Mục lục
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1227

 

“Cái này…” Lâm Thủy Dao ấp úng.

 

*“Đều nói phụ nữ sẽ không quên được người đàn ông đầu tiên của mình, nhiều năm như vậy, có phải cô vẫn nhớ mãi không quên, còn muốn ôn chuyện cũ với tôi hay không?”

 

Một đêm kia, thân thể bà vẫn sạch sẽ, ông là người đàn ông đầu tiên của bà.

 

Hàng mi Lâm Thủy Dao rung động, mọi khi đều là bà kiểm soát chủ động, người đàn ông này quá biết diễn, giả vờ.

 

đứng đắn cấm dục, bà chỉ trêu chọc một chút còn ông thì chơi vui lắm cơ.

 

Thế nhưng ai nghĩ đến ông đã đảo khách thành chủ nhanh như vậy, hỏi ngược lại bà, quả nhiên, Lệ Quân Mặc là một tên đàn ông quá lẳng lơ!

 

Lâm Thủy Dao nhanh chóng cong đôi môi đỏ mọng, bà còn giơ tay lên, chủ động ôm cổ ông: “Đúng vậy, nhiều năm như vậy tôi chính là nhớ anh mãi không quên đó.”

 

Lệ Quân Mặc nhìn bà, không ngờ bà thừa nhận tự nhiên phóng khoáng đến thế, nhiều năm như vậy bà chưa từng quên ông…

 

Gương mặt anh tuấn của Lệ Quân Mặc từ từ mềm mại, trên môi cũng treo nụ cười không dễ dàng phát giác.

 

Tài xế đứng cạnh đã nhìn đến ngây người, tài xế đã làm việc ở Lệ gia máy chục năm, thiếu gia nhà mình là người như thế nào, ông ta là người rõ ràng nhát, hiện tại tài xế nhìn mà mắt trừng mồm há, thiếu gia nhà mình dĩ nhiên trước mặt mọi người ép một người phụ nữ vào vách tường, người phụ nữ kia còn ôm cổ thiếu gia, tư thế hai người vô cùng thân thiết ái muội.

 

Phải biết rằng thiếu gia nhà mình tới nay sẽ không để phụ nữ gần người.

 

Ông ta không nằm mơ đấy chứ?

 

Tài xế nhanh chóng móc ra điện thoại mình, “tách” một tiếng chụp một màn này lại, sau đó nhanh lẹ gửi cho Lệ lão phu nhân. Tin tức này vô cùng tốt, nhất định phải chia sẻ với lão phu nhân, lão phu nhân, người mau nhìn đi, trời xanh có mắt, thiều gia rốt cục cũng thông suốt rồi!

 

Lệ Quân Mặc nhìn Lâm Thủy Dao: “Vậy kế tiếp cô muốn làm gì?”

 

“Kế tiếp..” Lâm Thủy Dao nghiêng đầu: “Như vậy đi, chúng ta làm một giao dịch, món tiền mười tỷ một trăm triệu kia tôi chắc chắn không trả được, không bằng, tôi và anh ngủ một đêm nữa đi!”

 

Cái gì?

 

Nụ cười trên môi Lệ Quân Mặc nhanh chóng cứng lại, mặt mày nghiêm túc: “Cô nói nửa ngày chính là mục đích này?

 

Ngủ cùng tôi một đêm để xóa bỏ số tiền đó?”

 

“Đúng rồi, Lệ tổng vẫn dây dưa tôi như vậy, chẳng lẽ không phải ý này sao, dẫu sao thì… kỹ thuật của Lệ tổng vẫn rất được, lần đầu tiên của chúng ta cũng rất happy, chúng ta có thể vui thêm lần nữa.”

 

Nói rồi Lâm Thủy Dao nghỉ hoặc nhìn sắc mặt Lệ Quân Mặc càng ngày càng khó coi: “Lệ tổng, anh làm sao vậy, có phải anh tức giận hay không?”

 

Lệ Quân Mặc sớm đã biết người phụ nữ này không tim không phổi rồi, vừa rồi ông còn ôm chờ mong với bà, ông cảm giác mình thực sự là quá buồn cười.

 

“Lâm Thủy Dao, không phải cô nói chúng ta là chỉ là pháo hữu một lần thôi sao? Cô có thu lại hứng thú lợi dụng đi, tôi không thèm, muốn bò lên trên giường tôi ngủ với tôi một lần nữa à? Cô đang nằm mơ sao? Đừng có vọng tưởng!” Nói rồi Lệ Quân Mặc liền rút tay về, đứng thẳng thân.

 

Lâm Thủy Dao: “…”

 

Lệ Quân Mặc không muốn nhìn nữa người phụ nữ này thêm chút nào nữa, bởi vì bà chỉ biết chọc ông nổi giận, cho nên ông nhắc chân dài tiền vào đại sảnh Lục thị.

 

Lâm Thủy Dao nhanh chóng hoàn hồn, bà đuổi theo: “Lệ tổng, anh chờ tôi một chút đi!”

 

Rất nhanh, bảo vệ bên trong đã cản Lâm Thủy Dao lại: “Vị nữ sĩ này, xin hỏi bà có thư mời không?”

 

Thư mời?

 

Lâm Thủy Dao lắc đầu: “Không có.”

 

“Vậy ngại quá, không có thư mời bà không thể đi vào.”

 

“Nhưng là, nhưng là anh ta cũng không có thư mời, các anh vì sao thả anh ta vào?” Lâm Thủy Dao dùng ánh mắt chỉ chỉ Lệ Quân Mặc trước mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK