• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc về đến nhà, đồng hồ cũng vừa lúc thông báo đã 1 giờ sáng. Thư Di Giai tự quăng bản thân mình lên giường ngủ, ánh mắt đã có chút mông lung vì men rượu. 

Thật mệt mỏi, rất muốn ngủ, nhưng mãi vẫn không thể chìm vào giấc ngủ… 

Cô xoa hai huyệt thái dương, gượng người đứng dậy tùy tiện cầm lấy khăn choàng rồi hướng về phía phòng tắm.

Trong phòng tắm, khói mờ từ nước nóng bốc lên nghi ngút sau khi được xả ra ở bên trong bồn. Cô buông xõa mái tóc, đội lên máy gội đầu tự động sau đó thả mình vào bồn nước ấm ngâm mình thư giãn. Các dây thần kinh cuối cùng cũng được thả lỏng, đầu vốn nặng trĩu dần dần cũng đã nhẹ hơn rất nhiều. Đã rất lâu rồi, cô mới được thoải mái như vậy.

Bao lâu rồi nhỉ? Chắc là từ khi cô lên đại học…

Từ lúc bước sang tuổi mười tám, cuộc sống của cô dần trở thành một vòng lặp nhàm chán Đi học - Làm thêm - Về nhà. Không còn những chuỗi ngày hẹn bạn bè shopping hay đi du lịch chỉ có những ngày bận bịu đến quên cả suy nghĩ buồn rầu.

Sau 15 phút, máy gội đầu vang lên một tiếng "bíp" báo hiệu đã hoàn thành Thư Di Giai mới lưu luyến đứng dậy mặc áo choàng ngủ quay trở lại phòng.

Ngồi phịch xuống giường, cô vươn tay muốn lấy điện thoại ở trong túi xách thì nhìn thấy túi giấy chứa điện thoại chơi game mà Vương Kha Nguyệt đã đưa. Cô ngay lập tức từ bỏ ý định lấy điện thoại của bản thân để xem phim, tay chuyển hướng cầm lấy túi giấy mở ra trút hết đồ bên trong xuống giường nệm.

Từ bên trong túi giấy ngoài rơi ra chiếc điện thoại mà khi nãy ở tiệm cô đã nhìn thấy còn rớt ra thêm một sách hướng dẫn và một chùm dây kết nối.

Đúng! Xác thật là 1 chùm dây dùng để kết nối. 

Cô sững sờ, không khỏi suy nghĩ 'Đã là thế kỷ 24 rồi, mà vẫn còn dùng một mớ dây cho thiết bị như thế này sao?'. Nghĩ thì nghĩ, nhưng tay vẫn rất thành thật sắp xếp lại mọi thứ để gọn gàng trước mặt sau đó nhấn vào nút tự phát của sách hướng dẫn để nghe cách sử dụng.

Nào là, kéo bốn dây màu đen đính vào góc nhà, kéo sáu dây đỏ dán vào cơ thể người trải nghiệm, hai dây ở thái dương, hai dây ở hai bàn tay, hai dây ở bàn chân và cuối cùng là ghim chuôi kết nối trung tâm cắm vào điện thoại đã cài sẵn mặc định game. Sau đó là những điều lưu ý khi chơi game, sử dụng thiết bị,...

Đây thật sự chỉ là trải nghiệm game thôi sao? Sao lại bài binh bố trận rườm rà thế này? Đầu óc vừa được thư giãn của cô cũng dần nặng trĩu, đau ầm ĩ rồi đây.

Tắt sách đang đọc, đẩy hết sang một góc chỉ cầm lại điện thoại trên tay, Thư Di Giai ngã người xuống giường nằm nghiêng một bên khởi động nguồn sau đó đăng ký thông tin và tài khoản, mật khẩu đăng nhập vào game.

Từ điện thoại phát nên một đoạn nhạc mở màn, sau đó hiện lên bản lựa chọn《Xem Giới Thiệu Game Ở Chế Độ?》có hai nút lựa chọn《2D》hoặc《3D》. Nhưng mà, nếu nhìn kỹ sẽ thấy nút《2D》có màu xám đậm, chính là không thể chọn chỉ có thể nhấn vào nút màu đỏ《3D》.

Người sáng lập game này lúc làm đến đây quá rảnh rỗi sao? Cô dời ngón tay nhấp vào nút đỏ《3D》. Bỗng một luồng ánh sáng đỏ từ điện thoại tỏa ra khắp phòng, hai mắt Thư Di Giai cũng bất giác từ từ khép lại.

"Đinh!"

"Chào mừng bạn đã đến với trò chơi《Giải Cứu Nhân Loại》thể loại game Mạt Thế, tôi là AA người hướng dẫn tân thủ, chúng ta sẽ gặp được nhau sau khi bạn hoàn thành kết nối đầy đủ dây nguồn. Còn bây giờ, tôi sẽ kể cho bạn nghe về một câu chuyện xưa nhé! Từ những năm Thế Kỷ 22,... "

...

"Ting! Ting! Ting!"

"Um… Ồn ào chết đi được!"

"Baba ơi! Cái gì mà ồn ào thế ạ?"

"Mama ơi!"

"Ting! Ting! Ting!"

"Mama ơi!" Vừa hét lên, Thư Di Giai vừa bật người ngồi dậy. Đầu ong ong, mắt mơ hồ, cô vô thần nhìn xung quanh. 

Đây là đâu?

À! Là phòng hiện tại của cô, cô đã không còn là công chúa nhỏ của trước kia nữa rồi, ba mẹ đều đã…

Đã rất lâu rồi cô không còn gọi ba mẹ vào buổi sáng như vậy nữa, đều là tự mình thức dậy trước khi mặt trời mọc. Nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện tại mặt trời đã lên rất cao rồi không ngờ cô lại ngủ lâu đến thế, có lẽ là do hôm qua đã uống quá nhiều so với mọi năm.

"Ting! Ting! Ting!"

Âm thanh đánh thức cô lại lần nữa vang lên, tìm kiếm xung quanh xốc cả mền gối lên cuối cùng cũng tìm được âm thanh ở khe bên cạnh giường. Là phát ra từ điện thoại mà Nguyệt Nguyệt đã đưa cô, cầm điện thoại lên xem là thông báo pin yếu yêu cầu kết nối nguồn sạc. Đặt điện thoại vào máy năng lượng, Thư Di Giai bắt đầu dọn dẹp lại giường ngủ, sau đó như thường ngày tự mình xuống bếp nấu nướng. 

Đã kết thúc kỳ thực tập, nên hiện tại cô chỉ ở nhà chờ đợi đến ngày tổng kết nhận kết quả vào giữa tháng năm. Còn đến hơn sáu tháng, cho nên cô quyết định sẽ tìm thêm một số công việc để làm bán thời gian. 

Tuy Kha Nguyệt đã giúp cô tìm được công việc trải nghiệm game, nhưng mỗi ngày chỉ cần tối thiểu ba tiếng lại không yêu cầu giờ cố định nên cô sẽ làm vào buổi tối mỗi ngày, ban ngày thì sẽ làm thêm những việc khác. Không ai chê có nhiều tiền cả! Cô cũng vậy, có thể kiếm thêm tiền một cách chính đáng thì cô sẽ không từ chối.

Nói là làm, ăn xong bữa sáng cô liền ngồi trước laptop chăm chú chọn lọc công việc phù hợp với bản thân gửi hồ sơ xin việc. Xong hết mọi việc, cũng đã là đầu giờ chiều Thư Di Giai vươn người thả lỏng cơ thể, lúc này tầm mắt mới vô thức nhìn về hướng máy sạc năng lượng. 

"Kỳ lạ cũng tại sao vẫn chưa thông báo đầy pin? Bình thường sạc điện thoại chỉ cần năm phút, lap top cũng chỉ mất ba mươi phút là đầy vậy mà điện thoại game này đã hơn bốn tiếng vẫn chưa có thông báo. Thật là tốn năng lượng a, hèn chi tiền lương nhận được lại cao như vậy nếu lương chỉ như công việc trải nghiệm bình thường chỉ sợ trả tiền năng lượng sạc thôi đã hết sạch lương." Cô lầm bầm tự nói một mình, vừa nói xong máy năng lượng liền "Ting" một tiếng thông báo đã sạc đầy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK