Ngay cả những người khác , như lão giáo hoàng tuy nhận ra Bạch Hà Sầu , nguyên bản trong lòng vừa mới sinh ra một tia hy vọng , nhưng rồi lại biến thành thất vọng
Thực lực của Bạch Hà Sầu , lão giáo hoàng đã nếm thử một lần . Mà Chris thì gặp tại Long thần đảo
Nguyên bản cách nghĩ này cũng không hẳn là sai . Rút cục , thực lực càng cao càng khó đột phát , muốn tấn cấp lúc nào chả nói dễ hơn làm !
Trong mắt lão Chris , tuy Bạch Hà Sầu đã là bán thần cấp , ngạc nhiên thì có đấy , nhưng lúc nãy không phải Đỗ Duy cũng có thực lực bán thần cấp sao ? Không phải vẫn bị Hector đánh cho te tua đó sao ?
Duy nhất chỉ có một người trong lòng kích động , đó là Đỗ Duy !
Bởi chỉ có mình Đỗ Duy hiểu rõ Bạch Hà Sầu nhất ! Thậm chí còn hơn cả Lam Hải Duyệt là đồng môn !
Đỗ Duy rất rõ ràng một điều : tựa hồ cái gã biến thái này không thể dùng lẽ thường mà suy đoán ! Hắn chỉ ngạc nhiên là , Bạch Hà Sầu mất tích nửa năm , sao giờ lại ở Nam Dương ?
Hắn làm sao lại ở chỗ này ?
Quả nhiên ….
Nhìn Hector cười lạnh tự tin , sắc mặt Bạch Hà Sầu không chút biến đổi , nhìn Hector lắc đầu thở dài :
- Hector , ngươi vẫn tự phụ như xưa .
Câu nói có vẻ tùy ý này , lại khiến Đỗ Duy hơi chấn kinh !
Một câu này , Bạch Hà Sầu có vẻ như rất quen thuộc Hector
Hector cũng nhíu mày , thần sắc hơi đổi :
- Ngươi ? Hừ , nhân loại đáng cười ….
Ánh mắt Bạch Hà Sầu lóe lên một tia sát khí :
- Ta đáng cười chỗ nào ?
- Ngươi ….
Hector mới nói ra một chữ , đột nhiên Bạch Hà Sầu chuyển động !
Hắn giống như dùng một tốc độ gần như đang đi tản bộ , hướng tới Hector tiến lên . Nhưng tốc độ nhìn chậm chạp như vậy , kỳ thật đã siêu việt khỏi phạm trù " nhanh chậm " !
Càng chậm , càng nhìn không rõ !
Đỗ Duy lặng người , đồng thời có cảm giác này . Duy khác biệt là , người khác không thấy , Đỗ Duy miễn cưỡng có thể thấy bước chân nhàn rỗi của Bạch Hà Sầu !
Một khắc này là nhanh ? Hay là chậm ?
Hector còn muốn nói gì đó , đã không thể tiếp được . Bởi vì Bạch Hà Sầu đã tới trước mặt hắn ! Hắn mới nói xong một chữ , cánh tay Bạch Hà Sầu đã đặt lên eo ….
Một tia sáng chớp lên như có như không , toàn trường không ai kịp nhìn rõ . Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả chấn kinh !
Thân hình Hector đột nhiên bắn ra xa ! Trong miệng nó , một dòng máu trào tung tóe !
Mọi người chưa kịp kinh hô , lại thấy Bạch Hà Sầu tiếp tục cất bước – vẫn là chậm chạp như vậy , chỉ nhè nhẹ một bước đã vượt quá cả trăm thước đến sau lưng Hector đang bắn đi . Một lần nữa hắn lại đặt tay lên lưng Hector , ấn xuống !
Rầm !
Chấn động lần này khiến tất cả biến sắc !
Mặt đất bờ hồ , nham thạch vụn , tất cả bị hóa thành bụi phấn . Mà Hector bị Bạch Hà Sầu ấn một cái , thân hình cắm thẳng xuống . Dưới đất hiện lên một cái hố sâu chục thước , bản thân nó nằm dưới đáy hố !
Phụt !
Thần thú há miệng thổ huyết . Cặp mắt nó kinh ngạc nhìn Bạch Hà Sầu , sau đó vẻ mặt đầy sợ hãi !
Người khác không biết , chứ Hector thì biết !
Vừa rồi , trong nháy mắt Bạch Hà Sầu hai lần đánh trúng , có vẻ mình không kịp phản ứng …
Kỳ thật , thần cấp cường giả làm gì có chuyện không kịp phản ứng ? Đối mặt với công kích , thần niệm vừa động , thần lực có thể tự mở ra lĩnh vực phòng ngự !
Chỉ là hai đòn Bạch Hà Sầu làm như tiện tay đánh ra , Hector tuy có thể phản ứng , nhưng thực tế lúc đó nó kinh ngạc nhận ra , lĩnh vực của mình không thể tri triển được !
Mà thân thể mình tựa hồ biến thành một con rối bị đứt dây , đừng nói không động được , ngay cả suy nghĩ cũng không được !
Hector là thần cấp cường giả , nó rất rõ ràng , nguyên nhân chỉ có một ..
Chỉ có một nguyên nhân !
Chính là đối thủ trước mắt có thể dễ dàng phá hủy "thần vực" của mình , trong nháy mắt xóa bỏ toàn bộ quy tắc do mình tạo ra !
Nếu nói sâu thêm một chút , có nghĩa là thực lực của đối phương so với mình còn mạnh hơn nhiều !
Một khắc này , trong lòng Hector mới thực sự sợ hãi !
Sống lâu cả vạn năm , những thần cấp cường giả này đã sinh ra tự tin đến mức mù quáng ! Thần cấp cường giả là sinh vật mạng nhất , được sinh linh thông thường coi là thần tối cao !
Cho dù thần cấp cường giả quyết chiến , kỳ thật cả 2 bên cùng rõ tuy thực lực có thể phân cao thấp , nhưng nếu đánh lên cũng chả làm gì được nhau ! Cho dù có phân thắng bại cũng không phân ra sống chết được .
Vậy mà tên này … hai đòn đá đánh bại mình ?
Thực lực này , kể cả năm đó chiến thần Ares thời kỳ mạnh nhất cầm thần thương Longinus cũng không làm được !
Trong ký ức vạn năm của nó , chỉ có 1 người có thể làm được như vậy , chỉ có ….
Chỉ có … một người !
Nhưng gã đó …. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ánh mắt Hector lúc này đã từ kinh ngạc chuyển thành sợ hãi phát ra từ nội tâm !
Sợ hãi khiến cơ thể Hector run lên bần bật , phảng phất ánh mắt Bạch Hà Sầu quét qua ép nó không thở nổi !
Là hắn ? Hay không phải hắn ?
Không , không có khả năng ! Không có khả năng !!
Nhưng nếu không phải hắn , ngàn vạn năm này nhìn khắp thế giới ai có thể làm được chuyện đó !
Là ai có thể chỉ bằng khí thế ép cho thần thú như mình thở không nổi ?
Trừ khi … vạn năm trước , cái gã ở trong tòa tháp đen đó ….
Không thể được ! Không thể được ! Tuyệt đối không thể !
Hector thì thào tự nói , đột nhiên ngẩng đầu nhìn Bạch Hà Sầu , gầm lên :
- Không thể được ! không thể thế được !
Ầm !!
Trong hố đột nhiên nổ tung , ánh sáng bùng lên . Hector điên cuồng lao ra , há miệng nhắm thẳng Bạch Hà Sầu , vận toàn lực ….
- Cẩn thận tiếng gầm của nó !
Đỗ Duy cũng muốn nhắc nhở , nhưng hắn nói xong , "tiếng gầm hủy diệt " của Hector cũng vừa phát ra !
Tuyệt chiêu mạnh nhất của thần thú , ngay cả áo giáp trăng khuyết 5 màu cũng bị đánh xuyên !
Hai người tựa hồ đứng đối mặt , cách nhau không đến 2 thước . Khi Hector xuất chiêu , gió bão cuồng loạn phát ra , điên cuồng xé rách cả không gian …
Bạch Hà Sầu … hắn cười .
Hắn không vội vã , giơ tay phải lên chặn trước mặt
Động tác của hắn rất chậm , sóng âm rất nhanh . Nhưng trong một khắc thời gian vặn cong này , động tác 2 người lại dung hợp hoàn mỹ lại …
Xa xa , chỉ thấy Bạch Hà Sầu đưa tay nhẹ nhàng hướng về phía vòng xoáy đó vung lên , quét qua một cái …
Một luồng sáng màu đen xuất hiện , sau đó như mực lỏng ngưng kết thành một tấm chắn kỳ dị màu đen ..
Rầm !!
Vòng xoáy cuối cùng đâm vào tấm chắn này , trong nháy mắt , sóng xung kích mạnh mẽ tản ra xung quanh , khiến mọi người bên cạnh sắc mặt đại biến , vội vàng mở ra năng lực phòng ngự chống đỡ . Kể cả như vậy , có thể thấy đám người Lam Hải Duyệt thân hình dần dần bị đẩy lùi ..
Vivian và Joanna đương nhiên là chống đỡ mệt nhất . Đỗ Duy đã kiệt sức rồi . Nicole trọng thương vô lực . Hai cô gái miễn cưỡng nắm tay nhau , dùng toàn bộ ma lực thi triển kết giới , nhưng vẫn có vẻ lung lay tùy thời sẽ sụp đổ !
Đúng lúc này , Rosetta vẫn lặng im không nói chuyển động
Rosetta từ trước hôn mê , được Vivian và Joanna cứu , sau đó đi mở cửa ra vào . Khi đó hắn chỉ một mực im lặng đi theo , đứng bên cạnh Đỗ Duy
Thấy kết giới phòng ngự sắp chống đỡ không nổi , hắn không nói một câu giơ tay lên , một luồng sức mạng thần thánh quang minh hệ xuất hiện rót vào kết giới , lúc này mới giúp Vivian và Joanna thả lỏng
Mà bên phía Bạch Hà Sầu , hắn đứng sau luồng sáng đen , sắc mặt rất thản nhiên . Cho dù sóng xung kích cuồng bạo cũng không cách nào suy xuyển được . Hơn nữa , tấm chắn này càng lúc càng chói mắt !
Trong mắt Hector lộ ra một tia tuyệt vọng cùng sợ hãi !
Ánh sáng đen này … nó nhận ra !
- Ma … ma tộc ! Ma quang …
Đáng tiếc , còn chưa nói hết , có thể thấy ánh sáng đen đã cắn trả lại !Trong khoảng khắc , toàn bộ lực lượng quay lại tấn công Hector . Hector tuyệt vọng gầm lên một tiếng , thân hình bị ánh sáng đen nuốt chửng !
Sau đó , thân hình nó bị hất tung đi đập vào vách núi !
Sườn núi lập tức lộ ra một cái lỗ lớn hình người , Hector bị đánh văng vào trong đó phảng phất ngất đi . Sau một lúc , nó mới tỉnh lại , khí thế khi trước đã mất hết , ánh mắt đầy phức tạp nhìn Bạch Hà Sầu :
- Ngươi … ngươi … ngươi …
Quang cảnh yên tĩnh một lúc , đột nhiên lão Chris vẻ mặt kích động lao tới . Lão Chris vẫn giữ nguyên hình rồng , chạy mấy bước mới biến lại thành người , tới trước mặt Bạch Hà Sầu đột nhiên sững lại , ngây ngốc nhìn
- Ma quang thuẫn … ma quang thuẫn … ngươi .. ngươi … ta vì sao không nhận ra … ngươi !
Bạch Hà Sầu nhíu mày , nhìn lão Chris :
- Là ngươi … Hừ … ta cái gì , ngươi là ….
Bạch Hà Sầu lắc đầu :
- Ngươi nên biết , ta là Bạch Hà Sầu
- Không phải ! Không phải
Lão Chris đột nhiên như phát điên , nhìn bộ dạng như muốn tới ôm Bạch Hà Sầu
Trong lòng Đỗ Duy cũng chấn động … Bạch Hà Sầu lại mạnh như vậy !
Hắn đến cùng là cấp gì rồi ?
Hắn … còn là lão Bạch sao ?
- Đại nhân ! Đại nhân !
Lão Chris quỳ xuống , mặt đầy nước mắt
Bạch Hà Sầu nhíu mày , biểu tình không vẻ giả vờ :
- Đại nhân cái gì , ngươi nhận nhầm người rồi
- Không ! Tuyệt đối không nhầm ! Lần này ta tuyệt đối không nhầm ! Ngươi không phải ngươi ! Ngươi là hắn !
Lời này , Đỗ Duy còn đoán được chút ít , đám người Lam Hải Duyệt toàn bộ mờ mịt
Cái gì là " Ngươi không phải ngươi ! Ngươi là hắn ! " ?