Mục lục
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 553: Dạy Dỗ Cô Một Chút

Lục Hàn Đình nhìn đôi mắt sáng kia của cô: “Cô muốn tôi giúp tên Vương Thông kia?”

“Không phải giúp Vương Thông, đây là chơi xấu, có người đánh Vương Thông, Vương Thông lại là đội trưởng chúng tôi, tôi cần phải xem camera…”

“Thì sao?” Lục Hàn Đình cắt đứt lời cô.

Hạ Tịch Quán nhìn anh: “Hả?”

Lục Hàn Đình lười biếng tựa lưng về phía sau, giữa ấn đường anh tuấn trong đều là vẻ hờ hững bạc tình của người đứng đầu thương trường: “Cô nói mấy thứ này, liên quan gì với tôi?”

¬.

“Là các cô tự mình gây họa, dựa vào đâu muốn tôi giúp bọn cô giải quyết, Hạ Tịch Quán, những lời cô mới vừa nói tôi đều không có hứng thú, nếu như cô đủ thông minh, thừa dịp tôi còn kiên nhẫn cho cô thời gian, cô nên nói chút… lời cần nói khi cầu cạnh người ta.”

Nhiệt huyết của Hạ Tịch Quán lạnh đi phân nửa, đúng vậy, anh dựa vào cái gì giúp cô, anh hiện tại chỉ là một thương nhân, chẳng là Lục tiên sinh của cô rồi.

Hạ Tịch Quán hơi siết tay, đón nhận ánh mắt anh: “Anh muốn cái gì, anh muốn như thế nào mới bằng lòng giúp tôi, Lục tổng nếu dừng xe lại rồi, nhất định là bởi vì tôi có thể có lợi với anh.”

Lục Hàn Đình chau lại mày kiếm, bàn tay to lại dùng sức bóp thắt lưng mềm mại của cô, vòng eo cô quá yêu kiều quá thon nhỏ, khiến anh hận không thể bóp gãy.

“Đây chính là thái độ cô cầu người? Sao cô biết tôi sẽ dính chiêu này? Người muốn tôi giúp còn rất nhiều, cô ngay cả giường tôi còn không chân chính leo lên liền không kịp đợi muốn lợi dụng quyền thế của tôi, Lục tổng Lục tổng, cô mở miệng một tiếng Lục tổng có phải thật sự coi tôi là sếp của cô?”

Mặt Hạ Tịch Quán tái xanh, tài ăn nói của anh, từ trước đến nay cô đã biết, nếu như anh muốn nhục nhã một người, căn bản không cần vạch mặt, cứ như vậy nói máy câu đã có thể rút gân lột da người ta rồi.

Anh cố chấp cho là cô muốn lợi ích từ anh, anh cố chấp cho rằng cô không phải một cô gái tốt.

Ở đây lãng phí thời gian, còn không bằng mau chóng trở lại sân đấu, nửa hiệp sau sắp phải bắt đầu rồi.

“Vậy thì thôi, tự tôi nghĩ biện pháp, Lục tổng, quấy rày rồi.” Hạ Tịch Quán dùng cả tay chân leo xuống đùi anh.

Ánh mắt Lục Hàn Đình trầm xuống, khuôn mặt tuần tú đã âm trầm như sắp đỗ giông, thứ anh tự hào nhất đúng là sức kiềm chế, còn chưa có ai có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của anh.

Thế nhưng, cô đã chạm đến, cô dễ dàng thổi bừng lên lửa giận của anh.

Lục Hàn Đình thu tay lại, kéo vòng eo mềm mại cô lại: “Hạ Tịch Quán, cô chơi tôi à, là ai cho phép cô nói đến là đến, nói đi là đị?”

Cơ thể nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán thể va vào trong lồng ngực rắn chắc của anh, giống như đụng phải bức tường, cô đau đến nhăn mày, hai tay chống lên ngực anh, muốn đẩy anh ra: “Anh làm gì thế, mau buông ral”

Lục Hàn Đình không chút xê dịch, mắt lạnh nhìn cô hệt như con mèo nhỏ giãy dụa trong nước, anh dùng hai ngón tay thon dài nhấc chiếc cằm được xinh xắn của cô, nâng cô ngắng đầu đối diện với anh: “Trong mắt cô, tôi là gì, hả? Tâm trạng tốt thì quyến rũ tôi, đợi tôi cắn câu thì lật mặt với tôi, vẫn chưa có kẻ nào dám làm vậy với tôi, hôm nay tôi phải mạnh mẽ dạy dỗ cô lại!”

Nói xong, anh cúi đầu liền hung hăng hôn lên đôi môi củ ấu đỏ bừng của cô.

Đồng tử trong suốt Hạ Tịch Quán kịch liệt co rút, không ngờ anh cúi đầu hôn xuống, anh hôn rất thô bạo, mưa rền gió thét NT ˆ như cô ý muôn làm đau cô.

Hạ Tịch Quán siết quả đắm dùng sức vừa đẩy vừa đánh anh, còn cắn chặt răng không chịu mở miệng, ra sức giãy dụa, không chịu để anh hôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK