Thanh niên kia không để ý tới mọi người chửi mắng, hướng thiên tôn đang ghi chép quát lớn.
Hắn vừa báo danh lập tức mang tới một mảnh tiếng động xôn xao.
Lão giả thiên tôn tựa hồ đã quen nhìn thấy bản sắc hung hăng càn quấy của những thanh niên này, thản nhiên nhìn thoáng qua thực lực Chung Đồng, viết lên tên của hắn trên một ngọc thai hình vuông, miệng nói:
- Kế tiếp!
- Hoàng thành Chung gia, đây là đại gia tộc có thể so sánh với lục phẩm tông môn, nhìn Chung Đồng còn chưa tới bốn mươi đã tới thực lực địa hoàng trung giai đỉnh, phối hợp cùng Xích Quyển Viêm Hổ, lực chiến đấu càng bất phàm ah!
- Hừ, chẳng qua chỉ là một địa hoàng trung giai mà đã kiêu ngạo như vậy, chỉ sợ vòng đầu tiên đã đủ chiến bại.
- Ngươi sai lầm rồi, ta có nghe nói qua về Chung Đồng, tuy rằng chỉ là thực lực địa hoàng trung giai, nhưng có thực lực vượt cấp khiêu chiến, còn nghe nói một năm trước hắn từng một mình đánh bại hai địa hoàng cao giai.
- Không thể nào, thực lực của hắn mạnh mẽ như thế?
…
Nhưng Chung Đồng còn chưa hưởng thụ xong lời nghị luận tán dương của mọi người đối với mình, đã thấy bên lôi đài thứ ba truyền qua tiếng xôn xao càng lớn hơn.
Chỉ thấy trên không trung có ba đầu linh ưng màu trắng chở ba nữ tử mặc áo trắng lăng không bay đến.
Ba nữ tử đều có tư sắc, dáng người uyển chuyển như rắn, khí chất thập phần xuất chúng.
Trên gương mặt ba nàng cực kỳ lạnh lùng, làm cho người ta có cảm giác cự tuyệt người ngoài ngàn dặm.
- Minh gia thành, Minh Ngọc, Minh Tinh, Minh Oánh đến báo danh.
Nữ tử ở giữa phát ra thanh âm thanh lệ dễ nghe nói.
- Là ba tỷ muội Minh gia, không nghĩ tới các nàng cũng đến tham gia Hoàng Bảng chi tranh lần này, nghe nói các nàng là ba người xuất sắc nhất trong giới trẻ tuổi Minh gia, đều có thực lực địa hoàng trung giai.
- Đúng vậy, còn nghe nói các nàng đã tu luyện công pháp vô thượng Minh Nguyệt huyền công của Minh gia tới cảnh giới đại thành, có được thực lực vượt cấp khiêu chiến.
- Minh Nguyệt huyền công không phải chỉ có xử nữ mới tu luyện được sao? Chẳng lẽ cả ba tỷ muội đều chưa lập gia đình?
- Nhỏ giọng một chút, nếu để các nàng nghe được ngươi sẽ thảm, không sai, các nàng quả thật vẫn là xử nữ, không biết có bao nhiêu người muốn cưới họ làm thê tử nhưng đều bị cự tuyệt.
- Xem ra lần này ba nàng tham dự Hoàng Bảng chi tranh, hiển nhiên cũng muốn nhân cơ hội tuyển nam nhân cũng nói không chừng, hay là ngươi đi tham gia đi.
- Miễn đi, thực lực địa hoàng đê giai của ta nếu đi chỉ làm mất mặt xấu hổ mà thôi.
Càng ngày càng có nhiều thanh niên tài tuấn kiệt xuất xuất hiện, hiện trường càng thêm náo nhiệt.
Thời gian báo danh tổng cộng có ba ngày, càng đến cuối cùng thực lực địa hoàng đến tham gia càng mạnh.
Có lẽ những người kia đều thích bãi cái giá, còn chưa khai chiến đã muốn gây chú ý.
Trong đó làm người nghị luận nhiều nhất đương nhiên là đệ tử chân truyền của Lam Dương giáo.
Trong sáu người này có hai người mười năm trước từng tham gia Hoàng Bảng chi tranh, nghe nói đều tiến vào ngàn danh đầu, một người đi vào trước trăm, mang theo danh hiệu vinh dự Chiến Hoàng.
Nhưng vị Chiến Hoàng kia đã bước vào tôn giai, lần này hắn đến chỉ là cổ vũ cho sư đệ của mình mà thôi.
Mặt khác còn có bốn đệ tử chân truyền của ngũ phẩm tông môn Nguyên Thanh tông, thực lực đạt tới địa hoàng cao giai, nhìn bộ dạng hung hãn của họ, tựa hồ bắt buộc phải thắng lợi trong cuộc thi đấu lần này.
Mặt khác còn nhiều thế lực phái ra đại biểu cực mạnh, còn có một ít địa hoàng đỉnh gần trăm tuổi cũng đến tham chiến, hiển nhiên cơ hội vào Minh Ngộ Trì đã đem một ít cao thủ muốn bước vào thiên tôn bức đi ra.
Mãi cho đến ngày thứ ba, nhóm người Lăng Tiếu rốt cục xuất hiện.
Lăng Tiếu luôn nghĩ mình là người thích làm việc điệu thấp, nhưng lần này hắn thay đổi trạng thái, đến báo danh phi thường cao điệu.
Hắn ngồi trên Kim Sắc Lang Vương xoải bước đến trước lôi đài, trên lưng lang vương còn có ba nữ tử dùng mạng che mặt, còn đang thay phiên nhau hầu hạ hắn.
Một nữ tử chuyển mỹ quả tam giai cho hắn, một nữ tử đang xoa bóp vai của hắn, một nữ tử khác rúc vào trong lòng hắn, mà bản thân hắn lại đang nhàn nhã hưởng thụ.
Đi theo sau lưng Kim Sắc Lang Vương có một lão giả cùng ba thanh niên, tựa hồ như là tùy tùng của hắn, cấp cho hắn tăng thêm vài phần khí tràng.
Bộ dáng anh tuấn tiêu sái của Lăng Tiếu phối hợp với thần sắc nhàn nhã, làm các nữ tử chung quanh không ngừng kêu to.
- Sư tỷ mau nhìn xem, người nọ thật soái, thật trẻ tuổi ah!
- Không sai, xem hắn chỉ mới hơn hai mươi tuổi lại đạt tới thực lực địa hoàng, thiên phú như vậy thật sự cường đại, nếu thêm mười năm nữa hắn mới tham gia, hàng ngũ Chiến Hoàng nhất định có tên hắn, đáng tiếc hắn đến quá sớm.
- Ba nữ tử bên cạnh hắn khí tức ba động thật bất phàm, mà tùy tùng cũng thật anh vĩ, thật không biết họ là người ở đâu?
- Nếu hắn có thể lấy được trước mười trong bổn thành, ta sẽ dùng mỹ sắc dụ dỗ hắn, đuổi nữ nhân bên cạnh hắn, để cho hắn gia nhập gia tộc chúng ta, tăng thêm thực lực cho chúng ta!
Các thiên tôn ghi chép báo danh của mười lôi đài đang chuẩn bị kết thúc, không ngờ còn có người đầy phong cách như vậy xuất hiện, trong lòng thầm suy đoán không biết nhóm người Lăng Tiếu đến từ nơi nào.
- Các vị là đến báo danh?
Một thiên tôn ngẩng đầu nhìn Lăng Tiếu hỏi.
Lăng Tiếu xoay người xuống đất, chắp tay nói với vị thiên tôn kia:
- Tây bắc Vẫn Thạch thành Lăng Tiếu đến báo danh!
Theo sau hai nữ tử đi cùng Lăng Tiếu cũng tiến lên nói:
- Tây Bắc Vẫn Thạch thành Thải Hà Nguyệt đến báo danh!
- Tây Bắc Vẫn Thạch thành Bạch Vũ Tích đến báo danh!
Huyền Diệu cũng bước tới:
- Huyền Diệu đến báo danh!
Vị thiên tôn kia thoáng lặng người, sau đó chi ghép lên ngọc thai.
Lúc này một trận thanh âm xôn xao vang lên.
- Mọi người có nghe hay không, lại có người ở địa phương hẻo lánh như tây bắc đến báo danh tham gia Hoàng Bảng chi tranh, quả nhiên là buồn cười ah!
- Tây bắc không phải nơi chật hẹp nhỏ bé sao? Nghe nói cường đại nhất chỉ là bát phẩm tông môn, vì sao thực lực của mấy người này đã đạt tới địa hoàng?
- Có lẽ bọn hắn đến Trung Vực mới đạt được kỳ ngộ đi, ngươi xem tư thế của bọn hắn như nhà giàu mới nổi, chỉ sợ người ta không biết bọn họ đến báo danh tham dự Hoàng Bảng chi tranh vậy.
- Có thể Vẫn Thạch thành là địa bàn của ẩn thế lực nào đó, xem họ trẻ tuổi đã có thực lực như vậy, không có hậu trường cường đại là không thể nào.
Tên của nhóm người Lăng Tiếu chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi đã truyền khắp Lam Dương thành.
Không phải bởi vì hắn xuất hiện phong cách, mà bởi vì hắn đã nói “Tây bắc Vẫn Thạch thành” liền trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, càng nhiều là lời châm chọc cùng khinh thường, bởi vì trong mắt nhiều người, tây bắc là một tiểu địa phương hẻo lánh hoang vu mà thôi. Bọn hắn không nghĩ tới “người hạ đẳng” ở loại địa phương vắng vẻ như vậy còn dám tới báo danh tham dự Hoàng Bảng chi tranh, còn không biết xấu hổ đem địa danh nguyên quán của mình báo đi ra.
Danh Sách Chương: