"Giết chết zombie biến dị cấp 3, thành công vào được đội nhóm mạnh nhất của căn cứ người sống sót." AA khuôn mặt vui vẻ khi có người gặp nạn, nói ra điều kiện để mở khóa ô cuối cùng trong chức năng túi.
"Bốp, bốp, bốp."
Tiểu nhân miêu ánh mắt khó hiểu nhìn Thư Di Giai trước mặt mình bỗng dưng lại tự vỗ vào tai mình liên tiếp ba cái đánh, mơ hồ hỏi: "Cô đang làm gì thế?"
Thư Di Giai nắm lấy tai mình lắc lắc mấy cái, giọng nói cũng đột nhiên nâng cao hơn: "Ai nha, không biết có phải là do vừa rồi bị zombie cấp 3 tấn công làm ảnh hưởng đến tai hay không, mà bây giờ tự dưng chả nghe rõ được gì cả! Cô mới vừa nói cái gì đấy?"
"Tôi nói…"
"Sao? Cô nói không cần mở rộng túi cũng không sao à? Được rồi tôi nghe cô, có bao nhiêu xài bao nhiêu thôi vậy." Còn chưa đợi AA trả lời lại cô đã nhanh miệng hơn chen ngang nói tiếp, tự biên tự diễn không một chút ngại ngùng xoay người muốn trở về đại sảnh.
"Này!" Tiểu nhân miêu cuối cùng cũng nhận ra mình đang bị đùa giỡn, giận đến mức đứng dậy dậm chân một cái thật mạnh. "Tức chết tôi mà! Người chơi Thư Di Giai, đứng lại đó cho tôi!"
"Làm sao?" Thư Di Giai bộ dạng điếc không sợ súng xoay người lại nhìn thẳng vào hình ảnh ảo của tiểu nhân miêu.
AA hít vào một hơi rồi thở ra, lấy lại bình tĩnh nghiêm túc đối mặt cùng Thư Di Giai nói chuyện.
"Tôi nói cho cô biết, trước sau gì cô cũng bắt buộc phải mở khóa ô túi cuối cùng, không có nó sẽ không thể giúp được cho đối tượng công lược mạnh hơn. Hiện tại mở sớm, nhận nhiệm vụ nhẹ nhàng hoặc là sau này mở trễ nhiệm vụ khó gấp đôi, cô tự mình chọn một cái."
"Không có…"
"Không có lựa chọn nào khác nữa!" Như đã đoán trước được lời cô muốn nói, tiểu nhân miêu ngay lập tức nói ra khi cô vừa mở miệng muốn hỏi.
"Sao lại bắt tôi lựa chọn khó như vậy chứ... Tôi còn chưa chơi được mấy tiếng, cô đã bắt tôi lao đầu ra đánh đến zombie cấp 3, khác nào là trứng chọi đá." Thư Di Giai cúi đầu lẩm bẩm, sau một lúc lâu mới chậm rãi ngẩng mặt nhìn tiểu nhân miêu nói ra suy nghĩ.
"Có thể thêm phần thưởng không?"
AA đoàng một tiếng trong đầu, giống như vừa bị đánh một cái thật mạnh hai tay xoa huyệt thái dương, trong lòng thầm niệm 'không được đánh người chơi, không được đánh người chơi, không được đánh người chơi!'
Nhìn bóng dáng nhỏ bé ẩn hiện trên điện thoại đang giận dữ làm ra hành động xoa trán vô cùng đáng yêu, Thư Di Giai nhịn không được phì cười một tiếng, không bỏ được thói xấu tiếp tục trêu ghẹo.
"Thôi nào, dù gì tôi cũng là người chơi mới, thêm một ít phần thưởng xem như cổ vũ tinh thần chiến đấu của tôi đi. Mười điểm kỹ năng, à thôi thêm năm điểm kỹ năng là được."
Tiểu nhân miêu vẫn luôn im lặng cuối cùng cũng bất lực lên tiếng. "Hai điểm."
"Lên thêm một chút đi, bốn điểm, bốn điểm nhé."
"Một điểm."
"Chậc, AA! Cô phải trả giá lên chứ, ai lại trả giá xuống như thế." Thư Di Giai chậc lưỡi một tiếng nói.
"Không điểm."
"Này, này! Hai điểm! Thành giao hai điểm, không thêm không bớt." Thư Di Giai nhanh chóng chạy đến gần điện thoại, động tác quyết liệt đưa ra hai ngón tay.
Chỉ thấy sau đó AA thở hắt ra một hơi, điện thoại cũng rất nhanh đã phát ra thông báo mới.
...
《NHIỆM VỤ NGẪU NHIÊN》
Cấp độ khó ☆☆☆: Giết chết zombie biến dị cấp 3, thành công vào được đội nhóm mạnh nhất của căn cứ người sống sót - Thưởng: Mở khóa ô chứa vật tư cuối cùng, hai điểm kỹ năng.
…
"Được rồi, AA! Hãy chúc tôi mã đáo thành công, sống sót trở về đi. Tôi chuẩn bị ra chiến trường đây!"
"Đừng nhiều lời nữa, mau đi đi!" Tiểu nhân miêu tức giận rống lên.
"Haha..."
…
Trận chiến tính từ lúc Thư Di Giai rời đi diễn ra cũng đã hơn ba mươi phút, nhưng hiện tại vẫn kịch liệt như lúc đầu.
Phe người sống sót đã thay đến đợt người thứ ba, nhưng vẫn chưa chiếm được bao nhiêu phong độ, mà số người bị thương còn đã tăng đến gần một phần ba số người trong đội nhóm.
Zombie trên người đã xuất hiện rất nhiều vết rách từ đao chém, vết cháy cháy xém từ súng lửa, thậm chí dưới chân nó còn nằm rải rác vô số vỏ đạn. Vậy mà, ngoại trừ việc làm nó phản ứng chậm đi một chút so với lúc đầu thì còn lại gần như nó vẫn như cũ hung hãng không một chút yếu thế.
"Mẹ nó! Rốt cuộc điểm yếu của nó ở đâu, đạn dược đã gần cạn kiệt hết rồi vẫn chưa tìm ra được!" Anh Hạo sau khi thay đợt người, đứng ở bên ngoài vòng phòng thủ nắm chặt súng ở trong tay, nghiến răng nhìn chằm chằm vào zombie ở giữa sảnh ánh mắt như muốn toét ra lửa.
"Bắt buộc phải giết chết nó, như vậy mới có thể bảo toàn hết tất cả anh em thoát ra khỏi đây. Nếu không…"
"Nếu không sẽ chính là tất cả chúng ta chết hết tại đây." Tống Khải Trạch vẫn còn đang lấp lững không nói ra câu cuối, Hạc Hiên đã trực tiếp nói thẳng ra suy nghĩ của anh.
"Đúng vậy! Cho nên phải nhanh chóng tốc chiến tốc thắng! Cùng nhau phân tích lại thử xem còn có chỗ nào chúng ta vẫn chưa có tấn công vào." Tống Khải Trạch vỗ vỗ vào vai Hạc Hiên. "Dạo này, đã tinh tường hơn trước đây rất nhiều rồi đấy!"