Mục lục
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1677:

 

Cố Dạ Cần hút thuốc, không hé răng, : R 3 khói mù lượn lờ không thây rõ thân săc trên mặt anh.

 

“Trần tiểu thư,” Lúc này có biên kịch đứng cạnh nói: “Cô còn không biết sao, nữ chính bộ phim dân quốc này đã định rồi, là… Diệp Linh đó.”

 

Cái gì?

 

Diệp Linh?

 

Lần nữa nghe được cái tên này, Trần Viên Viên trực tiếp cứng đờ tại chỗ.

 

Lúc này Cố Dạ Cần từ trong môi mỏng chậm rãi phun ra làn khói trắng, đôi mắt lạnh rơi vào khuôn mặt xinh đẹp của Trần Viên Viên, như cười như không: “Cô muốn cướp vai của Diệp Linh?”

 

Trần Viên Viên không biết câu hỏi này của Cố Dạ Cần là có ý gì, cô ta xuyên qua tầng tầng khói thuốc đụng phải cặp mắt lạnh kia của người đàn ông, anh mặc dù đang cười, nhưng trong tròng mắt lạnh như băng sương, giống như cất giấu con dao nhỏ.

 

Trần Viên Viên cảm thấy da đầu tê rần, nhanh chóng lắc đầu, lắp ba lắp bắp: “Không có… không có, em không biết nữ chính đã định là Diệp… Diệp Linh rồi, em không dám nghĩ đến chuyện đó đâu, em không muốn diễn nữa.”

 

Những lời này của cô ta thành công lấy lòng Có Dạ Cần, Có Dạ Cẩn ngậm điều thuốc lá trên môi mỏng, sau đó vươn bàn tay kéo cô ta vào trong ngực mình, : anh còn giơ tay lên, giông như đôi đãi thú cưng mà mình yêu thích, khẽ xoa đầu cô ta: “Như vậy mới ngoan.”

 

E rằng dưới mắt người khác, đây là anh cưng chiều cô ta, thế nhưng Trần Viên Viên sợ đến không dám thở mạnh một tiếng, vô cùng cứng ngắc bị anh ôm.

 

Lúc này đạo diễn Trương cười nói: “Cố tổng, tôi nghĩ anh có bạn gái, đã ném em gái của mình ra sau ót, không nghĩ tới cô gái này so sánh với em gái, vẫn là em gái quan trọng hơn một chút, anh vẫn như cũ, đồ của Diệp Linh, ai cũng không thể động vào.”

 

Mấy năm trước Diệp Linh mới vừa gia nhập vòng giải trí, một đường đã có đoàn đội kim bài sắp xếp, phàm là thứ cô thích, nhân vật nhỏ đến điện ảnh, : : đại ngôn lớn đên mới, đêu là của cô, đã dán lên cái mác, bất luận kẻ nào cũng không thể động vào.

 

Em gái?

 

Trần Viên Viên thốt nhiên ngắng đầu, mờ mịt nhìn đạo diễn Trương: “Em gái?

 

Em gái Cố tổng là… là ai chứ?”

 

Chuyện Diệp Linh là em gái Cố Dạ Cần, có người biết, nhưng cũng là giới quý tộc thượng lưu, người như Trần Viên Viên, nhất định không có cơ hội biết đến.

 

Đạo diễn Trương kỳ quái nhìn Trần Viên Viên: “Cô còn chưa biết à, em gái Có tổng chính là Diệp Linh đó, mặc dù không phải ruột, nhưng hơn hẳn ruột.”

 

Cái gì?

 

Trần Viên Viên hít vào một ngụm khí lạnh, kỳ thực đêm đó lúc thấy Cố Dạ Cần mang Diệp Linh cho vào trong phòng, cô ta liền suy đoán quan hệ của hai người rồi, trên phố đều đang đồn Diệp Linh trà trộn vòng giải trí, phía sau có kim chủ đại nhân, Trần Viên Viên đoán vị kim chủ đại nhân này chính là Có Dạ Cần.

 

Giao dịch tiền tài và sắc đẹp, ở vòng giải trí quá thường gặp, Trần Viên Viên không kỳ lạ.

 

Nhưng bây giờ Đạo diễn Trương nói, Diệp Linh là em gái Cố Dạ Cần.

 

Trời ạ.

 

: Trân Viên Viên cảm giác đâu mình “ong” một cái, cô ta nhớ tới sở thích kỳ lạ kia của Cố Dạ Cẩn, thích bảo cô ta gọi anh là “anh trai”.

 

Trần Viên Viên đã biết, cô ta biết hết rồi.

 

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Cố Dạ Cần không có bất kỳ cảm xúc nào, anh chỉ buông lỏng Trần Viên Viên ra, ngậm lại thuốc lá trên môi mỏng, anh rũ anh tuấn mí mắt nhìn cô ta một cái, cười: “Linh Linh bị tôi chiều hư rồi, sau này cô phải nhường cho em ấy, hiểu chưa?”

 

“Ha ha ha Cố tổng, anh cái tên cuồng cưng em gái này không sợ bạn gái mình nổi máu ghen sao?” Nhanh chóng có người trêu nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK