Một đạo thân ảnh lao nhanh như dao, đem mặt nước phẳng lặng chém ra.
Roland cưỡi trên chổi bay, tập trung hạ thấp trọng tâm. Cơ thể của hắn cơ hồ là dán sát mặt sông bay qua, nhịn không nổi đưa tay nhẹ nhàng quét nước.
Tay chạm mặt nước, bên tai gió thổi ào ào, tà áo tung bay thực có chút khoái cảm.
Thân là không trung kỵ sĩ đoàn Phách Thiên Hổ tinh nhuệ, Roland có tư cách kiêu ngạo như vậy. Bởi chi tiểu đội vương bài này, tiền thân của Phách Thiên Hổ khi trước là 1 chi không kỵ tinh nhuệ nhất của gia tộc hoa Tulip.
Hơn 30 ma pháp học đồ, toàn bộ giành được tư cách tốt nghiệp, toàn bộ được Đỗ Duy thu vào trong gia tộc. Mà 30 người này, sau khi chia ra thì phần lớn tiến vào kỵ sĩ đoàn Phách Thiên Hổ, trở thành cốt cán của đoàn không kỵ này.
Mà trong đó có 1 nhóm người ưu tú nhất, không bị phân tán mà tiếp tục lưu lại trong tiểu đội. Có thể nói, tính cả trong kỵ sĩ đoàn Phách Thiên Hổ, chi tiểu đội này là vương bài chân chính, là đội thân vệ của gia tộc hoa Tulip!
Roland cũng rất may mắn, hắn đến từ bình nguyên Rowling, xuất thân là con của người thợ mộc nhưng một lòng muốn trở thành kỵ sĩ. Sau khi không đạt, được chuyển thành kỵ sĩ dự bị cho Phách Thiên Hổ. Trong mấy năm, hắn dùng thiên phú, mồ hôi, nỗ lực tiến vào không trung kỵ sĩ đoàn. Bởi vì hắn có năng lực xuất chúng, trong vài năm lại thăng cấp 1 lần nữa.
Mà mấy tháng trước, khi chiến tranh bắt đầu, đoàn trưởng của không trung kỵ sĩ đoàn, thủ lĩnh đám đệ từ tốt nghiệp từ học viện ma pháp - Cziger vốn theo Đỗ Duy từ lâu, tìm đến cho hắn 2 lựa chọn: hoặc thăng chức, trở thành một đội trưởng trong quân, hoặc giáng cấp về thành 1 sĩ quan trong không trung kỵ sĩ đoàn, tiến vào đội cận vệ không kỵ vương bài của công tước hoa Tulip!
Khi đó Roland không chút do dự lựa chọn cái thứ 2, vứt bỏ cơ hội chỉ huy 1 phân đội không trung kỵ sĩ, tiến vào tiểu đội vương bài này! Bởi vì, trong cả gia tộc hoa Tulip, đây là 1 vinh dự vô cùng lớn.
Sau đó, Roland trong cái tiểu đội vương bài này, 1 lần nữa được chọn!
Lần này, nhiệm vụ của bọn họ khiến tư quân gia tộc khác phải hâm mộ đỏ mắt!
Cziger tự thân từ trong tiểu đội vương bài chọn ra 10 không trung kỵ sĩ. Nhiệm vụ của bọn họ chính là... lên tiền tuyến! Từ gia tộc hoa Tulip, điều tạm đến không quân cho tướng quân Andre ra lệnh!
Đến phòng tuyến Kaspersky!
Đây chính là 1 việc vô cùng nguy hiểm!
10 người này cũng là Đỗ Duy tự mình, ngàn vạn lần dặn dò Andre nhất định phải bảo đảm an toàn cho họ, 10 người tinh nhuệ nhất của không kỵ - theo tưởng tượng của Đỗ Duy, những người này chủ yếu lên tiền tuyến là để làm quan sát viên. Trong chiến tranh nhanh chóng trưởng thành, tìm ra một phương thức tác chiến cho không trung kỵ sĩ thời đại này.
Đây là 1 nhóm sĩ quan cao cấp!
Vì tranh đoạt 10 vị trí này, những học viên từ Hogwarts cơ hồ đánh nhau đến vỡ đầu. Có tư cách lên tiền tuyến, đương nhiên phải ưu tiên chọn những cựu binh dày dặn kinh nghiệm của Phách Thiên Hổ.
Chỉ là, kỵ sĩ đoàn trưởng Cziger lại đề bạt đặc biệt, đem Roland cho vào trong số 10 người này. Sự việc này, khiến nhiều người cảm thấy kỳ lạ. Vì vậy, Roland khi lên tiền tuyến, không thể không mời người quen uống rượu.
Lúc này, theo gió, Roland hoàn toàn phát huy hết tốc độ của chổi bay, tùy ý bay lượn....
Phía sau hắn, Cziger bay sát, gắt gao nhìn người tuổi trẻ chính mình tuyển chọn, ánh mắt đầy ý cười.
Tiểu tử này là 1 người Roland tiêu chuẩn. Với công tước hoa Tulip, cũng tuyệt đối trung thành. Mà hắn thực sự có thiên tài bay lượn! Trong doanh huấn luyện, tiểu tử này có thành tích xuất sắc nhất. Khi đó, viện trưởng đại nhân thị sát đã tự mình tặng hắn 1 cái giới chỉ tăng phúc ma lực.
Mà ngay lúc bắt đầu, Cziger đã chú ý bồi dưỡng tiểu tử này.
Lần này 10 người lên tiền tuyến, hắn cũng một mực mang tiểu tử này theo.
Nơi này là phía đông phòng tuyến Kaspersky, có con kênh nhân tạo, chảy tới bờ phía đông phòng tuyến.
Mấy ngày trước truyền đến tin tức, những tên quái vật kia tấn công 1 đội tàu vận chuyển vật tư của đế quốc.
Khi tin này đưa tới phòng tuyến, thống soái Rostock tướng quân lập tức sắc mặt trở nên rất khó coi!
Phòng tuyến phía đông có 1 kênh đào quan trọng, đế quốc tiêu tốn rất nhiều tiền của để kiến tạo ra. Theo con kênh này, hải quân đế quốc có thể tham gia giao chiến, hình thành mô thức phòng ngự kết hợp thủy bộ.
Khi chiến tranh bắt đầu, những tên quái vật kia mấy lần phát động tấn công thăm dò con kênh này. Kết quả là bị thuyền chiến của hải quân đế quốc hợp lực, rất nhanh đã bị đánh bại. Điều đó khiến bộ chỉ huy đế quốc nhất trí thừa nhận, những tên quái vật đó, tựa hồ có nhược điểm về thủy chiến. Chỉ cần đế quốc còn ưu thế trên mặt nước, như vậy phòng tuyến phía đông cũng không cần phải lo.
Thế mà hiện tại... lũ quái vật đáng chết đó tự nhiên tập kích thành công 1 đội thuyền.
Hơn nữa, căn cứ tin tức truyền về, lũ quái vật đó còn có binh chủng dưới nước! Theo quân báo, đối phương xuất ra 1 ít quái vật thân hình to lớn, lặn dưới nước chờ cơ hội công kích đội thuyền đế quốc!
Tin tức này khiến bộ thống soái chấn động, bởi nếu như vậy, phòng tuyến phía đông đã lập tức yếu đi nhiều!
Để điều tra tỉ mỉ tình huống này, bộ chỉ huy đem nhiệm vụ đó giao cho không quân, hy vọng không quân tiến hành trinh sát cẩn thận – phải dùng biện pháp này bởi lang kỵ binh của thú nhân quá lợi hại, xuất quỷ nhập thần. Nếu gặp phải chúng, kỵ binh thám báo của đế quốc hoàn toàn không phải là đối thủ.
Tầm quan trọng của mệnh lệnh này, tướng không quân Andre đương nhiên rất rõ ràng. Hắn lập tức phái chi tinh nhuệ nhất, tiểu đội Phách Thiên Hổ đi làm nhiệm vụ.
Cziger rất sảng khoái tiếp nhận nhiệm vụ này....
Hôm nay, đã là ngày thứ 2 tiểu đội 10 người của hắn tuần tra ở vùng nước này.
10 không trung kỵ sĩ chia làm 2 đội, từ 2 hướng tìm trên mặt nước, nỗ lực hết sức tìm nhánh binh chủng dưới nước của thú nhân. Xét theo chiến báo, đám quái vật này có khả năng lặn sâu dưới nước, cho nên tìm chúng rất khó khăn. Tiểu đội Phách Thiên Hổ không thể không lợi dụng kỹ xảo phi hành lợi hại, hạ thấp độ cao để tìm kiếm – đây cũng là nguyên nhân Andre tìm tới bọn họ, bởi phi thuyền vừa to lớn vừa chậm chạp, rất khó làm được việc bay thấp này.
Bay liên tục tốc độ cao nửa giờ, Cziger phát tín hiệu cho đồng đội chậm lại, sau đó hạ xuống đất bổ sung ma lực.
Dù chổi bay không dùng đá ma lực thủy tinh để phi hành, chẳng qua trong chiến tranh, phú ông giàu nứt đố đổ vách Đỗ Duy sẽ không keo kiệt mà cấp cho những không trung kỵ sĩ tinh nhuệ này những chiếc nhẫn chứa ma lực loại thượng đẳng.
Nghỉ ngơi được 1 lúc, hai đồng đội phụ trách tuần tra xunh quanh quay lại báo cáo.
- Đại nhân, có tình hình địch. Phía đông bắc phát hiện dấu vết lang kỵ binh, số lượng chừng 20 tên.
Một không kỵ vừa chạm đất đã rất nhanh hồi báo.
Cziger nhướn mày:
- Không tới 20? Hừm, có muốn xơi đội lang kỵ binh này không?
Hắn nhìn qua đồng đội, đặc biệt là Roland, ai cũng mang vẻ mặt nóng lòng muốn thử.
- Đáng tiếc, chúng ta không tìm được binh chủng tác chiến dưới nước của thú nhân.
Cziger cười nói:
- Chẳng qua, khó khăn lắm mới được ra ngoài 1 lần, không thể tay không trở về. Tốt rồi, mang mấy cái đầu sói về cũng được.
Tức thì mấy không kỵ nhất thời hoan hô 1 tiếng.
Cách bờ sông chừng 2 cây số, một đội lang kỵ binh được cây cối 2 bên bờ che trở, thận trọng nhằm hướng tây tiến tới.
Lang kỵ binh cực kỳ nhanh nhẹn và có khả năng tăng tốc rất tốt. Nhưng nếu chạy đường dài, vẫn không thể bằng ngựa, nên lang kỵ binh vẫn chỉ chậm rãi mà đi, tận lực tiết kiệm sức chó sói.
Bất chợt, phía xa đưa đến 1 trận gió, mấy con sói chạy đầu hàng đột nhiên bất an ngửa cổ gầm gừ vài tiếng, tựa hồ có chút cảnh giác cùng địch ý.
Mấy gã người sói trên lưng chúng lập tức gìm thú cưỡi của mình lại, thấp giọng nói với nhau vài câu. Sau đó đầu lĩnh của chúng thét lớn 1 tiếng, hơn 20 lang kỵ binh tăng tốc phân tán ra, theo lùm cây mà ẩn thân.
Khí trời có chút u ám, lùm cây tươi tốt dễ dàng che dấu ánh sáng phát ra từ trường đao cùng giáp sát của lang kỵ binh.
Đội lang kỵ binh này phản ứng cũng rất nhanh. Thú cưỡi của chúng ngửi thấy có mùi lạ trong không khí, lập tức biết được đây có phải nhân loại hay không. Đây vốn là thiên phú của tộc sói, trong buổi đầu chiến tranh, rất nhiều thám báo kỵ binh là bị phát hiện như vậy, rồi bị đối phương xác định tung tích.
Xem cách chúng nó phản ứng, tiến hành mai phục, tựa hồ việc chúng phục kích thám báo kỵ binh của nhân loại đã làm không phải chỉ 1 lần.
Nhưng hiển nhiên, lần này, chúng phải thất vọng rồi!
Cây cối thấp bé đương nhiên dễ dàng ẩn mình.... nhưng chỉ với bộ binh mà thôi!
Nếu đến là kỵ binh nhân loại, có lẽ sẽ bị cây cối che khuất tầm nhìn, nhưng mà....
Trong tiểu đội này, Roland lúc nào cũng là người bay đầu tiên!
Theo ưu thế góc độ quan sát, theo huấn luyện lực quan sát nghiêm khắc, không kỵ binh có thể từ ngoài trăm thước phát hiện tung tích địch nhân trong lùm cây rậm rạp!
Roland trên măt hơi mỉm cười. Thân là người bay đầu tiên, hắn rất nhanh phán đoán, lập tức giơ tay phải lên, làm 1 cái thủ lệnh của không trung kỵ sĩ.
Theo sau, đám người Cziger lập tức phản ứng theo cái thủ lệnh này, nguyên bản lúc đầu 5 người, tức thì nhát mắt thoạt nhìn thì rời rạc ra, kỳ thực ngầm ẩn giấu loại quy tắc nào đó, tản ra 4 phương 8 hướng!
Chỉ lưu lại 1 mình Roland, hắn làm ra vẻ không hề biết, hướng tới điểm mai phục của lang kỵ binh bay tới – thậm chí, Roland còn cố ý hạ thấp độ cao! Hắn bay cực thấp, cơ hồ cách mặt đất chỉ còn hơn 3 mét, lại còn ra sức giảm tốc độ.
Hắn minh bạch, chính mình hiện giờ đang đóng vai trò mồi nhử!
Lang kỵ binh núp trong lùm cây, rất nhanh phát hiện địch nhân từ trên không bay tới – lập tức cấp cho lang kỵ binh 1 câu đố khó.
Nếu là loài người trên mặt đấu, dù kỵ binh đối phương có đông gấp đôi gấp 3 mình, lang kỵ binh vẫn có lòng kiêu ngạo phát động công kích! Trong chiến tranh, lang kỵ binh mai phục đội thám báo kỵ binh của loài người, mỗi người đều có thể đánh với 3, 4 kỵ binh nhân loại – hơn nữa cưỡi sói có ưu thế về linh hoạt, chúng lúc nào cũng có thể toàn thân mà lui.
Nhưng lần này, đối phương từ trên trời xuống... cái này có chút khó khăn.
Chẳng qua, cách phi hành của tên nhân loại này rất kỳ quá. Loại người phi hành như vậy, chính mình chưa hề nhìn thấy.
Hơn nữa, khiến thủ lĩnh lang kỵ binh động tâm là: tên này chỉ có 1 mình! Hắn phi hành vừa chậm vừa thấp! Lấy tốc độ của mình mà nói, chỉ cần núp kỹ trong rừng, chờ hắn bay qua, sói nhảy lên 1 cái có thể đem hắn từ trên trời kéo xuống. Với lang kỵ binh mà nói, như thế không khó!
Hơn nữa.... từ lúc chiến tranh tới giờ, thám báo kỵ binh của nhân loại rất ít đi tuần. Đồng bọn của mình, lâu lắm rồi đều không có thịt người tươi để ăn!
Nghĩ tới vị thịt người, tròng mắt tên lang kỵ binh toát ra 1 tia sáng màu lục, lập tức làm ra 1 quyết định khiến nó sau này hối hận!
Roland thoạt nhìn thì nhẹ nhàng, kỳ thật trong lòng cũng rất khẩn trương. Chẳng qua càng gần lùm cây, hắn lại đột nhiên bình tĩnh lại!
Lúc này, tập trung toàn bộ, đem toàn bộ động tĩnh, tiếng gió, diễn biến nhỏ nhất xung quanh thu vào cảm nhận! Trạng thái này, là trạng thái chiến đấu tốt nhất của không kỵ binh!
Gần!
Gần!
Khi lùm cây đó đã tới ngay trước mặt, Roland vô thanh vô sắc điều chỉnh tư thế, nhẹ nhàng bay qua lùm cây!
- Hấp!
Bên trong đột nhiên phát ra 1 âm thanh sàn sạt, rồi 1 trận gió tanh nổi lên. 1 bóng đen to lớn đột nhiên từ lùm cây nhảy ra! Động tác này của lang kỵ binh quả nhiên tràn đầy giảo hoạt và nhạy bén! Tốc độ này quả thực quá nhanh!
Gò má Roland bị gió quất vào, phảng phất có chút đau. Hắn còn thấy rõ ràng, lang kỵ binh này lao về phía mình. Nhìn rõ cả cái miệng to như chậu máu, còn có tròng mắt xanh lục của tên quái vật trên lưng sói!
Roland vung sức đem tay cầm chổi đột nhiên bóp mạnh! Ma lực trong nháy mắt tràn vào chổi! Thân thể hắn cùng chổi gắt gao dán sát 1 chỗ - cơ hồ chỉ trong nháy mắt, hắn làm ra 1 động tác cực khó của không trung kỵ sĩ!
Hắn cưỡi trên chổi, trong chớp mắt, đột nhiên độ cao giảm xuống chỉ còn 1 nửa! Hắn cơ hồ có thể lấy chân chạm vào đất! Đồng thời, ma lực bùng phát truyền vào cán chổi, khiến tốc độ đột nhiên gia tăng mãnh liệt!
Hô!
Cự lang chỉ thấy móng vuốt vồ vào khoảng không, cái tên nhân loại đang cưỡi chổi chậm rì rì kia đột nhiên tan biến! Chỉ thấy thân thể Roland trong nháy mắt hạ thấp xuống, từ dưới bụng cự lang mà bay thoát qua! Cự lang vừa rơi xuống, gã người sói trên lưng nó đã có cảm giác không ổn!
Mà lúc này, Roland vẫn cưỡi trên chổi, lại dùng 1 động tác gần như hoàn mỹ trong huấn luyện, thong dong trên chổi xoay mình vặn eo! Dùng 1 cánh tay rút ra nỏ ngắn đặc chế. Thân mình trên chổi bay qua, đồng thời phương hướng không hề bị biến động!
- Vụt!
Tiếng nỏ bắn vang lên!
Một mũi nỏ đâm vào dưới bụng cự lang. Cự lang vừa rơi xuống đất, lập tức khụy xuống!
Động tác xoay người vặn eo bắn nỏ này, Roland trong huấn luyện đã làm không biết bao nhiêu lần. Chỉ là trong thực chiến, đây là lần đầu tiên sử dụng! Nghe thấy tiếng địch nhân kêu thảm phía sau, tiểu tử này tâm lý tức thì kích động lên.
Nhưng hắn vẫn theo cách thức đã tập dượt nhiều lần, không quay đầu lại quan sát mà dùng thời gian ngắn nhất đột nhiên bay lên cao!
Sự thực chứng mình, quyết định này của Roland là vô cùng chính xác!
Những lang kỵ binh hung hãn kia, tuyệt không vì thủ lĩnh bị thương mà hoảng loạn! Thấy tên nhân loại này dám đả thương thủ lĩnh, những lang kỵ binh khác cơ hồ đồng thời bổ nhào ra. Chuẩn xác mà nói, là hung hăng nhào tới Roland!
Hơn nữa, có lang kỵ binh nhanh trí, còn làm ra phản xạ cực nhanh – lấy trường đao của mình phi thẳng vào Roland!
Một loạt mũi đao cơ hồ là dán sát vào chân Roland bay qua! Nếu vừa rồi hắn không kịp tăng độ cao, nếu hắn vì kích động quay lại nhìn chiến tích của mình – như vậy hắn giờ đã là 1 thi thể!
Sau khi bay lên cao, Roland lại làm tiếp 1 động tác lộn nhào – có trời mới biết, lúc mình còn là 1 chú chim non, động tác nhào lộn này cơ hồ khiến mình phải nôn ra cả mật xanh mật vàng! Nhưng lúc này, độ khó cỡ đó, với Roland mà nói, dễ như ăn kẹo.
Nguyên tắc của động tác nhào lộn, hắn phải lập tức xác định được phương hướng, 1 lần nữa gia tốc, chổi bay như tên nhọn vụt qua hướng khác! Lang kỵ binh khác căn bản không cách nào phản ứng được với động tác ở cao như vậy!
Mà khi Roland bay qua lang kỵ binh bị mình đả thương khi nãy, lại rút nỏ ngắn phát động!
- Phốc!
Lần này, tên nhọn chuẩn xác đâm vào mắt trái của lang kỵ binh!
Đối với độ chính xác xạ kích lúc phi hành, Roland cũng nằm trong nhóm 3 người tốt nhất của không trung kỵ sĩ đoàn!
Lực xuyên thấu mạnh mẽ của nỏ ngắn, đâm vào tròng mắt lang kỵ binh kia. Trước hết phá vỡ xương sọ đối phương, đâm vào não, tên lang kỵ binh đáng thương bị chọc thủng đầu, lập tức mất mạng!
Lúc này, đội ngũ từ 2 bên phân tán, nhóm Cziger phụ trách bọc 2 cánh cũng đã đánh tới!
"Thợ săn" phục kích không thành, lập tức biến thành con mồi của nhân loại. Trường chiến đấu tuyệt không vì thế mà dừng lại!
Nhóm của Cziger bắt đầu bay tự do. Trong lúc phi hành tốc độ cao, liên tiếp bắn tên nhọn. Kết quả lang kỵ binh liên tiếp ngã xuống.
Ngoảnh đi ngoảng lại, lang kỵ binh đã mất đến 1 nửa. Lập tức chúng huýt sáo 1 tiếng, chia làm 2 cánh tháo chạy.
"1 lũ ngốc!"
Nhìn thấy tính huống này, Cziger vô cùng khoái trá!
Những lang kỵ binh này quả nhiên không có chiến thuật, chẳng qua chỉ là 1 lũ dã thú tụ hợp lại mà thôi! Chính mình lúc này đang có ưu thế ở trên không!
Dưới đất là vô số lùm cây. Nếu quả thật lũ lang kỵ binh này thông minh, chúng chỉ cần ẩn náu trong đó. Lùm cây tuy rằng không cao, nhưng bình quân cũng tới trên dưới 3 thước. Nếu quả thật chúng ẩn vào đó, nỏ ngắn của mình sẽ rất khó phát huy tác dụng – có cây cối che đỡ, muốn bắn trúng đối phương rất khó. Đây cũng là nguyên nhân Roland tự mình làm mồi nhử - nhằm lôi lũ gia hỏa này từ trong lùm cây ra!
Mà hiện tại, những lang kỵ binh này chia đường mà chạy... lại hướng tới đồng bằng trống trải mà trốn. Chạy kiểu này.... chúng nó mặc dù chạy rất nhanh, nhưng liệu có thể so với mình bay theo ư? Khu vực bằng phẳng trống trải, không có che chắn, phe mình có thể nhẹ nhàng truy kích, đem những lang kỵ binh này từng tên 1 bắn chết!
Cziger không có nửa điểm do dự, hắn không chia quân ra. Dù sao mình cũng chỉ có 5 người, nếu chia ra có chút không đủ. Mà nhắm chuẩn nhóm lang kỵ binh nhiều hơn 1 chút đuổi theo!
Trên khoảng đồng trống, lang kỵ binh cuống cuồng chạy trốn. Không kỵ hoan hô đuổi theo. Âm thanh nỏ ngắn vùn vụt phát ra, mấy tiếng sói tru bi thảm vang lên, lang kỵ binh lạc hậu từng tên bị giết chết.
Lần này, Roland không xông lên phía trước. Là thủ lĩnh, Cziger bay đầu đội hình. Khi đối phương chỉ còn lại 2 tên, Cziger giơ tay làm hiệu lệnh, tỏ ý bảo đồng đội lưu lại 1 tên!
Từ khi chiến tranh bắt đầu đến giờ, nhân loại chưa từng bắt sống được địch nhân, nhất là chủng loại hung hãn giảo hoạt như tộc sói! Mấy lần gặp lang kỵ binh, cũng chỉ có thể giết chết đối phương. Muốn bắt sống thì không làm nổi!
Cziger phán đoán rất chuẩn xác: bắt 1 tên còn sống về!
Một lang kỵ binh cuối cùng, sói cưỡi bị bắn trúng đùi. Cự lang loạng choạng một chút rồi ngã lăn ra, ném lang kỵ binh phía trên xuống.
Lang kỵ binh cuối cùng này giãy dụa mấy cái, chỉ có thể miễn cưỡng ngồi trên mặt đất. Trong lúc lăn lộn, chân nó bị chính thú cưỡi của mình đè lên làm gãy.
Lang kỵ binh cùng đường này, nhìn nhân loại xunh quanh đến gần, nhe răng cầm đao, mắt đỏ ngầu.
Cziger là người đầu tiên đáp xuống, lang kỵ binh kia phát hiện đối phương muốn bắt sống mình, đột nhiên rống dài 1 tiếng. Từ trong ngực lấy ra 1 vật màu lục – trông giống như 1 mảnh lá cây. Nó hung hăn đem miếng lá đó thấm 1 chút máu của mình, rồi dùng ánh mắt hung hãn nhìn lên trời.
- Ba!
Tấm lá đẫm máu, trong không khí bộc phát ra 1 chùm sáng ma pháp. Chùm sáng này gặp không khí, tức thì cháy sáng lên!
Mà ngọn lửa kia, lại có màu xanh lục quỷ dị. Thậm chí đẩy lùi các ánh sáng khác! Cho dù giữa ban ngày, cũng rất chói mắt!
Cziger tuy là không trung kỵ sĩ, nhưng cũng từng là ma pháp học đồ. Đương nhiên với ma pháp cũng có hiểu biết không ít. Loại đồ vật này lập tức khiến hắn cảnh giác!
Lang kỵ binh kia ngồi trên mặt đất, nhìn ánh lửa màu lục, rồi nhìn nhân lọa trước mặt cười gằn 2 tiếng, vung tay đâm trường đao vào tim mình!
Cziger sững người, nhìn lang kỵ binh tự sát. Hắn cười lạnh 1 tiếng, đi tới rút trường đao của đối phương ra, dùng sức vung lên chặt lất đầu sói.
"Không bắt được người sống, mang đầu về"
Sau đó, Cziger nhìn đồng đội:
- Chúng ta rời đi ngay! Vừa rồi hắn phát ra ánh sáng màu lục, ta hoài nghi là tín hiệu cầu viện. Có lẽ đồng bọn phụ cận của chúng đang tới rồi.
1 không trung kỵ sĩ cười ha hả:
- Gọi đồng bọn? Càng tốt, lang kỵ binh tới nhiều giết nhiều, tới ít giết ít. Nếu quá nhiều, đánh không lại chúng ta sẽ bay đi, cần gì phải bận tâm.
Cziger cười cười, nhưng hắn cảm giác có điểm cổ quái. Nguồn: http://truyenfull.vn
Bay nhanh tới 1 thi thể lang kỵ binh, chỉ là lũ này trên mình không mang theo đồ vật gì có giá trị tình báo. Cziger có chút thất vọng, than thở:
- Đáng tiếc, binh chủng dưới nước của địch nhân không phát hiện ra.... những lang kỵ binh này xuất hiện, khẳng định là có nguyên nhân. À, đáng tiếc không bắt được người sống.
Hắn muốn hạ lệnh ly khai, đột nhiên nghe thấy Roland hô 1 tiếng, vung tay chỉ vào phương xa:
- Đó là cái gì?
Hướng tây bắc, giữa trời đột nhiên bay lên 1 bóng vàng rực, nhanh như cuồng phong bay tới đây!
Ánh vàng rực ấy…
- Giống như kim loại được ánh mặt trời chiếu sáng?
1 không trung kỵ sĩ vừa nói, lập tức cải chính:
- Không đúng, hôm nay không thấy mặt trời…
Ánh vàng kia chỉ qua mấy nhịp hô hấp đã tới gần hơn nhiều, Roland vẻ mặt nghiêm trong đột nhiên quát lớn:
- Là địch nhân! Địch nhân!
Tất cả mọi người đều cả kinh! Từ lúc chiến tranh bắt đầu, đều không thấy địch nhân có năng lực phi hành! Có thể nói, trong chiến tranh, nhân loại có ưu thế tuyệt đối trên bầu trời!
Lần tập kích đường không lần trước, dù Đỗ Duy đau đớn vì bỏ lỡ cơ hội, nhưng không thể phủ nhận, thú nhân trang bị rất nhếch nhác, lại không có năng lực phòng không.
