Nhìn bản đồ trước mắt, lại nhìn xác zombie bên cạnh. Thư Di Giai thở dài một tiếng, lấy lại tinh thần cầm lấy đoản đao đứng dậy.
Khắp nơi hiện tại đều đã chìm vào trong bóng tối, mấy ngọn lửa nhỏ cũng đã tắt đi từ lâu chỉ còn lại ánh sáng xanh mờ ảo từ điện thoại tỏa ra, chiếu rọi một vùng nhỏ tầm một mét.
Ở bên trên bản đồ điện thoại, chấm xanh zombie và chấm vàng vật tư ở phòng điều khiển đã biến mất. Hiện tại chỉ còn một chấm xanh và năm chấm vàng phân bố ở ba phòng bên ngoài.
"Được rồi, trước sau gì cũng phải đối mặt, phóng lao thì phải theo lao. Tiếp tục thôi!" Nhìn điện thoại lẩm bẩm một mình xong, cô nhanh tay xách bao vật tư lách người qua cửa sắt chính thức bước ra ngoài hành lang.
Trước tiên, cô vào phòng thí nghiệm số một ở bên cạnh và số hai ở đối diện thu thập vật tư. Tổng cộng tìm thêm được ba chai nước khoáng nhỏ cùng năm gói bánh nén.
Sau đó, dừng lại trước cửa phòng thí nghiệm số ba ở cuối hành lang, căn phòng chứa quà tân thủ và con zombie còn lại cần xử lý.
Ở hai phòng trước cô đều có thể thu thập nhanh chóng vì cả hai cửa phòng đều đã được mở sẵn. Duy nhất ở căn phòng này, cửa lớn lại được đóng chặt giống như phòng điều khiển.
Đúng là nơi càng chứa đồ quan trọng thì càng khó vượt qua.
Lặng lẽ quan sát xung quanh, xác thực không có cách vào từ cửa lớn, cô cất bước tiếp túc đi về phía bên hông vòng tìm cửa phụ. Thông thường ở các khu nghiên cứu, đều có phòng thay đồ hoặc nơi chứa dụng cụ có cửa thông trực tiếp vào phòng thí nghiệm. Nếu đây là căn phòng bắt buộc phải vào để hoàn thành nhiệm vụ thì chắc chắn sẽ có lối vào khác.
Đi dọc theo phòng thí nghiệm, cuối cùng ở nơi cuối đường cô cũng nhìn thấy được một phòng nhỏ liền kề bên hông phòng thí nghiệm, phía trên đề bảng 《Phòng Khử Trùng》.
Đưa tay đẩy cửa kính tiến vào, điều đầu tiên cô cảm nhận được đó chính là mùi cồn, cả căn phòng nồng nặc mùi cồn y tế. Thật khó ngửi!
Cố gắng bỏ qua mùi cồn khó chịu, cô bước về phía cánh cửa thông với phòng thí nghiệm áp tai vào bên trên cửa chú ý lắng nghe.
Tại sao lại im lặng như vậy? Sao lại không có bất kỳ tiếng động nào? Rõ ràng trên bản đồ đánh dấu ở đây còn có một con zombie.
Hít một hơi thật, đến mức xém nữa thì đã bị sặc bởi mùi cồn xung quanh. Cô đặt bao vật tư ở trong góc, một tay siết chặt đoản đao, tay còn lại vặn nắm cửa mở từ từ mở ra.
Cô hạ lệnh cho điện thoại di chuyển đến gần bên cạnh, để giúp cô có thể nhìn được rõ ràng hơn. Nhưng không ngờ ú òa một cái, Thư Di Giai giật mình đến nổi "A!" lên một tiếng ngã uỵch về phía sau.
Cuối cùng cô cũng hiểu vì sao không nghe được tiếng động gì rồi!!!
Ở phía sau cánh cửa, còn có một cánh cửa kính cách âm khác. Hiện tại ở sau cửa kính zombie đang ghé sát mặt mình vào bên trên cửa, như là bị kích thích bởi tiếng hét lẫn mùi thịt sống bỗng dưng điên cuồng liên tục va vào cửa kính không ngừng. Khuôn mặt đã không còn nhìn rõ ngũ quan, chỉ thấy rõ cái mồm to đỏ rực như bồn chứa máu, đóng mở đóng mở vô cùng rợn người.
Cửa kính được thiết kế dạng đẩy, hiện tại bởi vì vướng phải chân của cô đang chống lại nên zombie vẫn chưa vọt vào được phòng khử trùng. Nhưng Thư Di Giai biết rõ, nếu cô vẫn còn tiếp tục dùng chân chắn lại như thế này cũng không phải là một cách tốt, xác sống không biết mệt nhưng cô thì có!
Chân vẫn chống vào cửa kính, Thư Di Giai cố gắng nghiêng người nằm sấp lại. Thời điểm zombie bật ra chuẩn bị va vào lần nữa, cô dùng tốc độ nhanh nhất có thể rút chân về lấy, chống tay và mũi chân xuống nền đất lấy trớn bật người dậy thật nhanh.
Zombie theo quán tính tông thẳng ngã về phía trước, nhân cơ hội Thư Di Giai rút đao chém thẳng một nhát vào cổ sau của nó.
Nhưng mà! Đao thế mà chỉ chém đứt được một nửa rồi bị kẹt vào ngay cổ. Tại sao lại không chém đứt được cổ zombie?
AA chết tiệt dám lừa cô a!!! Cái gì mà một nhát liền chém đứt zombie? Với con đao cùn này sao? Cô thật ngu ngốc mà.
Dùng sức rút lại đoản đao, Thư Di Giai nâng tay chuẩn bị lại chém thêm một nhát vào vị trí đã chặt đứt một nửa thì zombie đột nhiên lại bật người về phía trước đứng dậy, sau đó xoay người nhào về phía cô.
Thân thể cô theo vô thức nhanh chân né sang một bên, nhưng trên mặt vẫn không dấu được kinh ngạc.
Đây… Đây là cái quái gì vậy? Sao lại không giống như con vừa rồi? Tốc độ lẫn trí tuệ đều hơn rất nhiều.
Chưa kịp để Thư Di Giai thông suốt xác sống đã tiếp tục tấn công, liên tục nhào về phía cô. Né trái lại né phải, các kệ đồ xung quanh đều vì trận tấn công mà ngã đổ khắp nơi.
Móng tay zombie như một vũ khí bén nhọn, phóng ra tới đâu là lại để lại tới đó mấy dấu cào sâu đến đáng sợ, dù cô có chém cấp mấy vẫn không tài nào chém đứt được. Cứ mỗi lần cô chém vào, là miệng nó lại không ngừng "gầm gừ" kêu mấy tiếng như đang vô cùng tức giận.
Sức lực của cô ngày càng cạn kiệt, tốc độ vì thế cũng dần giảm lại. Xác sống lần nữa vung tay cào tới, thành công trúng vào góc váy của Thư Di Giai xé đi một mảng lớn.
"Chết tiệt!"
Cô vung đao không tiếp tục né tránh nữa xoay người lại, lần này trực tiếp đổi hướng chém thẳng một nhát vào cổ tay zombie.
"Bộp" một tiếng, thế mà lại chém đứt! Bàn tay phải zombie lăn lóc trên mặt đất. Nó rống lên một tiếng to, mắt đỏ bừng vung tay còn lại thật nhanh về phía cổ Thư Di Giai.
Đã thành công được một lần, cô tự tin lùi lại mấy bước sau đó nhảy lên chém mạnh vào cổ tay còn lại của xác sống. Sau đó không đợi zombie phản ứng, cô nắm chặt đao tiếp tục vung thẳng vào cổ trước của nó.
"Răng rắc" tiếng đao va vào xương vang vọng, đầu zombie cuối cùng cũng lìa khỏi cổ "lộp bộp" lăn xa đến góc cửa, thân thể "rầm" một tiếng đổ xuống tại chỗ.
Thư Di Giai nửa quỳ trên mặt đất, thở hổn hển hít mấy ngụm khí, cả người thấm đẫm mồ hôi, thân thể lung lay không vững.
Điện thoại bỗng vang lên thông báo: "Chúc mừng người chơi Thư Di Giai đã hoàn thành nhiệm vụ《Giết 2 zombie cấp thấp》- Thưởng vật phẩm tân thủ và vũ khí."
"Ha! Cuối cùng cũng xong." Dứt lời thân thể cô cũng tự động buông lỏng ngã nhào trên mặt đất.