Mục lục
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1938:

 

Diệp Linh đi xuống lầu dưới, lúc này người làm nữ đưa một hộp chuyển phát nhanh tới: “Thái thái, đây là hàng sáng sớm hôm nay nhận được, đưa cho cô.”

 

Diệp Linh nhận lấy hộp, lúc này một chuỗi tiếng chuông du dương reo lên, điện thoại tới.

 

Cô bạn thân Hạ Tịch Quán gọi tới.

 

Trong khoảng thời gian này Hạ Tịch Quán đang nghiên cứu về một hạng mục y học, nghe nói còn ra biên đi tìm thảo dược trân quý nào đó, hai người đã lâu không liên lạc.

 

Diệp Linh ấn phím nhận nghe: “Alo, Quán Quán.”

 

“Linh Linh, nhận được chuyển phát nhanh chưa?”

 

Diệp Linh nhìn một chút hộp chuyển phát nhanh trong ngực: “Vừa nhận được, cái hộp này là cái gì?”

 

“Thành quả y dược mới nhất của tớ, tặng cậu đó.”

 

“Tớ không bị bệnh, uống thuốc làm gì?”

 

“Linh Linh, lẽ nào cậu không muốn mang thai à?” Hạ Tịch Quán hỏi ngược một câu.

 

Hàng mi Diệp Linh run lên, đột nhiên hiểu ra, Hạ Tịch Quán đến biển tìm kiếm thảo dược tiến hành nghiên cứu y dược cũng là vì để giúp cô mang thai được.

 

Chỉ có bạn thân mới biết được đau nhức sâu nhất trong lòng cô.

 

“Quán Quán, đừng vì chuyện của tớ mà phí tâm, bác sĩ đều nói tớ rất khó mang thai nữa…”

 

“Linh Linh, cậu ở trước mặt của tớ nói hai chữ bác sĩ này sao? Rất khó mang thai cũng không phải là trăm phần trăm không thể mang thai, tớ đã kiểm tra cho cậu, rất rõ ràng tình trạng cơ thể cậu, trong hộp thuốc mỗi ngày một viên, có thể tạo ra kỳ tích.”

 

Diệp Linh thõng xuống hàng mi như lông vũ, dưới mi mắt xinh đẹp của cô buông xuống một cái bóng, cô cũng không nói uống hay không uống.

 

Hạ Tịch Quán cũng không truy vấn, bạn tốt chỉ có thể có cung cấp lựa chọn, chứ không phải thay bạn mình lựa chọn: “Linh Linh, tớ gần đây không quay về kịp, cậu cùng Cố Dạ Cần kết hôn rồi, có cần tớ giúp một tay không?”

 

Diệp Linh lắc đâu: “Không cân đâu.”

 

“Thật à?”

 

Diệp Linh ôm hộp, ngắng đầu nhìn ánh mặt trời xán lạn rơi ngoài cửa số: “Thật sự không có, Quán Quán, không phải tớ đấu không lại họ, mà là trong lòng tớ còn có thứ quan tâm, nếu như thứ ấy biến mắt, vậy tớ sẽ không sợ hãi nữa.”

 

Diệp Linh đi, Tiểu Lan không kịp chờ đợi vào phòng ngủ chính, ả nhìn thấy thân ảnh cao to tuấn tú kia của Cố Dạ Cần.

 

Cố Dạ Cần đứng dậy, trên người đồ ngủ lỏng lẻo, người đàn ông mới tỉnh lộ ra tỉnh xảo cùng tuấn tú không cách nào tả được.

 

Tiểu Lan đỏ cả mặt, ả đi lên trước: “Tiên sinh, có muốn tôi giúp anh mặc quần áo một tay không?”

 

Cố Dạ Cần không nhìn ả, đến liếc cũng chẳng buồn cho, anh đi thẳng vào phòng tắm, bắt đầu tắm nước lạnh.

 

Tiểu Lan cứng đò tại chỗ, dù sao đàn ông không nhìn mình là sự phủ định cùng nhục nhã lớn nhất đối với phụ nữ, bị coi thành không khí, mặt ả trắng nhọợt.

 

Tiểu Lan siết góc áo, sau đó lên đi vào dọn dẹp giường chiếu.

 

Rât nhanh ả khựng lại, bởi vì ả thây được trên giường có một vết máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK