Mục lục
Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những năm gần đây, lão tuy bị thi độc vây khốn, nhưng là thỉnh thoảng có lúc tỉnh táo, mỗi khi muốn loại trừ thi độc kia, thì chính là tại thời điểm mấu chốt đã bị hoàn cảnh bốn phía chiếc quan tài cổ kia làm ảnh hưởng. Hoặc có lẽ ở bên trong chiếc quan tài cổ nằm ở trung tâm kia có người nào đó đang thao túng tất cả điều này.

Cho nên, vào lúc tỉnh táo thì lão cũng đã gặp mặt cùng mấy người vẫn còn không hoàn toàn mất đi nhân tính như lão, tự nhiên cũng nhìn thấy nữ nhân bên cạnh cách lão không xa này.

Lăng Tiếu cũng không hề chú ý tới cái nhìn khác thường của Tà Đế với Liễu Phiêu Phiêu, hắn nhanh chóng thu hồi Khổn Thần Thằng đang trói Tà Đế, hơn nữa hoàn toàn giải trừ cấm chế trên người Tà Đế.

- Sư phụ, người đến nơi này đã hơn một trăm năm, Thanh Duyên sư nương và Tử Thiến sư nương đều rất lo lắng cho người.

Lăng Tiếu nói.

Tà Đế hơi được vẻ kinh ngạc hỏi lại

- Ngươi đã gặp Tiểu Thiến?.

Lăng Tiếu gật đầu đáp

- Đúng vậy, nếu không phải có Tử Thiến sư nương, con cũng không tới được nơi này, chớ nói chi là tìm được sư phụ ngài!.

Lăng Tiếu lộ ra vài phần vẻ buồn bã. Nói thật, ban đầu hắn cũng không hề chuẩn bị chút nào để tính toán tiến vào Loạn Táng Không Gian.

Nhưng rồi lại đạt đến cảnh giới Thần Vương, hắn càng có thể cảm giác được sự khủng bố của Loạn Táng Không Gian.

Chính là, có một số việc có thể là đáp ứng mục tiêu nhất định, hắn cũng không thể tránh được.

Cũng may hiện tại hắn cố gắng đã tới được đây, còn tìm ra sư phụ của mình. Thật cũng không coi như đi một chuyến uổng công.

- Ngươi nói xem, bây giờ làm thế nào để trở về? Còn ngươi lại đến Thiên Vực này như thế nào? Làm sao tu vi của ngươi tăng lên nhanh như vậy. Mới ngắn ngủi mấy chục năm không gặp mà lại đều sắp đuổi kịp và vượt vi sư!

Tà Đế thập phần tò mò liền hỏi một loạt câu hỏi.

Ngày đó lúc lão dạy Lăng Tiếu thì chẳng qua hắn chỉ là chàng trai trẻ mới khoảng hai mươi tuổi vừa đạt đến cấp Địa Hoàng. Hiện nay Lăng Tiếu xem như trưởng thành, chính là cũng không quá tám mươi tuổi mà lại đạt tới cảnh giới Trung Giai Thần Vương. Hơn nữa dựa vào thực lực như vậy còn có thể bắt giữ được lão. Vì thế không kìm chế được mà Tà Đế tỏ ra hiếu kỳ a!

Lăng Tiếu cũng là hỏi đâu nói đấy, hai người lạnh lùng bỏ qua đệ nhất mỹ nhân xứ sở Thiên Long Liễu Phiêu Phiêu kia sang một bên.

Lăng Tiếu đơn giản nói một lượt về những chuyện trải qua mấy năm nay, khiến cho Tà Đế nghe được rất là khen ngợi.

Mặc dù ở trong từng câu từng chữ những lời của Lăng Tiếu đều thấy tương đối dễ dàng, chính là Tà Đế biết Lăng Tiếu khẳng định đã gặp rất nhiều điều kì quái và trở ngại nguy hiểm không sao hình dung tới được. Bằng không hắn cũng không có khả năng chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà lại đạt tới một bước này a!

- Vi sư không có nhìn lầm ngươi a, lại đều trở thành trưởng lão Thiên Long Môn, không ngờ còn là hậu duệ Kim Tộc. Xem ra vi sư sau này cũng có chỗ dựa, ha ha!

Tà Đế vỗ bả vai Lăng Tiếu cười to mà nói.

Tâm tình của lão thật sự là không thể tốt hơn được a!

Từ sau khi vào Loạn Táng Không Gian, lão cũng không có một ngày vui vẻ hài lòng, còn thiếu chút nữa là sa vào làm Thần Thi Ma, ngẫm lại đều cảm giác vẫn còn sợ hãi.

Nhưng mà, lão cũng không uổng công đi một lần đến nơi này.

Ngày đó lão lấy thực lực Trung Giai Thần Vương để tới đây, hiện tại cũng đã là Thần Vương đỉnh cao. Không cần phải nói thì khẳng định là lão đã có cơ duyên khá lớn.

- Hắc hắc, đó là đương nhiên!

Lăng Tiếu thật là cũng không khiêm nhường mà cười nói.

Tiếp theo, hắn lại hỏi Tà Đế về một chút điều đã trải qua sau khi vào trong đến Loạn Táng Không Gian, mà chủ yếu cũng là hắn muốn biết vì sao Tà Đế lại bị nhốt ở trong quan tài cổ, hơn nữa còn có thể vẫn duy trì một chút thần trí.

Tà Đế đương nhiên không hề giấu diếm gì mà nói cho Lăng Tiếu.

Thì ra, ngày đó Tà Đế cũng là giống như Lăng Tiếu xông đến nơi này. Lão biết bên trong quan tài cổ có đại cơ duyên, nên muốn xông vào xem một chút đến tột cùng là cái gì.

Tất nhiên Tà Đế một đời chinh chiến vô số, so cùng Lăng Tiếu thì tương tự cũng là trải qua rất nhiều nguy hiểm cực kì lớn mới tới được. Lão có được bản lĩnh vượt bậc mà chiến, huống hồ bản thân Tử Lôi Chi Lực của lão cũng đang là khắc tinh của những tà vật này.

Cho nên, đối với Thần Âm Bạt và Thần Thi Ma trong quan tài cổ này thì lão không phải rất e ngại.

Cũng chính bởi vì lão tự tin quá, nào ngờ đến cuối cùng vẫn xảy ra chuyện.

Nhưng mà lão có thể đạt tới cảnh giới Thần Vương đỉnh cao này, thật đúng là có quan hệ cùng quan tài cổ bí mật kia.

Sau khi lão bị trúng thi độc vẫn còn có thể đối kháng, khiến cho chúng không thể lập tức hủ thực lão để trở thành Thần Thi Ma. Nhưng mà cũng bị thúc giục phải nằm vào trong một khối quan tài cổ ở đó.

Trong mông lung tựa hồ từ trong quan tài kia lão thu được truyền thừa Thượng Cổ nào đó, lúc này mới khiến cho lão đạt tới cảnh giới thực lực hiện nay.

Về phần này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, chính lão đến bây giờ còn không hiểu được rõ ràng.

Nhưng mà lão ngủ ở trong quan tài cổ mấy năm nay, rõ ràng nhận thấy được có một bàn tay vô hình đang thao túng tất cả điều này.

Nghĩ đến đây, lão không khỏi rùng mìnhh một cái, liếc mắt về hướng tới những quan tài cổ này, trên trán đều lặng lẽ toát ra mồ hôi lạnh.

- Sư phụ người làm sao vậy?

Lăng Tiếu nhận thấy được sự khác thường của Tà Đế thì có hơi căng thẳng, hắn sợ thi độc của Tà Đế lại lặp lại.

- Ta không sao, chúng ta có lẽ ngay lập tức rời khỏi nơi này rồi hãy nói sau!

Tà Đế vươn vai đứng lên mà nói với vẻ phi thường nghiêm túc.

- Sư phụ không cần phải gấp gáp, chỉ cần không đi tới gần bên kia, hẳn là không có chuyện gì!

Lăng Tiếu đáp.

- Ngươi biết cái gì, ngươi cho là bọn họ đều sẽ một mực hôn mê sao? Có đôi khi bọn họ cũng bắt đầu thức dậy toàn bộ rồi đứng lên chạy ra hóng gió. Đến lúc đó coi như chúng ta còn muốn chạy cũng không còn cơ hội!

Tà Đế nói rất là nghiêm túc.

Nghe lời của Tà Đế nói như vậy, Lăng Tiếu trong nháy mắt cảm giác thấy rợn cả tóc gáy.

Vừa nghĩ tới những gia hỏa tà ác này toàn bộ xông ra, chỉ sợ bọn họ có ba đầu sáu tay cũng là một con đường chết mà thôi.

- Chẳng lẽ lại phải rời đi từ khu vực điên cuồng dữ dội kia sao?

Lăng Tiếu nghi hoặc hỏi.

- Nếu như không tìm được lối ra khác thì cũng chỉ thể đi ra ngoài từ nơi này!

Tà Đế đáp.

Mặc dù thực lực của lão đã tăng mạnh, nhưng mà vừa nghĩ tới lại đi đến khu vực kia thì Tà Đế vẫn có cảm giác cực kì e ngại sợ hãi.

Lúc ban đầu, lão chính là đã trải qua cửu tử nhất sanh, mới miễn cưỡng thoát ra được từ địa phương quỷ quái kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK