Mục lục
Thần Khống Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỳ thật hắn nói lời này cũng có thành phần không tin Lăng Tiếu trong đó.

Lăng Tiếu ra điều kiện cũng không hà khắc, cũng vì như thế hắn cho rằng Lăng Tiếu có phải đang lừa gạt hay không.

Lăng Tiếu tự nhiên cũng hiểu ra ý của Dịch Thành.

- Ta ở đây không có nơi an thân, nếu như Dịch lão có thể tìm ra nơi an tĩnh cho ta luyện đan, ta lập tức chấp thuận.

Lăng Tiếu nói lời này là cho Dịch Thành giám thị hắn, để hắn không ôm linh thảo chạy đi, cũng khiến Dịch Thành an tâm.

Đây cũng là chuyện đương nhiên, có một người tự nhiên nói ra là mình biết luyện chế Thánh Hoàng Đan và đời giá trên trời, không bằng không chứng ai tin được.

- Như vậy à, lão hủ đúng là có thể giới thiệu nơi đơn giản, chỉ cần Lăng thánh sư không ngại thì chúng ta có thể đi xem!

Dịch Thành nói.

Lăng Tiếu gật đầu, nói:

- Sự tình không nên chậm trễ, đi thôi.

Dịch Thành dẫn Lăng Tiếu cùng Dịch Hoành đi ra ngoài thành, tốc độ cực nhanh, đi tới một khu rừng và hạ xuống một đỉnh núi.

Ở sườn núi có một cấm chế do người ta bố trí, người bình thường căn bản là không cách nào nhìn thấy, càng không dễ dàng tới được nơi này.

Dịch Thành cũng phá giai cấm chế.

- Đây là nơi cư trú của lão hủ khi rãnh rỗi, Lăng thánh sư cảm thấy thế nào?

Lăng Tiếu chỉ cần không ra khỏi địa bàn của Dịch gia là không có gì, nói:

- Chỗ nầy rất tốt, linh khí đầy đủ, lại đủ an tĩnh.

- Lăng thánh sư ngươi cứ đưa linh thảo cần thiết đi, ta lập tức cho người mang tới, nhanh chóng làm xong!

Dịch Thành không chờ được hỏi thăm.

Lăng Tiếu cũng nói những linh thảo cần thiết ra, trong đó càng có một ít linh thảo ngoài danh ngạch, để ngừa bị người khác phân biệt ra thành phần bên trong.

Đương nhiên bỏ việc này ra tất cả thành vật bổn nguyên làm chủ dược thì có thể thành công rồi.

Những thánh vật bổn nguyên mới là thánh tài trân quý nhất của Thánh Hoàng Đan.

Dịch Thành nghe xong lập tức nhìn qua Dịch Hoành nói:

- Ngươi trở về bảo Dịch Minh cầm theo linh thảo cho Lăng thánh sư cần dùng và gom thật nhanh, chúng ta không có thì đi nơi khác mua.

- Dạ gia chủ!

Dịch Hoành cung kính ứng một tiếng, lập tức xoay người quy về gia tộc làm việc.

- Lăng thánh sư, chúng ta vào trong động uống trà!

Dịch Thành cũng mời vào trong.

Lăng Tiếu không có chậm lại, thuận theo Dịch Thành đi vào trong động phủ.

Trong động phủ thanh tịnh, chỉ có một cái giường đá bình thường và còn lại là đống đổ nát.

Dịch Thành lấy một ít linh quỷ quỳnh tương ra, Lăng Tiếu vừa ăn vừa trò chuyện khách sáo.

Lăng Tiếu cũng thừa dịp này tìm hiểu chuyện về Thiên Vực.

Nhưng mà Dịch Thành biết rõ cũng không nhiều, cũng chỉ là một ít truyền thuyết từ tổ tiên, từ trong sách cổ có ghi chép tương quan mà thôi.

Nhưng mà có thể khẳng định Thiên Vực tuyệt đối là một mảnh thần thổ, chỗ đó xác thực có thần linh chính thức tồn tại, có khả năng di sơn đảo hải, khai thiên tích địa.

- Năm nay mnwr Thông Thiên chi trận ra, Dịch gia có người đi vào không?

Lăng Tiếu hỏi.

- Những năm qu người Dịch gia chúng ta có tham gia trùng kích Thông Thiên chi trận, nhưng mà năm nay... Không có!

Dịch Thành có vẻ lo được lo mất.

- Dịch lão sao nói lời ấy?

Lăng Tiếu lại hỏi.

- Hàng năm chỉ có một trăm danh ngạch, chôn vùi không biết bao nhiêu nhân tài tuấn kiệt, trên con đường này Dịch gia chúng ta có rất nhiều người nhiệt huyết, cũng chỉ có vài người được đi tới Thiên Vực, nhưng mà bọn họ vừa đi thì không quay về, mà mấy năm nay chúng ta minh tranh ám đấu với Âm Bạt Tông, tại Thông Thiên Chi Lộ chiến đấu càng lợi hại, mà Âm Bạt Tông kia thỉnh thoảng bỏ đá xuống giếng, khống chế số lượng âm bạt không ít, chính là lấy nhiều khi ít, trảm sát người Dịch gia chúng ta, khiến Dịch gia bây giờ xuất hiện nhiều khoảng trống thế hệ.

Dịch Thành mang theo vài phần hận ý nói ra.

Xem dáng vẻ của hắn thì hiển nhiên có không ít người Dịch gia chết trong tay của Âm Bạt Tông.

Lăng Tiếu cùng Dịch Thành sau khi ngồi đây mười ngày, Dịch Hoành lại xuất hiệ lần nữa, nhưng lần này không chỉ có mình hắn.

Người tới là một lão giả, có râu màu đỏ, khí tức bá đạo hiện ra ngoài, khó dấu thần sắc kiêu căng.

Người này nhìn thấy Dịch Thành thì lập tức buông tư thái đi tới bái kiến.

- Bái kiến gia chủ!

- Dịch Phong ngươi cũng đến?

Dịch Thành nói.

- Ta nghe nói có vị đại thánh sư nguyện ý giúp Dịch gia chúng ta, do dó tới đây chứng thực, không nên nghe lời hư giả dối!

Lão giả gọi là Dịch Phong này nói xong, ánh mắt khiêu khích nhìn qua Lăng Tiếu.

Dịch Thành cười giới thiệu:

- Vị này chính là Lăng Tiếu Lăng thánh sư, đây là thánh dược sư của Dịch gia, Dịch Phong, các ngươi đều là thánh dược sư, cũng nên thân cận một chút.

Lăng Tiếu lạnh nhạt gật đầu, nói:

- Hạnh ngộ!

- Ha ha, hy vọng Lăng thánh sư có bổn sự thật sự, ta vừa vặn có thể học tập của ngươi!

Dịch Phong tự mãn nói ra.

Vào lúc này một đạo tinh thần uy áp bức thẳng về phía Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu nhíu mày, trực tiếp không đếm xỉa tới tinh thần uy áp của Dịch Phong.

Trước không nói tinh thần lực của Lăng Tiếu khổng lồ ra sao, chỉ Cổ Hoàn Thần Công tầng thứ sáu xuất khiếu đã có thể ngăn cản tinh thần uy áp này rồi.

Dịch Phong hoàn toàn kinh ngạc, hắn thân là Thánh giả cao giai, lại tinh tu tinh thần bí thuật, uy áp của hắn đè ép Thánh giả không thể thở, mà Lăng Tiếu trước mặt không có chút ảnh hưởng nào, chuyện này chứng tỏ tinh thần lực của đối phương còn trên cả hắn.

- Muốn học tập có thể, nhưng phải giao học phí!

Lăng Tiếu cười nhạt nói một câu.

Lăng Tiếu luyện đan không bao giờ cho người ta quan sát, trừ phi đối phơng ảnh hưởng không hy vọng hắn luyện thành thánh đan.

Dịch Phong khiêu khích rõ ràng như thế, Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không sợ.

Gương mặt Dịch Phong mang theo thần sắc giận dữ, hắn chưa bao giờ bị người khác miệt thị như vậy, trong nội tâm nói thầm:

- Muốn thu học phí? Khẩu khí thật lớn, ta đúng là muốn nhìn ngươi có năng lực gì.

Dịch Phong thân là Dịch gia thủ tịch thánh sư, hắn không thể trở thành đại thánh dược sư là một tiếc nuối, bây giờ đột nhiên xuất hiện một gã đại thánh sư muốn luyện đan thay cho Dịch gia bọn họ, hắn không thể nào không sinh lòng nghi kỵ.

Mà đại thánh sư là tôn quý bực nào, tại sao lại hạ mình đi trợ giúp Dịch gia chứ?

Cho nên Dịch Phong mới quyết định tới đây nhìn xem người tới là thực hay giả, hay là có ý đồ khác.

- Có học phí thì dễ nói!

Dịch Phong ứng một tiếng, mang một quả không gian giới đưa vào trong tay Lăng Tiếu:

- Chỗ này có ba phần tài liệu hỏa thuộc tính của Thánh Hoàng Đan, hy vọng ngươi có thể luyện ra Thánh Hoàng Đan hỏa thuộc tính, ta sẽ ở bên xem xét.

- Dịch Phong không nên làm khó Lăng thánh sư!

Dịch Thành man theo vài phần quở trách, nhưng mà không quá mức ngăn cản Dịch Phong, bởi vì hắn suy nghĩ Dịch Phong có chút ít nhất trí, muốn nhìn xem Lăng Tiếu phải chăng nghe đồn có sai không.

Lăng Tiếu tiếp không gian giới và cười nhạt, nói:

- Các vị lưu ở đây nhìn là được rồi!

Dịch Phong nhíu mày một cái, nhìn Lăng Tiếu cười nhạt, không biết vì sao cảm thấy mình tính toán thiếu cái gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK