Bọn họ chỉ có thể coi là Võ Giả bình thường, thuộc về một loại chủng tộc yếu đuối không đáng để mắt tới chút nào.
Bọn họ cũng không can dự bất cứ cuộc chiến tranh nào, luôn luôn mặt trời mọc thì đi làm, mặt trời lặn thì nghỉ. Lặng lẽ với cuộc sống không tranh với đời.
Chính là, lại không như mong muốn. Bởi vì bọn họ yếu đuối lại làm cho bọn họ sa vào địa vị của những nhân vật ở tầng thấp nhất trên đời này, bị chủng tộc ngoại lai ức hiếp, đè nén, khiến cho bọn họ xa vợ mất con, khổ không thể tả!
Rốt cục có một ngày, chủng tộc yếu đuối này rốt cục ra một thiên tài, đồng thời làm thức tỉnh tài năng bẩm sinh của chủng tộc bọn họ. Đó là một loại tài năng bẩm sinh nắm được một loại thần thông gọi là "Trọng Hồn"!
Trọng Hồn, là chỉ khả năng tộc nhân của bọn họ có linh hồn nếu so với người bình thường thì lớn gấp hai, thậm chí là mấy lần, là bởi vì cái này mà người trong tộc bọn họ khác lạ.
Mà thiên tài này cũng căn cứ loại tài năng bẩm sinh đó để sáng tạo ra một thần quyết dựa trên thuộc tính tộc nhân để cho bọn hắn tu luyện, mà chủng thần quyết lại gọi là - Khống Thần Quyết!
Cũng bởi vì một bộ thần quyết này, khiến cho bọn họ từ một chủng tộc yếu đuối bắt đầu mạnh mẽ quật khởi. Ở giữa vùng đất đủ loại chủng tộc đã chiếm cứ một vị trí thập phần quan trọng.
Mà những chủng tộc đã từng đè nén ức hiếp bọn họ, thì bị bọn họ lần lượt diệt tộc trấn áp!
Bắt đầu từ khi đó, chủng tộc của bọn họ liền trở thành chủng tộc khủng bố mà mỗi một không gian vực nghe tin đã sợ mất mật. Mà chủng tộc này chính là một trong các chủng tộc cường hãn nhất thời Thượng Cổ, gọi là Hồn Tộc!
Hồn Tộc dần dần sau khi vươn lên, ở trong thời đại thượng cổ kia đã trở thành một tộc đứng đầu, lại không có bất cứ chủng tộc nào dám khiêu khích bọn họ nữa.
Chỉ là bởi vì Hồn Tộc từ sau khi đánh thức tài năng bẩm sinh, đã diệt không ít chủng tộc, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, cơ hồ là nam phụ lão ấu cũng không buông tha, đều là diệt sạch, quả thực xứng đáng gọi là đã mất hết nhân tính!
Mặc dù sau này đã thu tay lại giấu đi không ít, nhưng điều này lại làm cho các tộc đều cảm giác phi thường không yên lòng.
Sợ Hồn Tộc một mực tiếp tục cường đại, thì đến cuối cùng ngay cả bọn họ đều sẽ bị diệt.
Vì vậy, lúc ấy liền có không ít chủng tộc cường đại bắt đầu liên minh, muốn hiệu triệu các tộc thảo phạt Hồn Tộc, hoàn toàn trừ khử Hồn Tộc.
Cuối cùng, không ít chủng tộc cường đại liên thủ, bắt đầu tiến hành hoạt động giết hại đại qui mô đối với Hồn Tộc.
Có điều Hồn Tộc thật sự là quá cường đại, mà trong đó nhân vật thiên tài kia của Hồn Tộc có thực lực chính là khủng bố dị thường, Chí Tôn các tộc đều xuất trận hết mà đều rất khó kiềm chế được hắn.
Thiên tài Hồn Tộc kia một mình độc chiến Chí Tôn đỉnh cao của các tộc, một người liền chém chết vô số người, giết những ai đến tru tộc đều hơi bị kinh hãi khiếp sợ!
Cuối cùng lâm vào cảnh không biết làm sao, các tộc chỉ có thể lựa chọn dồn ép hết thảy Hồn Tộc vào trong một vết rách không gian, đuổi hết bọn họ hoàn toàn chạy vào đó, để cho bọn họ hoàn toàn diệt sạch tại không gian kia.
Mà tất cả cao thủ Hồn Tộc này cũng bị chết toàn bộ ở trong chiến dịch kia. Còn thiên tài Hồn Tộc cuối cùng cũng đánh đến kiệt lực mà chết!
Chính là, các tộc liên thủ đối phó người Hồn Tộc cũng đều phải trả giá nặng nề, cũng có không ít chủng tộc tức thì bị Hồn Tộc giết đến hoàn toàn biến mất trong hàng ngũ cường tộc.
Một chiến dịch đó tuyệt đối là một trận đánh thảm thiết nhất trong thời đại Thượng Cổ, đó cũng gọi là chiến dịch Tru Hồn!
Một trận chiến dịch này được gọi là chiến dịch thảm thiết nhất từ cổ chí kim, được sử sách các tộc ghi chép che dấu, cũng không ai nguyện ý đi nhắc tới một trận chiến này nữa!
Mà nhân vật thiên tài kia đúng là giờ này khắc này Lăng Tiếu thấy là chính mình tại cảnh trong mơ!
Một người thiên tài gọi là Hồn Phong, một nhân vật Chí Tôn đỉnh cao được người Hồn Tộc gọi là Hồn Tổ! Là vị Chí Tôn mà các tộc Thượng Cổ đều hơi bị kiêng kỵ sâu sắc!
Hồn Phong là nhân vật anh hùng bảo hộ chủng tộc. Hắn đại biểu cho một thời đại, đại biểu cho một giai đoạn huy hoàng, cũng đại biểu cho một giai đoạn vui buồn lẫn lộn!
Hắn vì một chủng tộc muốn quật khởi mà đã nỗ lực một chút cũng không mệt mỏi, khiến cho chủng tộc bọn họ thu được tôn trọng và địa vị, cuối cùng lại chiến đấu vì chính chủng tộc của mình đến mất đi một giọt huyết cuối cùng mới thôi!
Hắn ở trong tộc hoàn toàn xứng đáng là anh hùng, thần linh, được người tôn sùng cúng bái kính trọng ngưỡng mộ. Nhưng ở các tộc khác hắn lại là ác ma, Thiên Yêu, làm cho người ta kinh hoàng sợ hãi, muốn trừ một cách nhanh nhất!
Trong sử sách không biết nên bình luận như thế nào về một người như thế.
Nhưng mà trên bảng Chí Tôn thì hắn cũng được xếp hạng đến một độ cao khiến cho tất cả mọi người đều phải nhìn lên.
Không sai, hắn chính là tồn tại mà trên bảng Chí Tôn hoàn toàn xứng đáng xếp hạng vào trong năm bậc hàng đầu, có thể sánh vai tồn tại cùng viễn cổ Chí Tôn.
Đây là sự thật mà bất luận kẻ nào đều không thể không công nhận!
...
Đến khi Lăng Tiếu yếu ớt tỉnh lại thì đã đến một chốn không gian khác.
Chốn không gian này là chỗ nào thì hắn không rõ ràng lắm, hắn chỉ biết là nơi này có quan hệ cùng sứ mạng của hắn!
Thế gian luân hồi vô thường, Lăng Tiếu không hiểu bao nhiêu đời trước đây của mình là Hồn Phong kia. Nhưng mà hắn có thể xác định tính chân thật của giấc mộng kia, hắn có thể xác định chính mình cùng Hồn Tộc hẳn là có ngàn vạn mối quan hệ.
Bởi vì từ khi thu được Khống Thần Hồn, đồng thời tu luyện nó thành công, hắn liền có tình duyên không cắt nổi cùng Hồn Tộc!
Lăng Tiếu cũng hoàn toàn không nghĩ tới chính mình ngoại trừ trong người có huyết mạch Kim Tộc đang chảy, thì vẫn còn là một người Trọng Hồn Hồn Tộc!
Điều này có lẽ là bất ngờ, cũng có lẽ là thiên ý. Bằng không Lăng Tiếu làm sao có thể có được cơ hội trọng sanh?
Tất cả điều này đều là đã định trước trong linh thức, bản thân Lăng Tiếu cũng không rõ ràng lắm. Hắn là một người lạc quan người, chỉ cần mạng nhỏ vẫn còn giữ được, như vậy tất cả mặt khác đều không là vấn đề.
- Nếu như không kháng cự được, như vậy liền an tâm thuận theo đi!
Lăng Tiếu thì thào nói một tiếng, liền đứng lên từ mặt đất. Hắn bắt đầu đánh giá hoàn cảnh nơi này.
Nói thật ra, Lăng Tiếu cũng không hiểu chính mình làm thế nào lại đến chỗ này.
Hắn chỉ là có chút ấn tượng, ở trong chiếc quan tài gỗ kia lại có một lối thông. Đúng, chính là lối thông mà cũng không phải Không Gian Trận bình thường, nó có thể truyền tống người ta đến cự ly tuyệt đối là vô cùng xa xôi.
Hắn cũng không hiểu chính mình đã rời khỏi Loạn Táng Không Gian hay không.
Danh Sách Chương: