Bây giờ mỗi ngày đối với người dân Roland đều hết sức quý giá, cho dù Đỗ Duy đã dốc hết toàn bộ sức lực, thi triển toàn bộ thủ đoạn để chuẩn bị và ứng phó "chiến tranh".
Đế Quốc năm 963 cứ như vậy mà trôi qua.
Khoảng thời gian cuối cùng của năm phát sinh một sự kiện trọng đại ảnh hưởng tới cả tương lai của đế quốc Roland.
Vào cuối năm này, một buổi lễ cầu nguyện vô cùng lớn được tổ chức tại Quang Minh thần điện, Giáo Hoàng Paul đời thứ XVI cuối cùng cũng công khai người kế thừa tương lai của thần điện chính là hồng y đại giáo chủ Maximos.
Việc chỉ định này cũng không có gì đáng kinh ngạc, dù sao thân là thủ tịch, hồng y đại giáo chủ Maximos trong suy nghĩ của mọi người đã sớm trở thành lựa chọn số một của Giáo Hoàng – chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Và trong thời gian một năm này, Maximos đã lãnh đạo Ma Tát phái toàn lực chèn ép Diệp Ni phái. Cũng trong một năm này, dựa vào quyết định của trưởng lão đoàn bên trong thần điện, cùng với sự đồng ý của bản thân Giáo Hoàng, ba địa giáo chủ của ba giáo khu đều bị thay đổi từ người của Diệp Ni phái chuyển thành người của Ma Tát phái.
Còn vị đại giáo chủ Maximos lại làm ra một chuyện khiến cho mọi người ngạc nhiên và ca ngợi không thôi.
Nhân vật phong vân nhất của đế quốc hiện nay, người được Nhiếp Chính vương ca ngợi nhất, lại mang nhiều truyền kỳ, và còn có nhiều chức vụ hiển hách nữa, như "Thiếu niên ma pháp sư thiên tài, "Học giả cung đình", "Công tước hoa Tulip"… Hơn nữa hắn còn hào phóng gần như tên khùng- Đem quyên tặng gần bằng một năm thu nhập tài chính của đế quốc để sử dụng vào việc giúp đỡ quân phí của đế quốc sau này. Mọi người đều tặng thêm cho hắn một cái danh hiệu mới là "Người có nhiều tiền nhất đại lục".
Công tước hoa Tulip- Đỗ Duy, tên của hắn và sư phụ Gandalf đã đi sâu vào trong lòng mọi người. Đa số mọi người đều biết, vị quý tộc tôn quý này không phải là một tín đồ trung thành. Hắn chưa từng được qua tẩy lễ, không hề tin tưởng Quang Minh nữ thần. Thậm chí trong lãnh địa của hắn, có viên chức của thần điện đến truyền giáo còn bị đối đãi có đôi chút không công bằng. Nguồn: http://truyenfull.vn
Và dựa vào một vài tin tức lá cải từ phủ của công tước truyền ra , nghe nói ngài công tước đối với nữ thần cũng chả tôn kính là bao. Thậm chí hắn còn vài lần không cẩn thận dùng từ ô uế để hình dung các quan chức của thần điện– "Thần côn!", đức ngài công tước chính là nói như vậy đó.
Thế mà giờ đây, một con dê lạc đường, một con ngựa hoang bất kham luôn muốn tách ra khỏi vinh quang của nữ thần cuối cùng cũng bị vị Hồng y đại giáo chủ Maximos thuần phục.
Vào ngày 1 tháng 1 năm này, tại cái sân rộng trước phủ tổng đốc thuộc thủ phủ thành Lâu lan, hành tỉnh Desa, công tước hoa Tulip sẽ tự mình cử hành buổi lễ nghi thức nhập giáo, để tiếp đón đại giáo chủ Maximox chủ trì nghi thức tẩy lễ, trước sự chứng kiến của hàng vạn người dân xung quanh. Đại giáo chủ Maximos đích thân hoàn thành lễ nhập giáo cho công tước hoa Tulip, hơn nữa còn ban một quả "Huân chương Cống hiến kiệt xuất" cho vị công tước vừa mới nhập giáo này. Cái huy chương này chỉ ban cho các tín đồ có cống hiến kiệt xuất cho giáo hội, vậy mà vị công tước kia lại được nhận tấm huy chương đó. Chỉ sau năm phút gia nhập, bằng một tín đồ cống hiến cả đời.
Sau đó đích thân Đỗ Duy tuyên bố quy thuận Quang Minh thần giáo. Đỗ Duy đứng giữa mọi người tuyên bố rằng: Sở dĩ bản thân mình đưa ra lựa chọn như vậy, tất cả đều do mị lực mê người của Hồng y đại giáo chủ Maximos. Hắn cao giọng ca ngợi tấm lòng bao dung bác ái như trời biển của vị Hồng y đại giáo chủ này. Hơn nữa hắn còn ca ngợi hắn đối với tín ngưỡng thành kính cỡ nào, đã dạy bảo cho hắn biết bao điều ra sao. Sau cùng mới nói tới bản thân bị đả động rồi tự thuyết phục chính mình, trở về trong vòng tay của nữ thần.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cách làm này sẽ khiến cho thanh danh của Hồng y giáo chủ đại chấn.
Sau đó Đỗ Duy lại cao giọng tuyên bố, lãnh địa hành tỉnh Desa chính thức trở thành một giáo khu mới. Hơn nữa sẽ do người bạn thân của ngài Maximos là Rames– nguyên phó giáo chủ giáo khu trung bắc– đảm nhiệm chức đại giáo chủ hành tỉnh Desa.
Đã vậy, Đỗ Duy còn tỏ vẻ mình sẽ toàn lực ủng hộ xây dựng các cơ sở tôn giáo trong giáo khu, đồng thời còn nguyện ý cho hành tỉnh Desa trở thành giáo khu của Thần Thánh kỵ sĩ đoàn. Ngoài việc cung cấp nhiều sân huấn luyện tốt, hắn lại còn khẳng khái quyên tặng 500 thớt chiến mã tốt nữa.
Maximus thay mặt giáo hội tuyên bố quyết nghị hạng nhất , để bày tỏ lòng cảm tạ với những thành ý của công tước hoa Tulip giành cho. Giáo hội quyết định trong vòng năm năm tới, sẽ miễn trừ tất cả các thuế tôn giáo cho hành tỉnh Desa. Đồng thời lấy cớ, Đỗ Duy tại hành tỉnh Desa được nhiều người sùng bái, nên hội đồng trưởng lão của giáo hội đưa ra thêm một quyết định, bày tỏ ý muốn thụ phong cho Đỗ Duy danh hiệu " Giáo chủ danh dự" của hành tỉnh Desa.
Cái chức "Giáo chủ danh dự" này không chỉ là một cái "Danh dự" suông. Tính trên pháp luật, Đỗ Duy có được thân phận giáo chủ của giáo hội thì sau này hắn có quyền được miễn tố đối với những gì thuộc luật pháp của đế quốc. Tuy nhiên, Đỗ Duy đối với cái vụ "Pháp luật miễn tố" cũng không để ý lắm, bởi hắn đã có danh phận ma pháp sư, cũng là giai cấp pháp luật đặc quyền miễn tố rồi.
Nhưng dù sao đi nữa thì chức vụ "Giáo chủ danh dự" này so với cái danh hiệu ma pháp sư thì có tác dụng rõ ràng hơn:
Điểm thứ nhất, bất cứ ai có hành vi đối địch nhằm vào giáo chủ danh dự thì chính là chống đối cùng toàn thể giáo hội. Nói cách khác, bắt đầu từ lúc Đỗ Duy nhận được chức danh "Giáo chủ danh dự" thì kẻ thù của Đỗ Duy cũng chính là kẻ thù của giáo hội.
Điểm thứ hai, bất cứ lúc nào cần, Đỗ Duy đều có đặc quyền gặp Giáo Hoàng. Hơn nữa, hắn còn có một ghế trong hội nghị thượng đỉnh cấp cao của các giáo chủ trong giáo hội. Đương nhiên là ngồi nghe chơi thôi! Chứ hắn vẫn không có quyền biểu quyết.
Điểm thứ ba, đây mới là điểm mà Đỗ Duy hy vọng đạt được nhất. Để bày tỏ sự tôn trọng đối với chủ giáo danh dự, giáo hội đã đưa ra nghị quyết đầu tiên là Đỗ Duy có thể điều ra một đội kỵ binh quy mô nhỏ khoảng năm trăm. Giáo hội sẽ trao tặng cho đội này một danh phận "Thần Thánh kỵ sĩ đoàn"! Hơn nữa, đội kỵ binh này không chịu sự điều động của giáo khu, chỉ nghe mệnh lệnh của một mình giáo chủ danh dự. Tất nhiên điều kiện tiên quyết là đội kỵ binh đó đều phải cam đoan, mỗi một thành viên đều là tín đồ của nữ thần.
Hơn nữa, căn cứ vào một ít kẻ hở trên pháp luật, một kỵ sĩ chính thức có thể có nhiều nhất bốn tùy tùng và đám tùy tùng này sẽ không được tính vào biên chế nhân số. Cho nên, Đỗ Duy có thể đem đội "Thần Thánh kỵ sĩ đoàn" hoàn toàn thuộc về mình kia mở rộng lên tới nhân số 2500 người! Trong đó 500 là kỵ sĩ chính thức, còn 2000 người còn lại hiện diện với danh nghĩa "Tùy tùng", và tất cả những điều này đều là hợp pháp cả.
"Giết chết một tên thần thánh kỵ sĩ là toàn diện tuyên chiến với quang minh thần điện."-Điều lệ này chính là giáo điển được pháp luật đế quốc công nhận. Đỗ Duy có được tiểu đội "Thần Thánh kỵ sĩ" trực thuộc hòan tòan như vậy thì trong chiến tranh Tây Bắc tương lai, khi đối chiến với quân đoàn Tây Bắc sẽ là một thứ vũ khí rất hữu hiệu .
Vô luận quân đoàn Tây Bắc kiêu ngạo như thế nào, nhưng đã là tuyên chiến với Quang Minh thần điện thì không phải là một chuyện dễ dàng. Huống chi trong Tây Bắc quân đoàn cũng có không ít tướng sĩ là tín đồ của giáo hội. Đem bọn lính này đối diện với địch nhân là Thần Thánh kỵ sĩ đoàn thì khó có thể tưởng tượng là bọn này có thể còn lại được bao nhiêu sĩ khí.
Để đạt được những điều kiện ưu đãi này, Đỗ Duy đã phải bỏ ra cái giá rất lớn: Hắn tự mình ký tên vào trong một phần của hiệp nghị này, tỏ vẻ nguyện ý hướng về người kế thừa Giáo Hoàng tương lai- Hồng y đại giáo chủ Maximos làm ra vẻ quy thuận. Hắn đã trở thành chiến hữu thân mật của ngài giáo chủ Maximus, nếu có bất cứ khó khăn gì trước mắt thì đức giáo chủ sẽ phải chủ trì.
Đáng nhắc tới nhất chính là, Đỗ Duy đã mang đội thần thánh kỵ sĩ đoàn này giao cho Hussein thống lĩnh. Bởi vì xuất thân thực sự của Hussien là thần thánh kỵ sĩ nên hắn đã quen thuộc với tất cả các phương pháp huấn luyện nghiêm khắc của thần thánh kỵ sĩ, đồng thời còn hiểu rõ cách dẫn dắt một đội Thần Thánh kỵ sĩ ra sao.
Sau đó, Đỗ Duy nhanh chóng tuyên bố quyết định của mình: Tại mặt phía đông của hành tỉnh Desa , giáp giới với Norin hành tỉnh, sẽ xây dựng một tòa căn cứ quân sự trọng điểm làm nơi cư trú cho đội Thần Thánh kỵ sĩ đoàn mới thành lập trong giáo khu. Chỉ là bên trong căn cứ phải có thêm một cái cơ sở tôn giáo để cho bọn kỵ sĩ này cầu nguyện.
Vậy là sau này, chỗ giao giới giữa hành tỉnh Desa và hành tỉnh Norin sẽ có ba căn cứ quân sự trọng điểm.
Chỗ thứ nhất, đó là căn cứ tân binh do Đỗ Duy liên kết cùng tổng đốc Bohan của Norin hành tỉnh thành lập vào hai năm về trước. Trải qua thời gian hai năm, nơi này đã đóng hơn 2/3 binh lực dưới trướng của Đỗ Duy .
Còn chỗ thứ hai, là nơi đóng quân của tư quân gia tộc hoa Tulip xây dựng vào năm ngoái. Chỗ thứ ba là nơi mới vừa được kể trên
Cứ như theo bố cục trên, trên đường biên giới của lãnh địa Desa và hành tỉnh Norin, Đỗ Duy đưa ra bảy vạn quân, tổng đốc Bohan đưa ra ba vạn quân, tổng cộng là mười vạn quân hướng về địa bàn của Tây Bắc quân, tạo thành một gọng kìm giáp công .
Điều làm cho Đỗ Duy khó hiểu nhất là trong một năm trở lại đây, quân Tây Bắc vẫn một mực tĩnh lặng.
"Cái tên Ruga kia rốt cuộc là đang suy tính cái gì đây?"
Đỗ Duy đang chờ đợi, bây giờ cục diên đã tiến vào thời khắc mấu chốt nhất. Hắn đang đang chờ một tín hiệu, một tín hiệu đến từ đế đô. Khi mà cái tín hiệu kia tới thì cũng là tuyên cáo chính thức rằng thời kỳ hòa bình của đại lục đã chấm dứt, toàn diện chấm dứt !!!
Bước chân của chiến tranh đã tới rồi sao???
Không không không, phải nói là: Chiến tranh! Chạm vào là nổ ngay!