Đỗ Duy tin tưởng dù phụ thân đang ở đế đô nhưng những tin tức này dám chắc hắn đều biết.
Ngồi trong xe ngựa, Đỗ Duy không mở rèm xe để ngắm khung cảnh hai bên đường. Chỉ có tiếng huyên náo trên đường cái, tiếng ồn ào của người đi lại xuyên qua cửa sổ truyền đến âm thanh náo nhiệt của đế đô. Thứ mà chỉ với một tấm rèm cửa mỏng manh không thể ngăn trở được.
Sau khi vào đế đô, Clack pháp sư không đi cùng Đỗ Duy nữa mà cáo từ trở về ma pháp công hội. Trước khi đi chỉ ám chỉ Đỗ Duy vài câu nói cố ý, Đỗ Duy hiểu được ý tứ trong đó là muốn mình nhanh chóng thu xếp đến ma pháp công hội một chuyến.
Lúc này mặc kệ bên ngoài náo nhiệt, Đỗ Duy tựa như không có hứng thú đối với hết thảy, chỉ lẳng lặng ngồi một mình trên xe ngựa.
Đội xe rốt cuộc đi xuyên qua một con đường dài phồn hoa của đế đô, cuối cùng đi đến nơi cách hoàng cung không xa: Tây Khu. Nơi đây phía bắc là một con kênh đào dẫn nhập từ sông Lan Thương *, kênh đào này chảy vào nội thành đế đô và vòng quanh hoàng cung, khiến cho hoàng cung tại đế đô trở thành một tòa thành trong thành. Khi có chiến tranh, con kênh đào này thậm chí sẽ trở thành sông hộ thành. Trong quá khứ khi đế đô xảy ra nội loạn kênh đào này đã thể hiện tác dụng quân sự phi thường cao.
(Chú thích: Lan Thương chính là tên của con sông….Mê kông chảy trên đất Trung Quốc-biên tập viên)
Phía nam hoàng cung chính là một quảng trường rộng chừng hai sân bóng đá. Tại trung tâm quảng trường là một pho tượng điêu khắc khổng lồ. Bản thân pho tượng chính là Aragon - khai quốc hoàng đế ngàn năm trước, cưỡi trên tuấn mã đang đứng thẳng và chi trước vươn cao, trên tay cầm kiếm chỉ thẳng lên trời, mặc trên người khải giáp chạm trổ hoa văn đồ án hoa lệ.
Pho tượng này đã có ngàn năm lịch sử, đã trải qua vô số vương triều lịch sử tại đế đô mà hoàng đế mỗi đời đều cũng sẽ hoa phí tài lực để tiến tiến hành duy tu và sửa chữa, khiến cho dù ngàn năm sau pho tượng vẫn trông sống động như cũ không hề có dấu vết tổn hại. Pho tượng được đặt giữa một hồ phun nước to lớn, bên ngoài hồ là mười hai cột nước phun trào quanh năm - đây là âm thầm thể hiện mười hai vị cường đại thấn bí luôn đi theo bên người khai quốc hoàng đế bệ hạ- Saint Rowland kỵ sĩ đoàn.
Dưới quảng trường là một đại lộ thẳng tắp trống trải với bề ngang mười thước, từ không trung nhìn xuống đại lộ này như một thanh trường kiếm bén nhọn nằm giữa trung tâm đế đô. Đại lộ này cũng chia cắt khu vực phía nam hoàng cung làm hai khối. Phía đông đại lộ là nơi ở của một số quý tộc, Rowling bá tước phủ cũng nằm trong số đó, mà ở phía tây của đại lộ là nơi ở của một số người có địa vị tôn quý nhưng không có thực quyền thuộc về trực hệ hoàng thất.
Đương nhiên, đế đô còn có hai khu vực cực kỳ trọng yếu là thần điện và ma pháp công hội. Hai khu vực này phân biệt tọa lạc tại thành đông và thành tây xa xa đối mặt.
Đội xe của Đỗ Duy một đường đi đến phía nam đế đô, đi vào một số đường nhỏ yên tĩnh thuộc khu vực quý tộc cuối cùng dừng lại ở Rowling bá tước phủ.
Kỳ thực, Rowling là vũ thế gia tộc của đế quốc, thành viên gia tộc dĩ nhiên có rất nhiều. Đương nhiên hiển hách nhất vẫn là đương đại tộc trưởng gia tộc bá tước Raymond: nắm giữ vị trí cao tại thống suất bộ. Ngoài ra còn có rất nhiều con cháu tại các gia tộc khác nắm giữ nhiều vị trí quan trọng tại đế đô có các loại chức vị quý tộc đầu hàm từ nam tước tới tử tước. Dần dần hình thành tập đoàn Rowling gia tộc tại đế đô, lấy Raymond bá tước là hạch tâm.
Xe ngựa dừng lại, Marde đừng bên ngoài gõi nhẹ vào cửa xe thấp giọng nói: "Thiếu gia, chúng ta đã tới."
Đỗ Duy thầm hít một hơi thật sâu, điều chỉnh một chút tâm tình, trên mặt lộ ra thật sau ý cười sau đó ân nhẹ một tiếng,
Đỗ Duy bước xuống xe sau khi Marde mở cửa, giờ đây mới chính thức trở lại địa phương mình sinh ra sau một năm xa cách.
"Bá tước phủ kiến tạo cũng không quá xa hoa, điều này cũng giống với rất nhiều quân phương thế gia khác trong đế quốc giản dị hơn so với các quý tộc khác. Tại của chính của bá tước phủ, chính là thứ mà Đỗ Duy đã quen thuộc từ nhỏ: tộc huy của gia tộc Rowling - một vòng hoa Iris bao quanh hai thành trường kiếm giao nhau, phía trên là một vương miện.
- Giải thích: vòng hoa là tượng trưng cho quý tộc thế tập, hai thanh trường kiếm là ám chỉ thuộc về quân đội, còn vương miện là có quan hệ với hoàng thất (chẳng hạn như hôn nhân chính trị ).
Hoa Iris http://en.wikipedia.org/wiki/Iris_(plant)
Đứng trước xe ngựa, Đỗ Duy ngẩng đầu nhìn tấm huy hiệu đã lâu . Người bên ngoài đều không dám quấy rầy, sau khi trầm tư một lúc lâu Đỗ Duy thở dài.
Bá tước phủ sớm đã có thị vệ và người hầu đến cung nghênh, dưới sự chỉ đạo của Marde đang dẫn dắt xe ngựa đi vào cửa sau của bá tước phủ.
Đỗ Duy bước vào cửa chính của bá tước phủ liên thấy một nam tử cao lớn, đúng là tâm phúc của Raymond bá tước: Alpha.
Ngày trước, bá tước từng chuẩn bị mời Alpha trở thành sư phụ hướng dẫn Đỗ Duy vũ kỹ, chỉ là sau này thực sự nhìn ra Đỗ Duy không có thiên phú lúc ấy mới thôi. Nhưng Đỗ Duy cũng biết vị Alpha thị vệ trưởng kỳ thật là một võ sĩ có thực lực cao cường. Thân là tâm phúc của Raymond bá tước, Alpha từng theo bá tước đại nhân trải qua cuộc sống trong quân đội. Ngoài ra cũng từng tham gia hải quân tiến hành Nam Dương viễn chinh lập không ít công lao...nổi danh là một trong những cường giả tại đế đô.
Alpha có thân hình cao, bả vai rộng, cũng từng bế Đỗ Duy khi còn bé. Một năm không thấy, vị thị vệ trưởng đại nhân vẫn như trước vẻ mặt nghiêm nghị, mặc dù tuổi đã gần trung niên mặc một thân võ sĩ trường bào đơn giản nhưng lưng vẫn đứng thẳng trông như một thanh bảo kiếm được che giấu trong vỏ. Nhìn có vẻ vô hại nhưng không ai dám coi thường.
Với một mái tóc vàng, Alpha đồng thời tại đế đô cũng nổi tiếng là một vị mỹ nam tử, trong khi còn trẻ nghe nói từng làm điên đảo rất nhiều quý tộc cô gái tại đế đô. Nhưng vẫn một lòng trung thành đi theo bá tước đại nhân, thậm chí kì quái là tuổi đã gần trung niên nhưng vẫn không chịu kết hôn, nhất định độc thân một mình.
Đã hơn bốn mươi tuổi nhưng nhìn qua Alpha chỉ giống như người mới ba mươi. Nhiều năm tĩnh tu đạt được thành tựu về đấu khí khiến cho hắn nhìn trẻ trung hơn rất nhiều. Chỉ là trong đôi mắt chớp động mới lộ ra một tia tang thương của năm tháng.
Đối diện với Đỗ Duy, mặc dù là đệ nhất tâm phúc của bá tước. Tại bá tước phủ có địa vị dưới một người trên vạn người. Alpha vẫn rất nhanh đi tới trước mặt Đỗ Duy, quỵ một gối làm một nghi lễ chào tiêu chuẩn của võ sĩ gia tộc. Đi theo Alpha phía sau vài tên tinh duệ thị vệ cũng liền nhanh chóng quỵ chào.
Đỗ Duy mỉm cười một chút, liền nhanh tay nâng vị tâm phúc của phụ thân. Dù chính mình là thiếu gia nhưng Đỗ duy e rằng trong lòng phụ thân so ra phân lượng của một phế vật như mình còn lâu mới bằng được vị lão bộ hạ trung thành này.
"Thiếu gia, ngài đã trở lại.", Alpha đứng lên mỉn cười nói: "Đi đường khổ cực rồi, bá tước đại nhân đang ở trong thư phòng đợi ngài. Mời ngài sau khi về đến nhà lập tức đi gặp."
Đỗ Duy gật đầu.
Xem ra phụ thân mặc dù vẫn còn không thích mình, nhưng là phân lượng của mình của mình trong lòng ông ta cũng nặng hơn không ít nhỉ? Nếu là trước đây, chính mình quay lại nhiều lắm cũng chỉ mấy người hầu đón chào là đủ rồi, lần này đột nhiên lại cho Alpha ra cửa nghênh đón cung coi như cho mình một chút mặt mũi.
"Alpha thúc thúc." Đỗ Duy ho khan một tiếng, trên mặt cố ý thể hiện nụ cười ngây thơ, khờ khạo của đứa trẻ nhỏ: "Một năm không thấy, thúc càng lúc càng phong độ a. Xem ra vũ kĩ của thúc lại có tinh tiến, sang năm Rowling gia tộc có thúc ra mặt nhất định sẽ nổi danh rồi."
Alpha chỉ cười nhẹ, hờ hững không nói gì. Hắn đi theo bá tước ba mươi năm, sóng gió nào cũng từng thấy qua, bản thân cũng tôi luyện trở thành người cực kỳ trầm ổn. Thậm chí Đỗ Duy mặc một bộ ma pháp học sĩ màu đen trường bào rất hiếm thấy của ma pháp công hội cũng không hề lộ ra nửa phần kinh ngạc, chỉ làm một cái thủ thế, dẫn Đỗ Duy đi vào bên trong bá tước phủ.
Dọc theo đường đi, Đỗ Duy biết Alpha thị vệ trưởng tính tình không thích nói chuyện, nên cũng không cùng hắn đàm luận mà tùy ý nhìn bố trí trong nhà.
Một năm không thấy, trong nhà có vẻ xa hoa hơn xưa một chút, xuyên qua hành lang đến một sân nhỏ có thể phát hiện một số đồ vật kỳ quái. Khi đi qua hoa viên lại thấy một số nữ người hầu đang khẩn trương hái hoa kết thành vòng đủ màu sắc đặt sang một bên.
Đỗ Duy biết đây là chuẩn bị cho một ngày lễ phong tục rất trong yếu của Rowland đại lục: Lễ cúng tế mùa hè.
Theo thời gian càng tới gần, không khí của ngày lễ càng được thể hiện qua nét mặt vui sướng của mọi người trong nhà. Chứng kiến Alpha đi theo Đỗ Duy phía sau, những người hầu này nhận ra là vị đại thiếu gia đã rời nhà một năm đã trở về liền nhanh chóng khom người hành lễ.
"Trong nhà hình như thay đổi không ít a". Đỗ Duy tùy ý nói.
Vị Alpha thị vệ trưởng trầm mặc ít nói đột nhiên trả lời: "Đúng vậy, trong năm nay bá tước đại nhân nhận được sự tín nhiệm của bệ hạ, ban thưởng không ít thứ cho gia tộc, bây giờ các kho trong phủ đều đã được xây mới."
Đỗ Duy mỉm cười, liếc mắt nhìn Alpha một cái nhưng phát hiện Alpha cũng đang nhìn mình. Trong ánh mắt của vị võ sĩ này xuất hiện một tia thần thái kỳ dị nhưng lập tức thu liễm, chỉ là càng đến gần nội viện Alpha dường như cố ý đi nhanh hơn một chút cước bộ... âm thầm cùng Đỗ Duy sóng bước, Đỗ Duy trong lòng vừa động thì bên tai truyền đến tiếng nói nhỏ của Alpha: "Thiếu gia, gần đây đế đô thế cục không rõ ràng, sau khi ngài trở về vì bảo đảm an toàn nên ít ra ngoài là tốt nhất."
Đỗ Duy có chút kinh ngạc, nhưng khi ngẩng đầu lên, Alpha vẫn giữ ánh mắt phía trước vẻ mặt bình tĩnh phảng phất như chưa từng nói gì vậy.
Đỗ Duy trong lòng cũng không hiểu rõ tại sao Alpha thị vệ trưởng lại đột nhiên thấp giọng nhắc nhở chính mình, giống như là đối với mình rất có thiện ý. Trong trí nhớ của mình, vị thị vệ trưởng này là một người rất lạnh lùng, ngoài trừ bá tước đại nhân, ngày thường đối với mọi người đều không thay đổi nét mặt.
Đi tới cửa thư phòng, Alpha dừng bước lại thật sâu nhìn Đỗ Duy liếc mắt một cái, khóe miệng lộ ra một nét mỉm cười ôn hòa sau đó xoay người rời đi.
Thầm hít một hơi thật sâu, Đỗ Duy mở của thư phòng đi vào bên trong.
Kích thước của bá tước phủ tại đế đô nhỏ hơn nhiều so với tòa thành của gia tộc tại Rowling bình nguyên. Thư phòng cũng thế, không thể sánh bằng tòa thư viện với hàng đống sách dọa người như bên trong tòa thành kia.
Sự thật thì thư phòng này vẫn được Raymond bá tước sử dụng như một nơi hội nghị. Raymond bá tước từ võ tướng xuất thân, không phải cái gì văn nhân, học giả tự nhiên sẽ không giống mấy lão học tích trữ biển sách núi sách.
Trong thư phòng của hắn chỉ có hai giá sách, trên đó có một chút sách văn hiến, đống giấy tờ trên chiếc bàn rộng hé ra nhiều văn kiện từ quân phương thống suất bộ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Thư phòng này nhìn xung quanh dường như an tĩnh không có gì đáng chú ý, kỳ thật Đỗ Duy biết tại đây cơ hồ là địa phương được phòng vệ sâm nghiêm nhất bá tước phủ.
Mấy trăm năm quý tộc ẩn giấu dĩ nhiên không giống với cái loại…ba bước lại kêu, năm bước lại cười này. Căn bản không phải như các nhà giàu bộc phát việc làm gì cũng biểu hiện ra ngoài chỗ sáng.
Vì thế, dù thư phòng của Raymond bá tước chung quanh không nhìn thấy một người thị vệ đứng gác, nhưng Đỗ Duy biết Raymond bá tước trải qua kiếp sống trên yên ngựa tự nhiên dưới tay cũng có một chi lực lượng hắc ám mà người khác không biết. Trong đó có thể bồi dưỡng ra một ít cao thủ mà Alpha thị vệ trưởng sở dĩ được bá tước tin nhiệm chính là vì chi lực lượng hắc ám này do đích thân Alpha phụ trách.
Ngày thường, nếu không có lệnh của bá tước, bất luận kẻ nào cũng không được phép tiến vào thư phòng. Nếu có người xông loạn vào sẽ lập tức biết ngay lợi hại a! Năm đó Đỗ Duy với việc này hoàn toàn không biết , giờ đây tuổi càng lớn dần dần mới nhìn ra vách tường xung quanh thư phòng, thậm chí là một số ít đồ vật trang trí phảng phất ẩn ẩn phóng thích một tia hư vô ma pháp ba động, hiển nhiên đây là một ma pháp trận cao minh. Nếu ngoại nhân xông vào ma pháp trận chắc chắn sẽ có cảnh báo, ngoài ra xung quanh còn có nhiều chốt ngầm mà người phụ trách chính là chi thế lực hắc ám trong tay bá tước đại nhân.
Cho nên hôm nay nếu không có Alpha dẫn Đỗ Duy đi vào, chỉ với một mình chắc chắn Đỗ Duy không thể tiến đến được.
"Alpha trên người chắc chắn có ma pháp đạo cụ gì đó cho nên mới không khiến ma pháp trận phản ứng." Đỗ Duy âm thầm suy đoán.
Thanh trừ tạp niệm, Đỗ Duy đi vào thư phòng liền thấy cha của mình, đương đại tộc trưởng của Rowling gia tộc, bá tước Raymond đang ngồi ở phía sau bàn làm việc trong tay cầm một cây bút lông, trên mặt bao phủ một tia hàn khí. Cau mày chăm chú nhìn một phần văn kiện không rõ nội dung trước mặt.
Đỗ Duy lẳng lặng đi vào đứng ở trước mặt Raymond bá tước cũng không nói lời nào, chỉ thể hiện ra một tư thế rất thành thật.
Sau một lúc lâu, Raymond bá tước dường như mới hồi phục tinh thần tiện tay hạ bút lông viết một chút lên phần văn kiện. Ngẩng đầu nhìn Đỗ Duy, sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt điềm đạm không yêu không ghét tựa như đối với việc Đỗ Duy quay lại cũng không hề có gì xúc động tâm tình. Đỗ Duy cũng ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh cùng vị phụ thân này đối mắt.
Sau một lúc lâu, Raymond bá tước mới chậm rãi nói: "Ân, ngươi trở lại."
Đỗ Duy thầm hít một hơi thật sâu: "Đúng thế, con đã trở lại… phụ thân đại nhân."