Trương Mạn Đường rất mong livestream này kết thúc nhanh một chút, làm ơn đừng đặt ra bất cứ câu hỏi nào với Trương Tu nữa, bởi vì nhóc con rất đơn thuần, khi được hỏi đều sẽ hào hứng trả lời không hề che giấu.
"Được rồi, được rồi, Tiểu Tu, con nói nhiều như vậy có khát hay không, uống miếng nước đi." Trương Mạn Đường cố gắng chuyển rời sự tập trung của Trương Tu qua chỗ khác nhưng có lẽ nhóc con bây giờ chỉ một lòng muốn giao lưu với khán giả mà thôi.
"Con không khát, ba ba nhỏ, chúng ta có thắng không?"
Đối với một đứa trẻ thì chuyện thắng thua rất quan trọng, Trương Tu rất muốn thắng trong cuộc thi lần này bởi vì đây là lần đầu tiên nhóc con được lên chương trình chơi gameshow cùng Trương Mạn Đường. Hơn nữa trước khi tới đây, Trương Tu còn nói với các bạn ở trong lớp rằng nhóc con nhất định sẽ trở thành người chiến thắng.
Từ khi Trương Tu xuất hiện, Trương Mạn Đường đã bị sập livestream đến hai lần vì số lượng người xem quá tải, cậu nghĩ Trương Tu đã tạo ra một hiệu ứng cực kỳ tốt, phần thi này có muốn không thắng cũng không được.
"Ba nghĩ chúng ta sẽ thắng thôi, may là có Tiểu Tu đến góp sức."
Trương Tu nghe thấy mình được đề cao như vậy thì vô cùng vui vẻ, nhóc con vòng tay lên cổ của Trương Mạn Đường, đặt một nụ hôn vào má cậu.
"Con là ngôi sao nhỏ may mắn mà."
Hình ảnh kia ở trong mắt của những người xem đều trở thành hình ảnh đáng để lưu lại, chỉ sau vài phút livestream ngắn ngủi cùng Trương Tu, Trương Mạn Đường lập tức trở thành hình tượng một người ba hiền hậu lý tưởng.
Phần thi đầu tiên kết thúc, dĩ nhiên kết quả đã có thể đoán ra dễ dàng, Trương Mạn Đường và Trương Tu đã dành được chiến thắng. Trương Tu cực kỳ phấn khích chạy tới chỗ của MC cầm lấy một chiếc chìa khóa dành cho người thắng cuộc. Nhóc con vốn dĩ rất đáng yêu, ở trước đám đông và máy quay cũng không hề ngượng ngùng, hơn nữa còn có vẻ rất chiều fan, chỉ cần có người chịu hỏi là sẽ lập tức mà trả lời luôn.
"Tiểu Tu, Tiểu Tu, các chị sẽ gọi em là tiểu hoàng tử nhé?"
Hiện tại là giờ nghĩ giải lao để nhân viên trường quay tiếp tục bố trí một số đạo cụ đợi thực hiện phần thi thứ hai. Trương Mạn Đường vốn muốn kéo Trương Tu vào một góc để nghỉ ngơi nhưng mà nhóc con lại rất thích chạy về phía đám đông nhận quà, bởi vì ở phía đó có rất nhiều người mua bánh kẹo cùng gấu bông tặng cho nhóc.
"Có thể nha."
Trương Mạn Đường luôn phải đi theo Trương Tu để bảo đảm an toàn cho nhóc con cũng là bảo đảm an toàn cho mình, nhóc con vốn đơn thuần nên sẽ có thể nói ra những lời làm bại lộ một số tin tức cậu muốn che giấu.
"Tiểu hoàng tử, hôm nay vị ba ba kia của em có đến không?" Một cô gái nhỏ nhắn lên tiếng hỏi Trương Tu.
Trương Mạn Đường nhanh chóng lên tiếng nói thay Trương Tu.
"Sẽ không đến đâu, hôm nay có lẽ sẽ đóng máy sớm."
Trương Tu nghiêng đầu, quay sang nói với Trương Mạn Đường.
"Hay là ba ba nhỏ gọi cho ba ba đi, không biết chừng ba ba cũng sẽ đến."
Những người xung quanh nghe vậy thì hò hét đến muốn rát cả cổ họng.
"Đúng vậy đó anh Mạn Đường, anh gọi cho vị kia đi, nhất định sẽ đến mà."
Trương Mạn Đường đỏ mặt, cố gắng lảng tránh vấn đề này. Cậu không muốn Trương Dạng sẽ đến bởi vì cậu không muốn Trương Dạng nghĩ rằng bản thân cậu lấy hắn ra để nổi tiếng.
Đột nhiên Trương Tu nghiêng người, nói nhỏ vào tai của Trương Mạn Đường. Trương Mạn Đường nghe được thì thở phào một hơi, cuối cùng cũng có thể tìm được cách thoát khỏi đám đông rồi.
"Được rồi, chúng tôi phải vào trong để chuẩn bị quay hình tiếp đây."
Nói rồi Trương Mạn Đường ôm Trương Tu đứng dậy, lúc hai người rời đi, Trương Tu vẫn còn không quên ôm theo tất cả quà tặng của mình nói: "Con phải đi, tạm biệt."
Vừa rồi Trương Tu nói với Trương Mạn Đường rằng mình muốn đi tè, Trương Mạn Đường nhanh chóng ôm Trương Tu đi tìm nhà vệ sinh, nhân lúc trong phòng chỉ có hai người liền nhắc nhở nhóc con một chút.
"Tiểu Tu, một lát nữa nếu như có người hỏi chuyện của ba ba, con đừng trả lời nhé."
Trương Tu khó hiểu hỏi lại: "Tại sao vậy, mọi người đều rất muốn biết về ba ba mà."
Trương Mạn Đường suy nghĩ một hồi thì đáp lại: "Ba ba không thích ồn ào, con biết rồi mà đúng không? Nếu như bọn họ gây phiền phức cho ba ba, sau này ba ba sẽ không cho chúng ta chơi vui như thế này nữa."
Trương Tu im lặng suy nghĩ lại, sau đó rất tin tưởng lời nói của Trương Mạn Đường.
"Vậy sẽ không nhắc tới ba ba nữa, con còn muốn thường xuyên được lên TV với ba ba nhỏ như thế này."
Trương Mạn Đường lại nghĩ lên sóng truyền hình cùng Trương Tu quả thật rất tổn thọ, bởi vì cậu không biết khi nào nhóc con sẽ nói ra những thông tin không nên tiết lộ.
"Phải rồi, sao hôm nay con lại xuất hiện ở đây được, cũng không nói với ba ba nhỏ một tiếng." Trương Mạn Đường rất muốn biết tại sao Trương Tu lại có thể trở thành khách mời của tập hôm nay.
Trương Tu thành thật trả lời: "Còn viết thư tay, ba ba giúp con gửi đi, sau đó vài ngày thì ba ba nói rằng hôm nay con sẽ được lên đây chơi cùng ba ba nhỏ."
Trương Mạn Đường ngẩn người, đúng thật sự là có sự sắp đặt của Trương Dạng. Chẳng phải Trương Dạng luôn bảo hộ Trương Tu rất tốt hay sao, tại sao lần này lại muốn cho nhóc con xuất hiện trước truyền thông chứ.
Khi Trương Mạn Đường còn đang ngẩn người tìm lời giải thích cho những suy nghĩ ngổn ngang của mình thì Trương Tu ở bên cạnh lại lên tiếng.
"Ba ba nhỏ, bác đạo diễn nói với con rằng vòng thi thứ 2 sẽ đảo lộn người chơi chung. Một lát nữa con sẽ chọn cánh cửa màu đỏ, ba ba nhỏ nhất định cũng phải chọn cánh cửa màu đỏ nha."
Hôm nay Trương Mạn Đường không hề biết trước kịch bản cho nên khi nghe Trương Tu nói vậy thì cũng nghiêm túc mà ghi nhớ, dù sao ngày hôm nay cậu cũng phải bảo vệ nhóc con cho thật tốt, cậu không muốn sẽ có chuyện gì xảy ra trong buổi ghi hình này.
"Được, ba ba nhỏ nhất định sẽ chọn cánh cửa màu đỏ giống Tiểu Tu."
Trương Mạn Đường và Trương Tu vừa rời khỏi nhà vệ sinh thì cánh cửa phòng bên cạnh cũng chậm rãi mở ra, người bên trong là Cố Giai Thụy. Cố Giai Thụy nhếch môi khẽ nở một nụ cười, cậu ta bước đến trước gương chỉnh lại mái tóc của bản thân mình một chút rồi cũng xoay người rời khỏi phòng vệ sinh.
Bên ngoài sân vận động của trường đại học đã được tổ chương trình sắp xếp hiện trường vô cùng cẩn thận, 5 cánh cửa với màu sắc khác nhau được đặt ở giữa sân khấu. MC nhanh chóng nói lớn vào micro nhắc nhở người trong đoàn trở về nơi tập trung để tiếp tục quay hình.
Lúc Trương Tu xoay người rời đi về phía sau còn quay lại vẫy tay với Trương Mạn Đường, nhóc con tinh nghịch chỉ tay về hướng cánh cửa màu đỏ ý nói Trương Mạn Đường đừng quên lời nói vừa rồi của nhóc. Trương Mạn Đường đưa tay ra hiệu rằng mình đã hiểu, khi ấy Trương Tu mới chịu chạy vào bên trong.
Đợi cho tổ chương trình ổn định lại vị trí đứng của mọi người xong thì MC cũng bắt đầu lên tiếng phổ biến tiếp luật của trò chơi.
"Được rồi, trò chơi thứ 2 này sẽ có một chút thay đổi về bạn đồng hành. Sau lưng tôi đây là 5 cánh cửa với những màu sắc khác nhau, những khách mời đã có một cánh cửa mình yêu thích và đứng sau đó rồi, xin mời 5 người chơi thường trú của chúng ta đến lựa chọn đi."
Lần này không hề có kịch bản từ trước được gửi tới cho dàn khách mời thường trú, nếu như không phải Trương Tu nói trước cho Trương Dạng biết là nhóc con sẽ đứng ở phía sau cánh cửa màu đỏ thì cậu cũng không chắc chắn có thể lựa chọn được nhóc con hay không nữa.
5 người chơi bắt đầu đi tới cánh cửa mình muốn chọn, có một cánh cửa màu vàng không được ai lựa chọn cả, còn cánh cửa màu đỏ thì lại có đến hai người lựa chọn. Trương Mạn Đường thoáng bất ngờ khi thấy cả cậu và Cố Giai Thụy đều đứng ở trước cánh cửa màu đỏ kia, hơn nữa người này cũng không có ý định muốn nhường cho cậu.
MC nhìn thấy cả Trương Mạn Đường và Cố Giai Thụy đều lựa chọn cánh cửa màu đỏ thì nói: "Mạn Đường, Giai Thụy, hai cậu đều chọn cùng một cánh cửa sao? Cánh cửa màu vàng kia vẫn chưa có người chọn, các cậu có ai muốn qua đó hay không?"
Nếu như Trương Mạn Đường không biết trước Trương Tu sẽ đứng ở phía sau cánh cửa màu đỏ này thì cậu hắn sẽ đi qua cánh cửa màu vàng kia, cậu vốn không thích tranh giành với người khác, hơn nữa người đứng sau cánh cửa màu vàng không có ai lựa chọn thì có thể sẽ rất buồn bực.
Cố Giai Thụy lên tiếng trả lời: "Tôi thích màu đỏ, màu đỏ rất hợp mệnh của tôi. Anh Mạn Đường có thể nhường em hay không?"
Cố Giai Thụy cười nói, lại còn lễ phép nói một cậu muốn Trương Mạn Đường nhường. Trương Mạn Đường không phải người keo kiệt, chỉ là cánh cửa màu đỏ này ngày hôm nay cậu không thể nhường được.
"Thật ngại quá, tôi cũng không muốn thay đổi quyết định, chi bằng để người phía sau lựa chọn có được không?"
Trương Mạn Đường biết nếu như để cho Trương Tu lựa chọn thì nhóc con sẽ lựa chọn mình. Cố Giai Thụy biết như vậy không ổn bèn nói: "Chi bằng chúng ta chơi kéo búa bao để quyết định nhanh gọn đi."
Đúng lúc này, phía sau cánh cửa màu đỏ có giọng nói non nớt khúc khích phát ra.
"Cháu muốn chơi kéo búa bao."
Cả hội trường đều biết được người phía sau cánh cửa màu đỏ kia là ai, cũng lại hy vọng được thấy Trương Mạn Đường và Trương Tu sẽ đứng chung cùng một khung hình lần nữa. Hôm nay Trương Tu chính là trung tâm của tất cả, mọi lời nói của nhóc đều được đáp ứng.
MC lên tiếng nói: "Vậy được, dùng trò chơi kéo búa bao để quyết định đi, người nào thắng sẽ có thể lựa chọn cánh cửa màu đỏ này."
Trương Mạn Đường hơi lo lắng, trò chơi này chỉ có thể dựa vào may mắn, nếu như cậu không thể thẳng thì Trương Tu hắn sẽ rất thất vọng, thế cho nên cậu lại càng cảm thấy căng thẳng hơn.
Kéo búa bao chỉ chơi duy nhất một hiệp, không có trận nháp, người nào thắng sẽ lập tức có quyền quyết định lựa chọn cánh cửa màu nào trước tiên. Cố Giai Thụy cũng không hề có kế sách gì phía sau, chỉ có thể dựa vào số phận an bài, tiến lên phía trước đối diện Trương Mạn Đường đợi MC đếm số để chơi.
Trương Tu đã chạy ra ngoài đứng ở bên cạnh MC muốn xem xem ai thắng, nhóc con rất tin tưởng Trương Mạn Đường, luôn nghĩ Trương Mạn Đường nhất định sẽ thắng.