Sau khi đã tập hợp đầy đủ mọi người đến phía trước sân tập, Tống khải Trạch bắt đầu phổ biến lại kế hoạch đã định vào buổi họp sáng nay.
Tổng số lượng người căn cứ Huyền Vũ theo anh đến căn cứ Bạch Hổ là 3000 dị năng trong đó có 50 người cấp ba sơ kỳ, 1000 người cấp hai trung kỳ và đỉnh phong, còn lại đều là cấp hai sơ kỳ.
Trong số đó có 100 dị năng là người của Hạc Hiên, bao gồm 10 người cấp ba sơ kỳ, 90 người cấp hai đỉnh phong.
Hạc Hiên cùng đội nhóm của anh trên danh nghĩa được xem như là người của căn cứ Huyền Vũ, nhưng thật ra ít ai biết được hai bên chỉ là quan hệ hợp tác.
Thời điểm ba năm trước, trong một lần zombie triều đột ngột đánh vào căn cứ Bạch Hổ, Hạo Bách xém chút nữa đã không chống đỡ nổi thì đoàn người của Hạc Hiên đã bất ngờ xuất hiện hỗ trợ giải vây.
Người sống sót trước đây cũng đã từng nghe qua "đoàn người du đãng" của Hạc Hiên, nơi tập trung những tinh anh từ khắp nơi, so với người cùng cấp bậc sức chiến đầu đều nhỉnh hơn một chút. Ra tay vô cùng quyết đoán, nhưng lại rất đoàn kết trung thành với người dẫn đầu kế nhiệm qua từng năm.
Thời điểm đoàn người của anh xuất hiện, mọi người gần như vô cùng ngạc nhiên vì rất ít khi người du đãng công khai giúp đỡ một căn cứ nào đó, họ chỉ ra tay khi nhận được lợi ích.
Sau trận chiến đấu đấy, càng bất ngờ hơn chính là Hạc Hiên và Hạo Bách thế mà lại kết nghĩa anh em với nhau, nhưng không một ai biết vì lý do gì chỉ một năm sau đó đoàn người du đãng đã rời khỏi căn cứ Bạch Hồ mà dời đến gia nhập vào căn cứ Huyền Vũ. Cũng chính từ lúc đó quan hệ của hai căn cứ đã gắn kết, giúp đỡ cho nhau hơn rất nhiều.
Có người bảo Hạc Hiên chính là công cụ mà Bạch Hổ đã xuất ra để gắn kết hai căn cứ với nhau, có người lại nói Huyền Vũ đã bỏ ra số tiền rất lớn để mua chuộc đoàn người du đãng đến giúp đỡ để lấy lòng căn cứ Bạch Hổ, có người lại nói…
Tóm lại, đã có rất nhiều lời đồn đại được truyền ra, nhưng vẫn chưa từng có ai biết rõ được quan hệ của ba người đàn ông trên là gì.
Lần di dời trở về phía nam này sau khi tính toán Tống Khải Trạch chỉ lựa chọn 2000 người rút trở về căn cứ Huyền Vũ, để lại 1000 người ở lại căn cứ Bạch Hổ hỗ trợ sẽ lên đường khi có mệnh lệnh về sau, số người của Hạc Hiên đều nằm ở đoàn 2000 người sẽ theo anh cùng trở về trong chuyến đi ba ngày tới.
"Tất cả mọi người đã nắm rõ những gì tôi sắp xếp hay chưa?" Tống Khải Trạch hô to một tiếng.
"Đã rõ!" Toàn đội đồng thanh trả lời.
"Được! Trong ba ngày này tập trung tăng cường luyện tập, nhớ rõ thời điểm di dời phải dùng tinh thần cùng thể trạng tốt nhất mà đi, tuy vẫn chưa xác định được chắc chắn nhưng nếu là thật thì đây chính là một trận đánh lớn không được xao nhãn. Nếu đã rõ, mọi người giải tán, trở về vị trí cũ!"
Sau tiếng hô đoàn người vội vàng tách ra, ai về vị trí nấy mang theo tinh thần so với bình thường còn nhiệt huyết hơn rất nhiều, tự giác nâng cao tiến trình tập luyện gấp đôi mà không một cần một ai nhắc nhở.
…
Phía bên đây, Thư Di Giai cũng đang chiến đấu hết lực không kém hơn bao nhiêu.
Cho đến hiện tại cô đã trải qua hơn hai ngày ở bên trong khu chiến đấu, số zombie giết được đã đạt được mốc yêu cầu đầu tiên hơn 20 zombie biến dị cấp 1, thông tin của cô trên điện thoại cũng đã được tự động cập nhật thành người biến dị cấp một sơ kỳ.
Tuy là vậy Thư Di Giai vẫn chưa cảm thấy đủ, cô vẫn cần phải liên tục chiến đấu cố gắng hơn nữa. Dị năng thuộc đội nhóm chiến đấu của các khu căn cứ, cấp bậc thấp nhất luôn là cấp một đỉnh phong hoặc cấp hai sơ kỳ, cô cần phải đạt tối thiểu thêm 2 mốc nữa mới có khả năng đăng ký vào đội nhóm ba ngày kế.
"Phải nhanh chóng hoàn thành, giết nhiều zombie hơn nữa!" Cô chính mình lẩm bẩm, uống một ngụm nước rồi nắm chặt súng tiếp tục đi đến vị trí zombie tiếp theo trên bản đồ.
Thời điểm Thư Di Giai vừa hạ đao kết thúc sinh mạng của zombie thứ ba mươi, điện thoại cũng ngay sau đó vang lên thông báo.
"Khu chiến đấu chuẩn bị thay đổi địa hình, xin mời người chơi lựa chọn tiếp tục hoặc tạm thời thoát ra."
Cô tính toán một chút, ở bên ngoài hiện tại cũng đã trôi qua ba giờ, Tống Khải Trạch chắc hẳn là đã thảo luận xong công việc, vả lại cô đột nhiên biến mất quá lâu như vậy cũng không thích hợp vẫn nên tạm thời trở lại thì tốt hơn.
Sau khi đã suy nghĩ kỹ càng, Thư Di Giai đưa tay lựa chọn "tạm thời thoát ra" chỉ trong nháy mắt đã quay trở lại ngay vị trí cũ của phòng nghỉ trong khu huấn luyện.
Thật may trong phòng hiện tại không có một ai, cô đưa tay chống người muốn đứng dậy bước ra bên ngoài, nhưng không ngờ chỉ vừa đứng thẳng lên tay chân đã đau nhức run rẩy đến mức "bịch" một tiếng té ngồi trở lại ghế.
"AA đây là thế nào?" Thư Di Giai cất giọng run run, nhìn về phía tiểu nhân miêu đã xuất hiện trở lại ngay bên cạnh.
Tiểu nhân miêu khuôn mặt bình thản nhìn cô, không chút phản ứng. "Đây là phản ứng bình thường của việc sau ba ngày liên tục chiến đấu mà không nghỉ ngơi ạ! Cô nên nhớ, tuy cô có thể chất hơn người nhờ điện thoại nhưng cơ thể cô vẫn chỉ là con người bình thường, biết đói khát, biết đau và biết mệt mỏi. Lúc chiến đấu vẫn nên chia thời gian ra để nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ bổ sung thể lực, nếu không khi thoát ra sẽ có tình trạng giống như hiện tại, một chút sức lực cũng không còn."
Nghe thấy những lời AA vừa nói, cô tức đến mức trợn to mắt mà nhìn tiểu nhân miêu: "Tại sao lúc vừa bắt đầu cô lại không nói?"
"Cô đâu có hỏi tôi a, với cả từ trước đến nay chưa từng có người chơi nào vừa vào khu huấn luyện đã liều mạng như cô."
"Được rồi! Hiện tại tôi không mang theo balo, có thể từ điện thoại trực tiếp lấy nước tăng lực ra hay không?"
"Có thể, balo chỉ là vật che mắt người khác, cô có thể trực tiếp lấy ra vật tư từ điện thoại ở bất cứ đâu." Vừa nói AA vừa hỗ trợ mở giao diện túi cho Thư Di Giai, lấy ra nước tăng lực ở bên trong.
Cầm lấy nước tăng lực ở trước mắt, cô uống liên tục mấy hớp không ngừng, mặc kệ độ chua chát từ nước đang lan tỏa khắp khoang miệng cho đến khi thanh thể lực tăng tròn đến mức 100, nước bên trong chai đã thấy đáy mới dừng lại.
"Sống lại rồi…" cô thở ra một hơi, nằm dài nửa người trên bàn thì thào, cũng không để ý tới có người vừa bước vào bên trong phòng.