Chương 186: Tôi Sẽ Chịu Toàn Bộ Trách Nhiệm.
Triệu Lập Anh liền hét đau một tiếng, vì lúc anh ta định
đứng dậy thì Hạ Tịch Quán nhanh chóng đặt tay lên
vai anh ta, im lặng mà châm một cây kim lên huyệt
của anh ta.
Triệu Lập Anh liền thấy người mềm nhữn, không có
sức lực gì nữa, càng đừng nói tới việc đứng dậy.
Hạ Tịch Quán nhìn Song Song: “Song Song, đánh anh tai”
Đổi lại thường ngày thì Song Song tuyệt đối không
dám đánh Triệu Lập Anh.Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại truyen3.one nhé bạn đọc. Nhưng giờ có Hạ Tịch
Quán, cô giống như có được tự tin. Thắt lưng vì mập
mạp mà tự ti vào lúc này bất giác ưỡn thẳng, lại nghĩ
tới Triệu Lập Anh từng sỉ nhục mình, cô nhắc tay lên,
tát mạnh anh ta một cái.
Bốp một tiếng, tiếng bạt tai vang dội trong đại sảnh
yên tĩnh, trực tiếp đánh lên một bên mặt Triệu Lập
Anh.
Đọc full cưng chiều vơ nhỏ trời ban tại truyen3.one nhé bạn đọc
“Triệu Lập Anh, cái tát này là cho sự sỉ nhục và xúc
phạm anh đã gây ra cho tôi. Tôi không lảm hại Quán
Quán. Tất cả đều do anh làm!”
Nói rồi cô lại nhắc tay lên, lại tát anh ta một cái nữa:
“Cái tát này tôi chính thức thông báo cho anh, không
phải anh giải trừ hôn ước với tôi, mà là tôi giải trừ hôn
ước với anh. Tôi đá anh rồi. Lúc trước là tôi bị mỡ heo
làm mờ tim, mắt mù mới thích anhI”
Đám đông há hốc miệng mà nhìn cảnh này. Song
Song lúc nãy còn vô cùng thê thảm, giờ lại tràn đầy tự
tin, phát sáng, như đổi thành một người khác. Mọi
người vậy mà lại thấy lúc cô đánh Triệu Lập Anh lại tự
nhiên khá ngầu là sao chứ?
Sắc mặt Hạ Nghiên Nghiên cũng cứng lại. Cô ta
không ngờ Hạ Tịch Quán vậy mà lại cùng với Song
Song ngang ngược mà khống chế cục diện, đúng là
uy phong quá.
Lúc này cô ta ngẳắng đầu, nhìn thấy Chu Bình đã tới,
cô ta vội nịnh: “Chủ nhiệm Chu, chị tới rồi. Quán Quán
Chương 186: Tôi Sẽ Chịu Toàn Bộ Trách Nhiệm.
cô mau dừng tay, bây giờ trên diễn đàn đều là tin xấu
cô ngoại tình. Bây giờ cô lại xúi giục Song Song công
khai đánh tổ trưởng Triệu ngay trong viện, quả thực
gây ảnh hưởng quá xấu!”
Hạ Tịch Quán buông Triệu Lập Anh ra, Triệu Lập Anh
liền ngã nhoài ra đất.
Lúc này Chu Bình giận đùng đùng đi tới. Diễn đàn của
viện nghiên cứu vì chuyện Hạ Tịch Quán ngoại tình đã
bị bôi đen, bây giờ trên mặt đầy mồ hôi của Triệu Lập
Anh lại có hai dấu tay đỏ bừng, điều này khiến cô ta
nồi điên lên, liền lên tiếng dạy dỗ: “Hạ Tịch Quán, cô
xem viện nghiên cứu là nơi nào. Cô không hối cải mà
còn gây chuyện trước mọi người, có phải muốn tôi
đuổi cô ra khỏi viện nghiên cứu không?”
Triệu Lập Anh thật sự hận không thể xé nát Hạ Tịch
Quán và Song Song, nhưng cả người hắn vô lực, chỉ
có thể yếu ớt phẫn nộ nói: “Chủ nhiệm Chu, chị phải
làm chủ cho tôi!”
Song Song vội nói: “Chủ nhiệm Chu, chuyện này do
tôi mà nên, Triệu Lập Anh cũng là tôi đánh. Chuyện
này tất nhiên tôi sẽ giải thích với viện trưởng.”
Chu Bình nhìn Song Song, chau mày. Thân phận của
cô khiến cô ta khó xử.
Lúc này Hạ Tịch Quán kéo Song Song ra sau lưng:
“Chủ nhiệm Chu, chuyện này là nhắm vào tôi, tất
nhiên tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.”
Chu Bình hừ một tiếng: “Hạ Tịch Quán, cô theo tôi tới
phòng làm việc!”
Hạ Nghiên Nghiên liền kích động. Lúc nãy xem một
màn kịch nhàm chán, giờ phần cao trào mới xuất hiện.
Dựa vào tính khí của chủ nhiệm Chu thì nhất định sẽ
đuổi Hạ Tịch Quán thôi.
Lúc này Hạ Tịch Quán lên tiếng: “Chủ nhiệm Chu, tôi
sẽ cùng bà tới phòng làm việc xử lý chuyện của tôi,
nhưng giờ chuyện của Triệu Lập Anh còn chưa xử lý
xong, chúng tôi xử lý anh ta trước đãi!”
Đám đông liền biến sắc, ngay cả Chu Bình cũng nói:
“Hạ Tịch Quán, cô đã đánh Triệu Lập Anh thành như
vậy rồi, cô còn muốn thế nào?”
Hạ Tịch Quán từ tốn cong môi: “Chủ nhiệm Chu, tối
qua Triệu Lập Anh cướp điện thoại của Song Song,
còn ném cô ấy lại trên đường cao tốc. Hanh taắn có
phải đã phạm phải tội xâm phạm quyền riêng tư của
người khác và uy hiếp đến an toàn của người khác
không? Giờ tôi muốn gọi điện báo cảnh sát!”