làm sao chịu qua chuyện mất mặt như thế? Hắn căn bản không chịu nổi.
Trên người của hắn có vô số linh khí tỏa ra, toàn thân của hắn trướng lên, một cổ khí tức khổng lồ trong nháy mắt hiện ra ngoài, thế giới chi lực hiện ra.
Hắn lúc này muốn cường ngạnh đột phá Thiên Tôn giai, cũng muốn giết người Tiếu Ngạo Cung.
- Sư huynh ngươi mau dừng lại, bây giờ đột phá cảnh giới thì sau khi đi ra ngoài sẽ không có bài danh gì cả!
Bạch Nguyệt Mai vội vã ngăn cản.
Cái gì gọi là tranh giành hoàng bảng, chính là võ giả bằng thực lực Địa Hoàng mới có thể tham gia, hơn nữa linh thú cũng phải có thực lực ngũ giai, không được vượt qua ngũ giai, bằng không tranh giành hoàng bảng không có ý nghĩa.
Nếu có người ở Chiến Loạn Uyên đột phá, vậy thì hắn thu bao nhiêu đế đan cũng không tính toán.
Hôm nay Lãnh Phong muốn đột phá Thiên Tôn, đây chính là bất chấp tất cả tiêu diệt người của Tiếu Ngạo Cung, có thể thấy hắn tức giận bao nhiêu.
- Bài danh là cái gì chứ, chỉ là một xưng hô mà thôi, chỉ có thực lực chân chính mới là vương đạo!
Lãnh Phong khinh thường nói một tiếng, tiếp theo hắn nhìn qua Phượng Lăng Thiên quát:
- Tiểu tạp chủng, ta muốn lấy mạng của ngươi!
Sau khi Lãnh Phong quát lên, hắn dùng thế giới chi lực suy diễn được bao phủ Phượng Lăng Thiên.
Thế giới chi lực của hắn là sóng lửa ngập trời, ngay cả Hỏa Lang cũng không ngừng gào rú, muốn cắn xé Phượng Lăng Thiên.
- Vốn xem mặt mũi của hai vị sư thúc, bây giờ Linh Vũ Các xé rách da mặt, vậy xem ra ngươi đi tìm chết được rồi!
Phượng Lăng Thiên không có chút sợ hãi, ánh mắt đầy sát khí.
Sau khi hắn nói ra, Phượng Lăng Thiên bỗng dưng tỏa ra khí thế đáng sợ, cô số Kim Cổ Hoàng và Kim Tầm Hoàng vô cùng hung ác bay ra, cuối cùng hai con dị thú dung hợp làm một biến thành Cổ Tầm Hoàng, khí tức yêu dị tỏa ra ngoài, một tầng kim quang bao trùm lên người của Phượng Lăng Thiên, để hắn hình thành chiến giáp uy phong lẫm lẫm.
Danh Sách Chương: