Màu vàng sáng bóng, mơ hồ tản ra cảm giác áp bách.
Đây là 1 bộ giáp, 1 bộ giáp hoàn toàn màu vàng.
Trên mỗi miếng giáp trụ, tựa hồ có 1 loại hoa văn trời sinh, mỗi vòng hoa văn, lại mơ hồ mang theo 1 hàm nghĩa đặc biệt.
Đây tuyệt đối không phải là vàng, vàng không thể có độ cứng như vậy.
Áo giáp hoa lệ mà tràn ngập cuồng bạo và dã tâm không kiềm chế được! Tạo hình xếp đặt, có thể làm cho người mặc nó, đem 90% toàn thân che phủ… hình thức của nó, cùng bất cứ khối giáp kỵ sĩ nào trên Roland đại lục bất đồng. Nhất là mũ giáp… tạo hình khối tròn và sắc bén như vậy, so với Roland kỵ sĩ giáp hoàn toàn khác biệt, không có loại mặt nạ sắt này.
Hussein nhìn qua, nhất thời biến sắc!
Hắn chăm chú nhìn tính chất bộ giáp, màu vàng sáng bóng….
- Đây không phải là kim loại.
Hussein thấp giọng nói.
- Đương nhiên không phải.
Đỗ Duy cười đắc ý:
- Ta ở trên mặt thêm vào một vài ma pháp… nó có tính năng phòng ngự vật lý xuất sắc và năng lực miễn dịch ma pháp cường đại! Đeo nó lên, coi như ngươi gặp phải đối thủ là ma pháp sư, cũng đủ để ngăn đại lượng ma pháp bình thường.
- Đây là … vảy rồng?
- Vảy của Hoàng Kim long!
Đỗ Duy bổ sung:
- Ngươi hẳn là biết, lão già áo xanh giết mất 1 đầu Hoàng Kim long. Mọi thứ của nó đều tốt! Hơn nữa, bộ giáp này hoàn toàn có thể xem như long giáp! Bộ phận chủ yếu là dùng vảy rồng mài thành. Mà đường nối áo giáp, cũng không phải dây chằng hay gân trâu… mà là… gân rồng! Ngoài mũ giáp, giáp vai, giáp đầu gối…. Bộ phận trọng yếu, còn thêm một vài xương rồng bên trong!
Đỗ Duy nói tới đây, coi như Hussein lãnh khốc thế nào cũng không thể không động lòng!
Vảy rồng. Gân rồng. Xương rồng. Toàn là của Hoàng Kim long!
Bộ áo giáp này…..
- Ta thử rồi. Đấu khí thông thường, đừng nói thương tổn nó. Mà lưu lại 1 chút dấu vết cũng không. Ngươi và Hoàng Kim long từng giao thủ, ngươi hẳn là biết 1 con Hoàng Kim long trưởng thành thân thể cường hãn thế nào.
Đỗ Duy cười híp mắt:
- Bây giờ, bộ giáp này là của ngươi!
Hussein híp mắt, thở dài:
- Ngươi quả thật là đại gia!.. Hơn nữa, bộ giáp này hình thức rất kỳ quái …
Đỗ Duy hắc hắc cười thầm, hắn đương nhiên sẽ không cho Hussein biết đây là bức tranh dựa theo nét vẽ mà thần thú chim cánh cụt vẽ thánh kỵ sĩ mang giáp vàng hình chòm sư tử trong 12 giáp mà thành.
- Cái thân thể Hoàng Kim long kia cũng quá lớn. Cho nên, ta dùng vảy nó, tạo ra tổng cộng 12 bộ giáp.
Đỗ Duy cười híp mắt.
- 12 bộ?
Hussein giật mình:
- Ngươi có biết như vậy rất lãng phí không? Vảy rồng vàng còn rất nhiều tác dụng quý giá khác.
- Tiếc nuối duy nhất là… ta thêm vào toàn là ma pháp của con người, vẫn không có cách nào sử dụng long ngữ ma pháp. Cũng không hiểu thêm vào thế nào. Bất quá ngươi không cần lo nó hao hết ma lực. Vây quanh nó đều là bảo thạch ma pháp. Không phải bảo thạch thường, mà là ngũ thải thạch! Mỗi cái áo giáp dùng cũng không lớn, nhưng cũng đủ ngươi tiêu xài.
Hussein trầm mặc 1 lát, đột nhiên rút kiếm, đưa tay chém 1 nhát tại trước ngực bộ giáp!
- Keng!
Một tiếng va chạm hùng hậu. Áo giáp phát ra ánh sáng vàng rực rỡ. Nhưng sau đó chợt thấy kiếm trong tay Hussein kêu răng rắc, rồi nhất thời vỡ tan, hóa thành mảnh nhỏ!
Mà trước ngực bộ giáp, ngay cả chút dấu vết cũng không có!
Mặc dù Hussein một kiếm này không dùng lực lượng thánh cấp, nhưng uy lực 1 kiếm của thánh kỵ sĩ cũng không nhỏ!
Nhìn chuôi kiếm gãy trong tay, Hussein trên mặt xuất hiện 1 tia vừa lòng. Hắn dù lãnh khốc, nhưng là 1 võ giả, luôn mong muốn có vũ khí sắc bén cùng áo giáp hoàn mỹ.
- Cám ơn ngươi, phần lễ vật này rất tuyệt.
Hussein không chút khách khí nhận lễ vật của Đỗ Duy.
Đỗ Duy… lấy tiếp trong giới chỉ ra 1 cái rương lớn mạ vàng. Trên rương rất rõ ràng khắc 1 con sư tử!
- Đây là gì?
Hussein nhíu mày:
- Rương chứa áo giáp?
- Thực tế… dùng để biến thánh y thành cái rương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Đỗ Duy cười ha ha:
- Đây mới là điểm ta thấy thú vị nhất.
- Thế nào? Rất đẹp chứ?
- Thánh y? Tên này hơi khó nghe.
Hussein không chút khách khí nói.
- Đừng thế, bạn của ta. Ngươi coi, ngươi là thánh kỵ sĩ. Bộ giáp này là dùng vảy Hoàng Kim long thánh cấp chế ra. Gọi nó thánh y chả lẽ không phải rất chuẩn sao?
Sau đó, dưới yêu cầu mãnh liệt của Đỗ Duy, Hussein không chịu được huyên náo, chỉ có thể mặc bộ giáp này lên…
Sau đó, Đỗ Duy nhìn Hussein mặc thánh y vàng chòm sư tử …. Hắn hoàn toàn ngây dại.
Quá giống! Quả thực quá giống.
Giống như tại kiếp trước mình xem tranh biếm họa. Hussein trước mặt, tướng mạo so với thánh đấu sĩ vàng chòm sư tử Leo Aiolia hoàn toàn giống nhau. Cũng vẻ lãnh khốc, anh tuấn, tóc vàng phiêu dật. (Đương nhiên bất đồng, là Hussein chỉ có mắt)
Đặc biệt là ánh mắt. Vẻ lãnh khốc của nam tử, toàn thân cường ngạnh. Đều giống thánh đấu sĩ vàng từ trong tranh bước ra!
Nếu như… sau khi hắn phóng xuất đấu khí màu vàng, vậy giống thánh đấu sĩ vàng phóng tiểu vũ trụ ….
Hussein mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng cũng vô cùng hài lòng.