Nhưng Cziger tuy kinh mà không loạn! Mấy vị không trung kỵ sĩ đều có năng lực ma pháp, mấy cái ma pháp cao cấp chắc không làm được, nhưng 1 cái "Ưng nhãn thuật" đơn giản thì không có vấn đề gì. Đưa tay gia trì cho chính mình 1 cái ma pháp nhìn xa, tất cả hướng phía xa nhìn tới!
Cái kia căn bản không phải ánh kim loại phản chiếu.... mà là.... 1 đội địch nhân!
1 đội…
Dùng mắt nhìn phân biệt, địch nhân cũng có hình người, trong không trung bay tới. Những địch nhân kia có vóc người tinh xảo, sau lưng còn có 1 đôi cánh bạc. Ánh kim loại lúc trước chính là do đôi cánh của chúng tạo ra.
Những địch nhân này là Cziger chưa từng gặp qua. Tốc độ của chúng ước tính cũng rất nhanh, hơn nữa không có công cụ gì, toàn bộ dựa vào đôi cánh trên lưng mà bay. Trên thân chúng tựa hồ còn có.... khải giáp?
- Lui!
Cziger lập tức quyết định, 5 kỵ sĩ cưỡi chổi nhằm hướng nam bay thẳng.
Nhưng lúc họ vừa lên không, thấy bên phải đã có 1 mảng ánh kim loại sáng lóe, tựa hồ 1 nhóm quân địch lúc mình không để ý đã vòng tới trước mặt!
- Chúng ta bị vây rồi!
Roland kêu lên 1 tiếng:
- Cziger đại nhân! Tốc độ của chúng rất nhanh! Không chậm như chổi của chúng ta.
Cziger lập tức làm 1 thủ lệnh. Năm người tức khắc nhằm hướng đông nam bay thoát ra!
Địch nhân phía sau cùng mặt bên gắt gao đuổi theo. Đặc biệt là phía bên, tựa hồ quá gần! Dần dần, Cziger chỉ còn cách họ vài trăm thước, tất cả nhằm hướng nam bay tới.
- Chỉ huy! Như vậy không được!
Roland trong lòng tính toán nhanh 1 chút tốc độ bay của 2 bên cùng khoảng cách. 2 bên cách nhau chỉ sợ không tới ngàn thước, năm người bọn mình rất dễ bị đuổi kịp. Mà từ nơi này về, còn lộ trình mấy chục cây số!
Hắn nhanh chống thoát ly khỏi đội hình, giữa không trung làm động tác chuyển hướng, rồi gầm lớn:
- Ta đoạn hậu!
Ánh mắt Cziger lóe lên 1 tia miễn cưỡng, nhưng hắn biết lúc này không phải lúc nổi lòng dạ đàn bà! Thân là thủ lĩnh, kinh nghiệm phong phú, hắn sao không tính ra kết quả mà Roland nói?
Trước mắt, chỉ có 1 lựa chọn: "Thằn lằn cắt đuôi."
Lưu lại 2, 3 người đoạn hậu, hấp dẫn địch nhân. Như vậy chính mình còn có thể mang 2, 3 người thoát ra ngoài! Nếu không làm như thế, toàn bộ sẽ bị địch nhân....
- Ta cùng Roland đoạn hậu, những người khác lập tức rút lui! Nhanh…
Cziger lập tức thoát ly đội hình bay, chỉ là lúc này, có người không cho!
Một không kỵ khác bay tới, trầm giọng quát:
- Cziger, ngươi là đoàn trưởng, ngươi sống sót so với ta càng trọng yếu! Ta cùng Roland đoạn hậu! Ngươi mau trở về!
Nói xong, không kỵ này không đợi Cziger hồi đáp, trực tiếp trên chổi làm 1 cái quân lẽ, quay lại bay về hướng truy binh!
- Sống sót trở về. Vì ta báo thù!
Không kỵ này nói xong, Cziger sắc mặt tái nhợt, nhưng trong tâm không có thời gian giãy dụa. Gã được Đỗ Duy cực độ tín nhiệm, nháy mắt làm ra 1 quyết định thống khổ. Hắn hành 1 cái quân lễ với bóng lưng xa xa, rồi quay người, dẫn theo mấy người còn lại bay đi.
Roland cùng không kỵ kia đoạn hậu, rất nhanh nghênh đón truy binh.
Càng đến gần, bọn họ càng nhìn rõ địch nhân hơn!
Rất hiển nhiên, họ là 1 chi không quân duy nhất của tội dân, tinh linh tộc.
Đuổi giết bọn họ là chừng 20 tinh linh. Những tinh linh này vóc người cùng tướng mạo hao hao giống nhau, lại có them đôi cánh nhỏ màu bạc, giúp chúng nó có năng lực bay lượn. Mà khải giáp trên thân chúng, theo truyền thống của tinh linh tộc, chạm ra vô số hoa văn rỗng. Nếu theo lời nhân loại, khải giáp khảm hoa văn rỗng chỉ có cái vỏ ngoài là đẹp. Nhưng với tinh linh, còn có thủ đoạn phòng ngự đặc biệt – ma pháp tinh linh tộc gia trì!
Lực lượng không quân của 2 bên, lần đầu tiên giao thủ!
Khi 2 bên còn cách trăm thước, tinh linh tộc liền ra tay trước!
Rất hiển nhiên, tinh linh tộc là võ sĩ phi hành. Khả năng công kích tầm xa cao hơn không trung kỵ sĩ nhiều. Dù sao chúng cũng là dựa vào 2 cánh, có thể dùng 2 tay thong dong mà dùng cung tên hiển hách của tinh linh tộc!
Mà không kỵ binh của nhân loại, phải 1 tay điều khiển chổi bay, 1 tay cầm nỏ ngắn. Nỏ ngắn mặc dù lợi hại, nhưng tầm bắn kém xa cung tên của tinh linh tộc.
Roland cùng đồng bạn phi hành ngang hàng, đột nhiên thấy phía trước 1 loạt điểm sáng lóe lên. 2 người lập tức phản ứng nhanh, nhào lộn sang 2 phía!
Chỉ là thần cung của tinh linh tộc, mấy vạn năm trước dương danh đại lục, đâu có dễ dàng né tránh như vậy!
Tên không kỵ kia vừa nhào lộn, đột nhiên cảm thấy dưới chân truyền đến 1 trận đau đớn kịch liệt!
Một mũi tên đã đâm vào chân hắn. Hắn từng là học đồ của học viện Hogwarts, biết hôm nay số mình không tốt. Khóe miệng nhếch lên cười lạnh, vung tay đem nỏ ngắn vứt đi!
Trong miệng hắn rất nhanh ngâm xướng 1 chuỗi ma pháp chú ngữ. Toàn thân lập tức toát ra 1 mảnh khí màu bạc nhàn nhạt.
- Phập phập phập!
Liên tiếp mấy mũi tên bắn vào hắn. Cung tên của tinh linh tộc cực kỳ chuẩn xác! Têm toàn bộ đều nhắm vào tròng mắt hoặc bộ phận yếu hại của hắn!
Không trung kỵ sĩ kia đột nhiên toàn thân bành trướng, những mũi tên bắn trên người hắn đại bộ phận đều bị làn bạch khí nhàn nhạt kia bắn ra. Ngẫu nhiên xuyên vào cũng bị mất đi tính chính xác, đâm vào thân cũng không gây vết thương trí mạng!
Chỉ vài nhịp hô hấp, không trung kỵ sĩ này đã xông đến trước mặt đội tinh linh tộc đang phi hành! Trong thời gian ngắn như vậy, hắn trên thân đã trúng mười mấy mũi tên! Toàn thân như 1 con nhím, vòng khí cũng ảm đạm đi nhiều.
Không kỵ này mũi miệng đều chảy máu, đột nhiên cười ha hả 1 tiếng.
Hắn đột nhiên thả lỏng tay khống chế chổi. Dùng cả 2 tay rút ra 2 cái bình đen treo bên dưới.
- Ầm!
Vụ nổ vang lên trong đội tinh linh tộc, những tên này hoàn toàn không ngờ địch nhân tự nhiên lại muốn đồng quy vu tận. Nhất thời, mấy tinh linh không có phòng bị, lập tức bị ánh lửa nuốt chửng!
Trên không, máu thịt theo ánh lửa tung ra.
Roland nghe thấy tiếng nổ, đã biết ngay chuyện gì vừa xảy ra!
Đồng đội kia chết rồi....Cái tên kia, lúc trước còn cùng mình đánh cược! Chính mình là 1 trong những người trẻ tuổi nhất, xuất thân hèn kém nhất! Lúc đầu toàn bị người ta đối xử như chim lạc, cuối cùng mới trở thành huynh đệ bằng vai phải lứa.
Hiện giờ, đông đội, chết bên cạnh mình!
Roland rất đau lòng. Nhưng hắn không thời gian khóc lóc!
Hắn trong lúc bay nhanh ra sức nhào lộn! Liên tục làm động tác lắc lư!
180 độ! 360 độ! 720 độ....
Roland cũng không biết mình đã xoay bao nhiêu vòng! Dù trong huấn luyện, bản thân mình trước đây có làm nổi động tác khó như vậy không!
Chỉ là hiện tại hắn không thể ngừng!
Bên tai không ngừng có tiếng dây cung vang lên! Lần lượt từng mũi tê tựa hồ đều dán sát vào mình. Roland giữa trận mưa tên bay thoăn thoắt như thoi.... động tác của hắn cực kỳ linh hoạt, thậm chí tư thế phi hành còn khiến 1 ít tinh linh yêu thích cái đẹp đồng lòng!
Tên nhân loại này, trong 1 trận mưa tên vẫn bay như múa! Thân thể hắn như có ma lực, mưa tên đầy trời, lại không cách nào bắn trúng thân thể hắn!
Không ít tinh linh nhất thời ngây ngốc, thấy nhân loại này làm ra 1 loạt động tác phi hành kỳ dị. Hắn cưỡi chổi, tựa hồ so với cặp cánh của chính mình còn thuần thục hơn!
Roland lập kỳ tích, thoát ra khỏi trận mưa tên! Hắn biết đó hoàn toàn nhờ vận khí tốt, thậm chí tốt gấp mấy lần bình thường. Rất nhiều động tác phi hành, chính mình liều mạng sử dụng, lại như nước chảy mây trôi, thong dong làm ra!
Roland không thiếu dũng khí. Hắn rất dũng cảm, nhưng hắn không giống đồng bạn kia.
Đồng bạn kia ôm đạn tạc cùng đối phương đồng quy vu tận.
Từ 1 gốc độ nào đó mà nói, hắn là 1 người đặc biệt thông minh trong không kỵ đoàn. Chính vì lý do đó, Cziger mới rất thích hắn. Hắn biết, chính mình lần này chết chắc rồi. Hắn không sợ chết! Nhưng hắn phải tận dụng hết khả năng kéo dài thời gian của địch nhân. Chỉ cần thêm 1 giây, có thể giúp bọn Cziger có thêm 1 giây chạy trốn!
Khi 1 trận mưa tên kết thúc, cả thủ lĩnh tinh linh cũng phải thán phục động tác của gã nhân loại này. Nó còn do dự - 1 sinh linh mỹ diệu như vậy có thể không giết hắn không? Không bằng bỏ qua hắn, đi duổi giết địch nhân ở xa.
Tinh linh... là chủng tộc yêu quý cái đẹp tới mức cố chấp.
Nhưng Roland không định đáp ứng loại ý nghĩ này của chúng!
Hắn vừa ra khỏi mưa tên, việc đầu tiên là nâng nỏ nắng trong tay lên, ngắm chuẩn 1 tinh linh gần nhất!
- Vu!
- Phụt!
Mũi tên trúng đích. Roland đã sớm dự liệu tinh linh tộc cực kỳ nhạy bén, mũi tên kia không nhằm bộ vị yếu hại của đối phương, mà nhằm vào cánh! Tên tinh linh trúng tên kêu thảm 1 tiếng, loạng choạng rơi xuống.
Mà Roland không chút dừng tay, lập tức nhấc chổi, bay qua 1 bên.
Hành động này cuối cùng chọc giận tinh linh!
Khiêu khích! Trắng trợn khiêu khích! Tên nhân loại này chạy thoát được loạn tiễn, tên kia lại ôm tạc đạn cùng đối thủ đồng quy vu tận.
Nhưng nỏ cùng tạc đạn mới là vũ khí của bọn họ.
Nhưng Roland thì bất đồng. Hắn từ nhỏ mộng tưởng trở thành 1 kỵ sĩ cưỡi ngựa. Dù hắn trở thành không trung kỵ sĩ, vẫn cố chấp mỗi lần đều mang trong ủng 1 lưỡi dao găm dùng trong đánh cận chiến. Chỉ dùng tạc đạn và cung nỏ, còn gọi là kỵ sĩ ư?
Chỉ là, cánh tay hắn đau nhức kịch liệt đã không còn khí lực. Lưỡi dao găm nhẹ tênh, hắn 2 lần đều không giơ lên nổi.... cuối cùng, hắn thấy tối sầm, ngón tay lỏng ra, dao găm rơi mất....
Ta.... đã chết...
Roland cho là mình đã chết.
Chẳng lẽ không đúng sao?
Hắn chỉ là 1 nhân vật nhỏ, không phải thánh kỵ sĩ, chả phải tướng quân. Không phải quý tộc, thậm chí chẳng có 1 danh hiệu kỵ sĩ chính quy.
Hắn chỉ là 1 người tuổi trẻ sinh tại bình nguyên Rowling... con trai 1 người thợ mộc. Hắn từ lúc sinh ra đến giờ, cả đời không có sự tích gì hiển hách (kỳ thực, hắn từng đối mặt với cả hoàng kim long, bất quá lúc đó hắn cũng không biết đối thủ của mình là gì)
Chỉ là... phải nói, thế giới tuyệt không chỉ thuộc về mấy nhân vật cỡ bự kia.Vũ đài của thế giới, không chỉ có thánh kỵ sĩ, tướng quân, hoàng đế, quý tộc, kỵ sĩ...
Có lúc, nhân vật nhỏ, cũng có thể sáng tạo kỳ tích!
Cho nên... hắn không chết.
Lạc Tuyết bình tĩnh nhìn tên tù nhân tuổi trẻ bị đưa tới trước mặt mình. Từ tướng mạo mà nói, hắn rất trẻ - theo tuổi của nhân loại, có lẽ chỉ có hơn 20 tuổi.
Tên nhân loại tuổi trẻ này hôn mê, nhưng trên mặt hắn không chút sợ sệt hay kinh hoàng..... rất bình tĩnh.
Khi đội tinh linh thủ hạ giao hắn tới, đã từng nói quá, người tuổi trẻ này trước khi chết, còn thử dùng dao găm để đánh giết – thật là 1 nhân loại dũng cảm.
Mà kỹ xảo phi hành của hắn,ngay cả kiêu ngạo như tinh linh tộc cũng phải tán thưởng.
Lạc Tuyết nhẹ nhàng cười 1 chút.
Không cần biết thế nào, hiện tại, mình đã tới rồi!
Phương thức chiến tranh, sợ rằng sẽ thay đổi!
Trước kia, mấy tên thú nhân ngu xuẩn, chỉ biết mù quáng tiến công.
Chúng nó chẳng lẽ không biết chút nào nghệ thuật chiến tranh ư?
Đáng cười thật! Những thú nhân đã từng bắt vô số loài người, nhưng lại không giỏi kỹ xảo thẩm vấn. Chúng nó chỉ biết hỏi 1 ít vấn đề đơn giản ấu trĩ, rồi không nhịn được đem tù binh toàn bộ giết sạch, biến thành lương thực.
Khi chính mình đi tới, hỏi dò 1 ít tình huống quân đội nhân loại. Thú nhân hẳn biết "đại khái" 1 về phòng tuyến này, nhân loại tiêu tốn mấy năm thời gian, binh lực cỡ nào...
Sau đó, 1 chút cũng không biết!
Gặp quỷ!
Số lượng quân đội nhân loại. Trang bị. Vũ khí. Thống soái...... 1 chút tình báo có giá trị cũng không có!!! Thế thì đánh cái rắm!
- Lay tỉnh hắn, ta có chuyện muốn hỏi hắn.
Lạc Tuyết nhìn Roland đang hôn mê.
Roland đang hôn mê cũng không biết, chính mình là 1 tiểu nhân vật, cũng bắt đầu ảnh hướng tới quỹ tích vận mệnh của thế giới này...
Tiểu nhân vật, trên vũ đài cũng có vị trí. Không phải sao…
(A a, vai diễn Roland này xuất hiện rất sớm, có người bảo ta bỏ quên hắn. Ta phải giải thích, tốn mực miêu tả hắn thế, tự nhiện là có dụng ý! Với ta mà nói, ta rất thích cái tên «con trai người thợ mộc» này, 1 thiếu niên từ bình nguyên Roland muốn thành kỵ sĩ.
Ngoài ra, hắn là do ta thiết kế có ảnh hưởng lớn. Về phương diện khác, ta cảm giác mình xây dựng hắn không sai)