"Em giúp anh cầm đồ."
Thật ra Trương Dạng đi công tác sẽ không mang quá nhiều đồ đạc lỉnh kỉnh, ví như lúc này hắn cũng chỉ có một chiếc túi xách laptop và một túi đựng đồ vật gì đó, có lẽ đây là quà mà Trương Dạng đã nói qua điện thoại. Trương Mạn Đường cũng hơi tò mò, rốt cuộc Trương Dạng có mua quà tặng cho cậu hay không đây.
Trương Dạng đưa cả hai túi đồ của mình cho Trương Mạn Đường, hắn khẽ hỏi: "Tiểu Tu đâu?"
Trương Mạn Đường trả lời: "Tiểu Tu vừa mới ngủ rồi."
Trương Dạng gật đầu, kế đến hai người bước lên lầu quay trở về phòng ngủ.
"Trương Dạng, anh ăn cơm chưa?"
Trương Dạng nhàn nhạt đáp lại: "Tôi không đói lắm."
Trương Mạn Đường nghe vậy thì hơi thất vọng, dù sao cậu cũng đã rất nghiêm túc mà chuẩn bị đồ ăn cho hắn. Có lẽ Trương Dạng nhìn ra được sự mất mát trên gương mặt của Trương Mạn Đường cho nên mới nói thêm một câu: "Tôi sẽ đi tắm trước."
Trương Mạn Đường đẩy cửa phòng ngủ để cho Trương Dạng bước vào, giây tiếp theo đó cậu đi về phía chiếc giường lớn, cẩn thận đặt hai túi đồ của Trương Dạng lên giường. Trương Mạn Đường chỉ vừa mới đặt đồ xuống, quay người lại phía sau đã nhìn thấy Trương Dạng đang cởi đồ rồi. Không phải là cởi áo đơn giản mà hình như hắn đang muốn cởi hết toàn bộ, hơn nữa ánh mắt nóng bỏng kia của hắn luôn dán chặt ở trên người của cậu không có ý định rời đi.
Đường nét trên cơ thể của Trương Dạng vô cùng rõ ràng, cơ bắp rắn chắc khỏe khoắn, đôi chân dài thẳng tắp, vật nam tính đáng nể luôn ngạo nghễ với một kích thước ngoại cỡ. Trương Dạng tiến về phía cậu, cậu đứng ở đó lúng túng không biết nên làm gì. Hắn nắm lấy tay của cậu đặt lên eo mình, sau đó hắn cúi đầu xuống hôn lên đôi môi cậu, đầu lưỡi thuần thục kia mang theo hương vị nam tính quen thuộc, không một chút lúng túng nào đi thẳng vào khoang miệng cậu trêu chọc một hồi.
"Ưm..."
Nụ hôn này cực kỳ cuồng nhiệt lại mang theo sự mạnh mẽ thô bạo, người đàn ông này đang muốn dày vò không chịu buông tha cho đôi môi cậu. Hắn cắn mút liên tục, trong không gian còn phát ra tiếng nước khiến cho cho người ta phải đỏ mặt.
"Tiểu Đường Tử, trong túi đồ kia có quà mà tôi mua cho em. Tôi sẽ đi tắm, em từ từ xem."
Trương Mạn Đường bị hôn đến mềm nhũn mất sức lực, cậu ngồi xuống giường nhìn theo bóng lưng của Trương Dạng rời đi, biến mất sau cánh cửa phòng tắm. Lúc này cậu mới nhìn về phía túi đồ trên giường, trái tim trong lồng ngực nhảy nhót vui vẻ, thật cẩn thận mà mở túi đồ kia ra xem.
Một chiếc hộp hình chữ nhật rất lớn, vỏ hộp cứng cáp sang trọng thể hiện cho việc giá cả của nó hẳn cũng không tầm thường. Chiếc hộp khá dài và rộng, Trương Mạn Đường cũng không thể đoán ra được bên trong rốt cuộc sẽ đựng thứ gì thế cho nên cậu mới chậm rãi mở ra xem. Thì ra là một bộ quần áo với tông màu đen trắng chủ đạo, được gấp rất chỉnh chu, nếu như chỉ là một bộ trang phục bình thường thôi sẽ không khiến cho Trương Mạn Đường im lặng đứng hình nãy giờ, bởi vì bên trong là đồ dành cho nữ giới.
Trương Mạn Đường ngây người nhìn chằm chằm thứ kia, trong đầu cậu còn có suy nghĩ có phải Trương Dạng tặng nhầm đồ cho cậu rồi hay không, nhưng khi đưa tay xem xét thử bộ trang phục kia một lượt... Có lẽ rằng không phải nhầm, người đàn ông như Trương Dạng luôn có rất nhiều trò chơi trong phương diện tình dục này.
Một bộ váy hầu gái, chất liệu vải vô cùng dày dặn mà chắc chắn, hơn nữa loại trang phục này đúng là rất đúng quy chuẩn đến từng chi tiết, không hề hở hàng hay trong suốt chỗ nào cả. Trương Mạn Đường do dự ngồi ở trên giường nhìn thứ đó mãi, không biết bản thân mình có nên mặc nó luôn hay không, cậu chưa bao giờ mặc loại trang phục kiểu này cả... Nhưng mà nếu như để cho Trương Dạng yêu thích mình, cậu cũng có thể mặc nó.
Trương Mạn Đường loay hoay với bộ váy đó một hồi mới có thể mặc xong, chiếc váy này rất vừa vặn với cậu, chỉ là loại trang phục này may rất sát với số đo bên trên và eo của cậu, khiến cho khi mặc nó vào, cậu cảm giác không được đứng đắn cho lắm.
Trương Mạn Đường đi đến trước gương xem thử, đúng là người trong gương không được đứng đắn một chút nào cả. Váy dài chạm đầu gối, bên dưới có độ phồng bồng bềnh, bên trên trên lại bó sát, một lolita phiên bản nam đang đứng ở trước tấm gương này.
Trương Mạn Đường nhớ đến chuyện buổi livestream ngày hôm nay thì lại âm thầm sợ hãi, cậu không dám lên mạng xem tin tức bởi vì cậu biết sẽ có rất nhiều người nhắc đến Trương Tu. Cậu không muốn vì chuyện này mà giữa hai người lại xảy ra sự xa cách nữa. Nghĩ nghĩ một hồi Trương Mạn Đường nhớ ra chiếc vòng cổ có gắn chuông vàng mà Trương Dạng cho cậu, cậu vội vã xoay người đi về phía chiếc tủ ngăn kéo lấy ra thứ kia đeo lên trên cổ.
Rõ ràng là một hầu gái nhưng khi đeo chiếc vòng kia lên lại giống như một nô lệ nóng bỏng rồi. Trương Mạn Đường nắm chặt hai nắm tay, đang định xoay người đi về phía phòng tắm thì cánh cửa kia đã có tiếng động mở ra.
Trương Dạng đang không mặc quần áo, khi hắn đi ngủ hay đi tắm hắn đều không thích mặc quần áo. Hơn nữa trong phòng cũng chỉ có hai người cho nên người đàn ông này cũng lười mặc. Trương Dạng nhìn thấy Trương Mạn Đường thế kia thì hơi dừng lại động tác một chút, sau đó ánh mắt của hắn đã trở nên khác thường, hắn cười tà hỏi cậu: "Tiểu Đường Tử rất biết phối đồ đó."
Một người luôn có ham muốn khống chế như Trương Dạng mà nói thì cực kỳ thích chi tiết chiếc chuông trên cổ kia của Trương Mạn Đường. Cún con của hắn đúng là rất ngoan ngoãn nghe lời, hơn nữa còn rất biết chiều lòng hắn.
Trương Mạn Đường biết đây là cơ hội tốt để nói ra chuyện buổi livestream hôm nay cho Trương Dạng biết. Tuy rằng cậu chưa nghĩ ra cách giải quyết, nhưng chỉ cần Trương Dạng nói không sao thì đó đã là cách giải quyết nhanh nhất rồi.
Trương Mạn Đường tiến về phía trước, cậu hơi hồi hộp dừng bước đứng ở bên cạnh chiếc giường lớn. Kế đến Trương Mạn Đường nắm chặt hai góc váy bồng bềnh kia, do dự mãi mới nhấc nó lên thật cao, để bại lộ ra việc bản thân mình không mặc đồ lót gì cả.
"Trương Dạng... Em đã rất nhớ anh."
Trương Dạng cũng không ngờ tới cún con nhà hắn lại mạnh dạn như vậy, nhưng có lẽ để làm ra được hành động kia thì cún con nhà hắn đã phải đấu tranh tâm lý rất nhiều, bởi vì hắn thấy gương mặt của cậu đã đỏ ửng hết cả lên rồi.
Một người đàn ông nhiều dục vọng giống như Trương Dạng làm sao có thể bỏ qua cơ hội này. Hắn tiến về phía trước, đẩy Trương Mạn Đường ngồi xuống giường, giấy tiếp theo liền dùng tay cố định hai bắp chân của cậu, kéo sang hai bên. Hắn há miệng ngậm lấy vật nam tính giữa hai chân của Trương Mạn Đường, cố tình trêu chọc nơi đó của cậu. Trương Mạn Đường cũng không ngờ tới Trương Dạng sẽ dùng miệng ngậm lấy nơi đó của cậu, từ đó đến giờ hắn chưa bao giờ làm như vậy cả.
"A... Trương Dạng... ưm...ưm"
Trương Dạng nghe thấy được bên tai là tiếng rên rỉ run rẩy của Trương Mạn Đường thì càng trêu chọc người này nhiệt tình hơn. Trương Mạn Đường nắm lấy mái tóc của hắn, nhưng lại không dám túm lấy thật chặt mà chỉ đơn giản là chạm lên mái tóc kia mà thôi.
"Trương Dạng... hôm nay lúc anh gọi cho em, em đang livestream."
Trương Dạng ừ một tiếng, đầu lưỡi của hắn linh hoạt liếm đến chỗ địa phương khó nói kia, như là muốn dùng đầu lưỡi nóng bỏng kia để mở rộng giúp cậu vậy."
"A... không... anh đừng làm vậy."
Trương Mạn Đường kẹp chặt hai chân, vô tình kẹp lại đầu của Trương Dạng ở giữa đó. Trương Dạng dùng đầu lưỡi mềm mại của mình liếm đến mức khiến cho cả người của Trương Mạn Đường mất hết sức lực ngã xuống giường.
"Trương Dạng... a... a"
Trương Dạng buồn cười, rời khỏi nơi đó của Trương Mạn Đường. Đột nhiên hắn dùng sức nắm lấy tóc của cậu, khiến cho cậu bị đau đến mức thần trí cũng phải khôi phục lại.
"A..."
Trương Dạng cười lạnh, ngồi xuống giường, hắn kéo cậu từ trên giường xuống dưới mặt sàn. Không biết bằng một cách nào đó vị trí của hai người đã đổi chỗ cho nhau, lúc này là cậu quỳ ở dưới sàn, còn hắn thì chẳng khác gì một bậc đế vương ngồi ở trên cao nhìn xuống cậu.
Trương Dạng đưa tay chạm lấy đôi môi của Trương Mạn Đường, tà ác nói: "Há miệng ra nào, em biết phải làm gì rồi đúng không?"
Trương Mạn Đường gật đầu, cậu không giống như trước đây, cái gì cũng không biết, động tác của cậu cũng không còn ngây ngô nữa, ngược lại còn rất biết lấy lòng của Trương Dạng. Hơn nữa mỗi khi dùng miệng phục vụ, thế nhưng Trương Mạn Đường còn thích cảm giác đau đớn khó thở khi bị vật to lớn kia chèn đến tận cuống họng của mình.
Trương Dạng cúi đầu nhìn người phồng lớn hai má, gương mặt đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí kia liên tục chuyển động đầu ra vào ngậm lấy vật nam tính của hắn. Hắn nắm lấy tóc của cậu, động tác mạnh mẽ điên cuồng liên tục ấn vào thật sâu.
Trương Mạn Đường nghĩ rằng mình điên rồi, rõ ràng là khó chịu, đau đớn đến muốn ngạt thở, nhưng cậu lại cảm thấy rất kích thích, cũng can tâm tình nguyện chết vì sự kích thích này.
"Ưm... ưm..."
Một tay lão luyện như Trương Dạng luôn biết cho đối phương đứng giữa ranh giới sự kích thích và cái chết, cho nên khi Trương Mạn Đường chỉ còn sót lại vài hơi thở yếu ớt thì hắn đã buông tay ra. Trương Mạn Đường ngay lập tức ho khan, suy yếu bán lấy một bên bắp đùi của hắn.
"Tiểu Đường Tử thích không hả?"
Hai mắt của Trương Mạn Đường đỏ ửng long lanh vì ho, cậu gật đầu trả lời hắn: "Thích!"
Trương Dạng mỉm cười, một người máu S như hắn thích nhất là kiểu người máu M mất hết lý trí như thế này.
Trương Mạn Đường đưa tay vuốt ve hai bắp đùi của Trương Dạng, câu cúi đầu hôn lên nơi đó của hắn giống như trêu chọc.
"Trương Dạng... nếu như trong buổi livestream kia, có sự xuất hiện của Trương Tu thì có được không?"
Trương Dạng không xem livestream của Trương Mạn Đường, nhưng hắn cũng sớm đã đoán ra lúc Trương Tu chạy đến đưa điện thoại của Trương Mạn Đường thì người xem đã phát hiện ra con trai hắn rồi.
"Em nói xem?"
Trương Mạn Đường bị nắm lấy tóc, kéo về phía sau thì bị đau. Cậu không đoán được suy nghĩ của Trương Dạng, chỉ là lúc trước Trương Dạng cũng đã nói với cậu rằng, Trương Tu có thể xuất hiện nếu như cậu bảo vệ được nhóc con.
Trương Mạn Đường giống như một con rắn, không biết bằng một cách nào đó cậu đã thoát khỏi được cái nắm tóc kia của Trương Dạng. Cậu vòng tay ôm lấy cần của của hắn, hôn lên gương mặt hắn, cố gắng lấy lòng hắn.
"Anh đừng nổi giận, em không có ý định lợi dụng Tiểu Tu, chỉ là tình huống lúc đó quá mức bất ngờ, khiến cho em không kịp ngăn cản."
Trương Dạng không nói gì, chỉ vòng qua ôm lấy eo của Trương Mạn Đường mà thôi. Trương Mạn Đường nhận ra được hành động kia của hắn thì nói thêm: "Trương Dạng... Gần đây em rất nghe lời anh, nghiêm túc nghiên cứu việc nấu cơm."
Trương Mạn Đường không chỉ nghiên cứu việc nấu cơm mà còn thuận tiện nghiên cứu luôn chuyện lấy lòng một người máu S như Trương Dạng. Cậu biết người như Trương Dạng thích nhất là cảm giác thành tựu khi đối phương thuần phục. Hắn sẽ thích người tình nguyện phối hợp cùng hắn, cho dù hắn có tạo ra bao nhiêu sự đau đớn thì đối phương cũng luôn cảm thấy đó là sự khoái cảm. Trương Mạn Đường không cần phải cố sức học để trở thành kiểu này, mà căn bản cậu đã là kiểu người đó.
"Trương Dạng, em rất ngoan có phải không?"
Trương Mạn Đường còn đọc được ở trên mạng một số từng ngữ hay câu nói mà người máu S sẽ thích nghe, cho nên lúc này cậu mới nói ra câu nói trên.
"Nhìn xem một tuần tôi không có ở đây, em đã học được những cái gì thế này?"