Là loại ma lực bảo thạch tồn trữ ma lực mạnh nhất đó ư? Trân phẩm quý giá nhất của ma pháp sư? Không ngờ lại quàng lên cổ một cách tùy tiện như vậy?
Phải biết mảnh đất nơi tội dân sinh tồn sản vật ít ỏi, nhất là khoáng sản thì càng khan hiếm. Đến cả quặng sắt thông thường cũng phải tính toán chi li sử dụng dè sẻn. Còn như quân đội khổng lồ của tội dân đều không thể trang bị những vũ khí và khôi giáp cơ bản nhất. Sau khi công chiếm Thần sơn đã đem tòa thần sơn bằng thép tinh chất đó đào bớt khai thác chế tạo vũ khí.
Còn như bảo thạch thủy tinh sử dụng cho phương diện ma pháp thì càng khỏi nói! Đến cả tinh linh tộc nổi danh với năng lực ma pháp cũng chỉ có những đại tinh linh cao cấp mới có tư cách đeo những đạo cụ như ma pháp thủy tinh.
Mà nhân loại này …. Không ngờ lại đeo một khối đá ngũ săc lớn như vậy lên cổ!
Ngoài khối bảo thạch này ra, trong ánh mắt tinh linh vương không ngờ còn lóe lên một tia kích động mà ngay bản thân hắn cũng không áp chế nổi …. Không, hoặc giả không chỉ đơn thuần là kích động, phảng phất còn ẩn ước một chút gì khác nữa!
Không khí nhất thời có chút giằng co.
Khiến hai vị thầy dạy lễ nghi sau lưng Vivian thầm đổ mồ hôi lạnh chính là vốn đã dặn dò kĩ lưỡng nữ chủ nhân, nhưng không ngờ cô nàng dường như bỗng dưng cũng quên hết mọi nghi lễ, cứ chăm chăm nhìn hai vị khách đến sau đến ngơ ngẩn.
Sự ngẩn ngơ của Vivian thực ra có thể thông cảm được.
Cô bé không hề quên mất lễ tiết, chỉ là vấn đề nằm ở chỗ…..
Ngài Phillip đã nói với mình hai vị nữ khách tối nay, một vị là vương phi tương lai tiểu thư Daisy, vị còn lại là em gái của đương kim nhiếp chính vương công chúa Louise điện hạ.
Nhưng vấn đề là …. Tiểu thư Daisy, Vivian đã nhận ra rồi, dù sao con mắt màu lam của nàng ta là một đặc trưng rõ rệt.
Nhưng …..
Nhưng …….
Hai vị đằng sau, rốt cuộc ai mới là công chúa Louise đây?
Đừng có trách tại sao Vivian khốn đốn.
Bởi vì tối nay, tướng mạo và cách ăn mặc của tinh linh vương Lạc Tuyết thật dễ khiến cho người ta sinh ra hiểu nhầm.
Dung mạo tinh linh vương mĩ lệ đến cực điểm, đến cả phái nữ cũng sinh lòng đố kỵ. Vẻ đẹp hoàn mĩ không tì vết của tinh linh tộc. Mà thiên tính thần bí hoa lệ yếu ớt mảnh lai của tộc tinh linh lại càng kết hợp hoàn mĩ trên người hắn thành một thứ khí chất mê người. Trừ vẻ ngoài đầy mê hoặc ra, cách ăn mặc của tinh linh vương cũng khiến người ta khó phân nam nữ.
Tinh linh vương khoác một tấm trường bào, nhưng phần eo lại cố ý thắt lại, thể hiện ra vòng eo thon nhỏ của hắn. Phía dưới rất rộng rãi, thoạt nhìn tưởng như váy, mà những hoa văn đẹp đẽ bên trên càng tôn thêm vẻ âm nhu mĩ cảm đầy nữ tính. Cộng thêm thân hình hơi thon gầy của hắn đã kết hợp hoàn mĩ với khí chất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thật sự khiến Vivian khốn đốn rồi.
Hai vị -nữ khách- trước mắt này, rốt cuộc ai mới là công chúa đây? Ta phải hành lễ với ai bây giờ?
Hai vị lễ nghi sư cung đình phía sau đã sắp sụp đổ rồi … khiến họ bất ngờ chính là người luôn gượng gạo với lễ tiết như Vivian có quên hành lễ cũng không hề kì quái, nhưng làm sao mà đến cả công chúa Louise cũng ngẩn ra thế? Cô công chúa này lớn lên trong hoàng thất, từ nhỏ đã tiếp thu sự giáo dục cung đình nghiêm khắc cơ mà!
May quá, vị cứu tinh của Vivian rất nhanh đã đến!
-Louise, ồ, Louise thân ái của ta, hôm nay nhận được tin của em, ta đã rất ngạc nhiên đấy.
Giọng nói từ sau lưng Vivian truyền tới, ngay sau đó phu nhân Listeria mang theo nụ cười mỉm khoan thai bước tới, nhẹ nhàng thoải mái kéo lấy cánh tay công chúa Louise, người phụ nữ xinh đẹp này trên mặt đeo một nụ cười rạng rỡ, thân mặc váy dạ hội màu tím hoa Violet làm vẻ quyến rũ mê người của nàng toát lên rõ ràng nhất.
Phu nhân Listeria đến chữa cháy khiến Vivian thở phào một hơi, vội vàng khom lưng hành lễ với công chúa, đồng thời không quên đưa mắt cảm kích nhìn phu nhân Listeria.
- Listeria thân ái, lâu lắm không được gặp chị rồi, lần trước gặp chị là hai năm trước ở trang viên phía Bắc của chị cưỡi ngựa cơ.
Công chúa cũng tỉnh táo lại, cười kín đáo, sau đó hoàn lễ với Vivian, dùng giọng nói gượng gạo:
-Tiểu thư Vivian không cần đa lễ, cô là công tước phu nhân tương lai, bây giờ cũng đã nhận phong tước vị cung đình, không cần quá khách khí với ta.
Vẻ mặt phu nhân Listeria vẫn như thường nhưng lại len lén nhìn Vivian một cái, sau khi nhận được ánh mắt cảm kích của Vivian, phu nhân Listeria cười thầm.
Có điều ngay sau đó nàng ta lại không cười nổi nữa!
Bởi vì tinh linh vương Lạc Tuyết vốn vừa mới dứt khỏi cơn chấn kinh khi nhìn chăm chăm vào Vivian, nhưng khi thấy phu nhân Listeria bước đến, vị tinh linh vương này lại càng rơi vào sự chấn kinh khác lớn hơn nhiều!!
Tinh linh vương gần như dùng một ánh mắt chăm chú không che đậy ghim chặt lấy phu nhân Listeria. Trong ánh mắt lóe lên vẻ không thể tin nổi. Sau đó hắn không ngờ đến cả hô hấp cũng hơi loạn nhịp.
Phu nhân Listeria nhờ vẻ đẹp của mình, trong đời đã có không biết bao nhiêu nam nhân nhìn chăm chăm vào nàng như vậy, nhưng lần này nàng lại thấp thoáng cảm thấy một chút kì quái. Bởi vì người bên cạnh công chúa Louise này (tha thứ cho nàng đi, đến cả người thông minh như Listeria phu nhân cũng không phân biệt nổi giới tính của Lạc Tuyết) ánh mắt y nhìn mình tuyệt đối không phải là thứ ánh mắt của đám nam nhân thông thường đắm đuối tham lam kinh ngạc trước mĩ sắc, cũng không giống vẻ ngưỡng mộ ganh ghét của đám nữ nhân ….
Trong ánh mắt ấy dường như chứa đựng sự bất ngờ cực độ … thậm chí còn phảng phất chứa một chút ………….. phẫn nộ?!
Ánh mắt như vậy nhìn thì bình tĩnh nhưng lại phảng phất như có thể xuyên thấu con mắt mình đến khi nhìn thẳng vào tim ---- đây là ánh mắt kiểu gì vậy?
Con tim bình tĩnh của Listeria phu nhân không ngờ cũng hoảng loạn một chút! Nàng nhanh chóng điều chỉnh lại hô hấp của mình, thoáng mỉm cười nói:
-Louise, người bạn này của em là?
-Ồ, đây là Lạc Tuyết tiên sinh đến từ phương Bắc, thân phận của anh ta thần bí lắm đấy. Em cũng rất hiếu kỳ về lai lịch của Lạc Tuyết tiên sinh.
Một câu nói đơn giản, công chúa Louise đã tiết lộ cho phu nhân Listeria biết cái thông tin: chính mình cũng không biết gã Lạc Tuyết này lai lịch ra sao.
Lạc Tuyết lúc này đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại. Tinh linh vương khẽ hít một hơi, nụ cười tựa như hoa tươi đua nở nhìn Vivian, hơi gật đầu khẽ nói:
-Nữ chủ nhân tôn kính, hy vọng ta đến đây không phải là chuyện gì mạo muội.
Giọng nói nhu hòa của hắn như có từ tính vậy, cực kì êm tai. Vivian vội vàng đem những thứ lễ nghi sư đã dạy ra đáp lễ, cứng nhắc mỉm cười:
-Đó là vinh hạnh của ta.
Sau đó, cô bé ngốc căng thẳng cuối cùng cùng nhớ lại hết toàn bộ lễ tiết các thầy lễ nghĩa đã dạy, vội vã quay người dẫn các vị khách quý bước vào đại sảnh dạ tiệc.
Mà chính lúc ấy, Lạc Tuyết đã buông tay công chúa không biết lúc nào, đi chậm lại bên cạnh phu nhân Listeria.
Hắn khẽ thở ra một hơi, một tia ma lực thuần chính của tinh linh tộc đem âm thanh của hắn bó thành một sợi, len lỏi truyền vào tai một mình phu nhân Listeria.
Giọng nói của hắn rất nhu hòa, nhưng đem theo một tia băng lãnh. Chỉ có điều khiến phu nhân Listeria kinh ngạc là vị Lạc Tuyết tiên sinh ưu nhã mĩ lệ này, ngôn ngữ của hắn hoàn toàn không phải thứ ngôn ngữ của đại lục!
-#@#¥¥¥¥DCM~~~~~~-