Mục lục
Trong Mắt Có Kịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn tối xong, trời đã ngừng mưa, Trương Dạng đưa Trương Mạn Đường trở về khu tập thể.

Hôm nay tâm trạng của cậu rất vui, kim chủ trở về tặng cho cậu quà gặp mặt, còn dẫn cậu đi ăn một bữa tối lãng mạn, ngoài chuyện thô bạo ở trên xe ra thì không còn gì có thể chê trách ở kim chủ được.

Trương Mạn Đường ngồi ở trên xe bắt đầu suy nghĩ, cậu có số điện thoại của kim chủ rồi, biết được tên của hắn rồi, cũng đã nói với hắn rằng cậu muốn đóng phim, ừm... còn có gì nữa không nhỉ, hẳn là không còn gì cả.

Trương Mạn Đường còn đang một mình trôi dạt trong những suy nghĩ của mình thì có tiếng chuông điện thoại xa lạ vang lên, không phải là nhạc chuông điện thoại của cậu, là nhạc chuông mặc định của kim chủ kế bên. Trương Mạn Đường tò mò quay qua nhìn, phát hiện điện thoại của kim chủ cũng màu đen, xem thiết kế được bọc da kia có vẻ cũng là một chiếc Lamboghini giống cái mà hắn tặng cho cậu.

"Tiểu Mạch?"

Trương Mạn Đường dỏng tai lắng nghe, có phải là cậu diễn viên thích làm nũng nào đó gọi cho kim chủ hay không đây, nghe giọng nói trầm khàn cùng ngữ điệu thả châm kia của hắn có lẽ là đúng rồi.

Không gian trong xe rất tĩnh lặng, chiếc điện thoại của Trương Dạng cũng thuộc dòng chất lượng, nên mọi thanh âm từ trong chiếc điện thoại đó truyền ra, Trương Mạn Đường đều có thể nghe được rất rõ ràng... là giọng nói vui tai như chuông bạc của một cậu thanh niên đang nũng nịu:

"Trương tổng, tại sao lâu lắm rồi không gọi cho em, em rất nhớ ngài"

Trương Dạng bình thản, hắn không có ý định che giấu gì, thái độ vô cùng thản nhiên mà khẽ cười đáp lời:

"Hai tuần nay tôi đi công tác, rất bận cho nên không liên lạc với em"

Tiểu Mạch ở phía bên kia đáp:

"Phải không, vậy ngài đã công tác xong hay chưa, đến chỗ em một chút có được không?"

Trương Mạn Đường ở bên này không dám thở mạnh, rất tập trung mà lắng nghe, cậu muốn nghe xem kim chủ sẽ trả lời như thế nào, cuối cùng nghe được giọng nói nam tính đậm chất thủ đô kia nói rằng:

"Công tác xong rồi, nhưng đang bận một số chuyện, nếu có thể sắp xếp được thời gian thì sẽ gọi cho em"

Câu trả lời kia kim chủ khiến cho cậu bất giác thở nhẹ một hơi, hắn không đi gặp tình nhân nhỏ kia hôm nay, nhưng mà có nói sẽ sắp xếp thời gian khác để gặp cậu ta. Việc này khiến cho Trương Mạn Đường cảm thấy bất lực một chút, dù sao kim chủ của cậu cũng là kim chủ của người khác nữa, không phải là của một mình cậu a....

Chiếc xe Limousine dừng lại ở trước khu nhà tập thể cũ kỹ, mặt đất ẩm ướt sau cơn mưa. Trương Mạn Đường mở cửa xe bước xuống, Trương Dạng cũng xuống theo sau.

"Em vào nhà đi"

Trương Mạn Đường gật đầu, cậu cũng không biết kim chủ có vào cùng với mình hay không, trong lòng chẳng hiểu sao lại hy vọng như vậy. Cậu do dự chưa chịu bước đi, bây giờ nên chúc hắn ngủ ngon hay là nói hắn về cẩn thận, hay là mạnh dạn một chút hỏi hắn có muốn lên nhà của cậu hay không, cậu sợ tối nay thời gian dài như vậy... hắn có khi sẽ đến tìm Tiểu Mạch kia.

Trương Mạn Đường đứng đối diện Trương Dạng, hít một hơi thật sâu, nhìn người đàn ông trước mặt một lúc mới nói:

"Anh có muốn lên phòng của em không?"

Trương Dạng buồn cười, cún con này mãi mới nói được một câu như vậy, chắc là đã nghe thấy cuộc nói chuyện điện thoại kia giữa hắn và tình nhân cũ cho nên mạnh dạn lên một chút rồi. Hắn đưa tay khẽ vuốt ve một bên má bị gió đông thổi hơi lạnh của cậu đáp:

"Tối nay tôi phải về nhà với Tiểu Tu, để lần sau tôi sẽ qua đêm lại chỗ em"

Trương Mạn Đường bị từ chối, trong lòng tránh không khỏi có một chút mất mát, nhưng mà kim chủ đi công tác hai tuần, hôm nay vừa xuống sân bay đã đến tìm cậu, còn ăn tối với cậu nữa, như vậy đã là đãi ngộ rất tốt đối với cậu rồi... Hắn cũng không nói hắn sẽ đi tìm Tiểu Mạch mà là phải về nhà với con trai, cậu không thể tham lam giữ ba của nhóc con tóc vàng kia cả ngày được:

"À, phải rồi, phải về với Tiểu Tu nữa"

Trương Dạng vươn tay, kéo Trương Mạn Đường về phía mình, cúi đầu đặt một nụ hôn dịu dàng lên môi cậu giống như thay lời tạm biệt:

"Có cơ hội sẽ sắp xếp cho em làm quen với nó"

Trương Mạn Đường chẳng khác gì đang chìm đắm trong tình yêu, tuy rằng mối quan hệ của cậu và Trương Dạng là kim chủ và diễn viên, nhưng mà thật khó thoát ra khỏi sự dịu dàng này của hắn.

"Vậy anh đi đường cẩn thận, em vào trong trước đây"

Trương Mạn Đường nói xong thì xoay người đi vào trong, thật sự không dám ở lại đây dây dưa nữa, cậu cũng không mang danh quyến rũ ba đứa nhỏ của Tiểu Tu.

Trương Dạng buồn cười, đợi đến khi bóng dáng kia biến mất trong bóng tối hắn mới ngồi vào trong xe rời đi.

Trương Dạng ngồi ở trên xe, mở điện thoại gọi cho một người, đầu dây bên kia sau khoảng vài hồi chuông thì đáp lại:

"Trương tổng à, sao tự nhiên lại gọi cho tôi thế này?"

Bên kia điện thoại có tiếng nhạc du dương, người lên tiếng là một giọng nam trẻ tuổi mang theo tia trêu chọc.

Trương Dạng hỏi:

"Đang ở quán cà phê sao?"

Người nọ nói:

"Phải rồi"

Trương Dạng đáp lại:

"Tôi đang ở gần đó, khoảng 5 phút nữa sẽ có mặt"

5 phút sau.

Tại một tiệm cà phê hai tầng lầu được thiết kế theo phong cách hiện đại, có một người đàn ông cao lớn, cả người mang đậm khí chất giàu sang đẩy cửa chậm rãi tiến vào.

Hắn liếc nhìn trong quán một chút, trên bàn có lác đác khoảng sáu bảy vị khách ngồi uống cà phê. Ở chỗ quầy pha chế phát hiện ra hai người đàn ông đang cười nói vui vẻ.

Trương Dạng liếc mắt một cái đã thấy được người mình muốn tìm. Hắn bước tới, tạm thời trở thành người xen vào cuộc nói chuyện vui vẻ của hai người kia. Cậu thanh niên đứng sau quầy pha chế thu tay lại hơi ngượng ngùng khẽ cười cúi đầu chào hỏi hắn, còn người đàn ông cao lớn ngang hắn kia thì có vẻ bực bội vì sự làm phiền này:

"Trương tổng à, sao hôm nay lại có thời gian rảnh rỗi đến đây thế này?"

Trương Dạng trả lời:

"Đến tìm cậu có chuyện"

Người kia hừ một tiếng, đi lên lầu hai:

"Được rồi, lên trên đi"

Trên lầu hai không có khách, Trương Dạng đi theo người đàn ông kia, tùy tiện kéo một chiếc ghế ngồi xuống chiếc bàn gần cửa sổ. Nhân viên phục vụ trong quán rất nhanh mang lên một ly cà phê cho hắn cùng một ly sữa tươi đặt ở trước mặt người còn lại. Trương Dạng vừa nhìn thấy ly sữa tươi đó thì khẽ cười, trong ánh mắt còn có tia châm chọc nhè nhẹ.

Người đàn ông đối diện cũng nhìn ra được dáng vẻ đấy của hắn, một chút xấu hổ cũng không có, còn cho hắn một cái nhìn thương cảm đáp thế này:

"Cậu thì biết cái gì, vợ tôi rất quan tâm sức khỏe của tôi"

Trương Dạng chậm rãi khuấy nhẹ ly cà phê đen trước mặt, lời nói kia hình như cũng khiến cho hắn trầm mặc suy nghĩ một chút. Buổi chiều hôm nay trong xe nhìn thấy dáng vẻ cẩn thận chậm rãi của cún con cởi giày cho hắn, có lẽ cún con cũng là người rất biết cách chăm sóc người khác.

"Đến tìm tôi có chuyện gì?" Người đàn ông đối diện uống một ngụm sữa tươi còn nhăn mặt biểu hiện loại đồ uống này không dễ dàng với hắn.

Trương Dạng trả lời:

"Tôi mới có một cún con, muốn cậu chiếu cố"

Người nọ là Trình Kiệt, ông chủ sau đài của công ty giải trí Trình thị lớn mạnh nhất hiện nay. Trương Dạng quen tình nhân, đa số đều là người trong giới giải trí, hắn có mối quan hệ với Trình Kiệt rất tốt, cho nên chỉ cần nói một tiếng, một chút tài nguyên nhỏ sẽ không là vấn đề gì.

"Chỉ là một cún con thôi, có cần thiết phải trịnh trọng như vậy? Còn đến tận đây tìm tôi?"

Trương Dạng chậm rãi đáp:

"Nhà của em ấy ở gần đây, tiện đường đến chỗ cậu muốn chào hỏi một chút. Em ấy bây giờ là người của truyền thông Tây Hải, cách đó cũng xa, hay là chuyển em ấy về Trình thị đi"

Trình Kiệt nghe được lý do gượng ép mà Trương Dạng đưa ra cũng buồn cười:

"Đại ca à, Tây Hải cách chỗ này cũng không xa đâu. Trình thị của tôi nhận đủ thực tập sinh rồi"

Trương Dạng bình tĩnh nói:

"Để em ấy là nghệ sĩ chính thức của công ty cậu đi, cho em ấy người quản lý có tầm nhìn một chút. Lưu Bân phải không nhỉ? Để cậu ta đi theo em ấy đi"

Trình Kiệt hừ lạnh:

"Công ty của tôi không phải chỗ chứa chấp hậu cung của cậu. Lưu Bân là quản lý của ảnh đế hiện tại, sao lại có thể đi theo một nghệ sĩ không có tên tuổi được chứ"

Trương Dạng im lặng giống như đang suy nghĩ gì đó:

"Vậy chọn Cẩm Hòa đi"

Trình Kiệt lắc đầu:

"Cẩm Hòa đang đi theo ảnh hậu, không rảnh chiếu cố ai cả"

Trương Dạng ừ một tiếng:

"Vậy tôi đi xuống nói với Tiêu Dật, cậu ở chỗ tôi lấy trộm thuốc, để cậu ta chiếu cố cậu"

Trình Kiệt vừa nghe thấy thế thì đen mặt, lần trước tới chỗ của Trương Dạng thấy hắn có đồ chơi mới mang về từ Tây Ban Nha thì tự ý lấy về. Buổi tối hôm đó im lặng bỏ vào trong đồ uống của Tiêu Dật, kết quả cho quá liều, vật nhỏ kia cả đêm dằn vặt không ngủ được:

"Tôi sắp xếp Tịnh Kỳ cho cậu ta, cô ấy rất có kinh nghiệm nâng đỡ người mới"

Trương Dạng hửm một tiếng:

"Chưa nghe qua"

Trình Kiệt liếc mắt:

"Cô ấy đang đi theo người sắp tới sẽ ra mắt công chúng ở bên tôi, cho cậu người tốt như vậy còn không biết cảm ơn"

Trương Dạng gật đầu:

"Vậy được, nói cô ấy ngày mai qua chỗ cún con của tôi đi, đến Tây Hải chấm dứt hợp đồng luôn. Làm sớm một chút, em ấy muốn xuất đạo rồi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK