Sau đó, ở Đông bộ lại phát sinh một hồi các cuộc chiến đấu quy mô nhỏ.
Tháng sáu, nhân loại bắt đầu xây dựng lại pháo đài. Đỗ Duy đưa ra một ý tưởng mới, đem mặt bắc tường thành vứt bỏ, xây dựng một pháo đài giống như cũ ở mặt nam tường thành. Lần nữa tạo thành một phòng tuyến mới.
Hậu phương nhân loại điều mấy vạn nhân công bắc thượng. Trung bộ rất nhanh cũng đã cung cấp cho Đỗ Duy một sư đoàn viện quân.
Từ trung tuần tháng sáu cho đến cuối tháng, chỉ thời gian nửa tháng ngắn ngủi, tội dân đã sáu lần tấn công với quy mô nhỏ.
Quân đội nhân loại tử thủ bãi sông, song phương thương vong cũng bằng nhau. Bãi sông đã từng một lần bị tội dân chiếm giữ, chỉ là dưới lực xung kích của lội kỵ , trên chiến trường thú nhân không có được ưu thế tuyệt đối nữa. Thậm chí có vài lần, dưới sự chỉ huy của Đỗ Duy, nhân loại cố ý vứt bỏ bãi sông, để cho một phần quân đội thú nhân sang sông, sau đó phát động lôi kỵ xung kích lần nữa.
Trong thời gian này, lang kỵ của thú nhân đã ba lần giao chiến cùng lôi kỵ, mà lôi kỵ lại ba lần đều toàn thắng. Đương nhiên, điều đó có thể giải thích do lang kỵ số lượng ít hơn nhiều nên lôi kỵ vẫn bảo trì được ưu thế này. Mà Lạc Tuyết tựa hồ cũng không có định phái ra thêm lang kỵ.
Thậm chí có lần Đỗ Duy nghi hoặc: Lạc Tuyết điều lang kỵ đi đâu ?! Chẳng lẽ tại phòng tuyến phía đông lại chỉ có hai ba ngàn lang kỵ ư ?
Nhưng lôi kỵ cũng không phải hoàn toàn không có điểm yếu, ít nhất là địa hình của bãi sông, đất quá mềm, hạn chế lực xung kích của lôi kỵ. Thậm chí có một lần chiến đấu, lôi kỵ đã đem trận hình của đối phương đẩy lùi về sau. Sau đó tiến vào vùng bãi sông lầy lồi, hầu như là bị mắc kẹt ở trong đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sáu lần chiến đấu, song phương đều không có phái ra quá nhiều binh lực. Tội dân chủ yếu lấy quấy rối làm chính. Nhưng không thể không thừa nhận, biện pháp này rất chính xác. Làm chậm lại quá trình xây dựng lại pháo đài của nhân loại.
Vào lúc tháng bảy, trung tâm của chiến tranh dời vào phòng tuyến Trung bộ.
Bởi vì Đỗ Duy ở phòng tuyến phía Đông có được thắng lợi, nên ở Trung bộ Rostock tướng quân cảm thấy rất mất mặt. Cho nên, quân đoàn Bạo Phong ở pháo đài Trung bộ vào tháng bảy hạ một mệnh lện "Mùa hè tiến công".
Liên thủ cùng Alpay tướng quân xuất ra quân đoàn lôi thần chi tiên giả vờ tấn công, còn pháo đài Trung bộ mới là chủ công thật sự.
Mấy vạn quân đội nhân loại ra ngoài thành, sau khi chuẩn bị tỉ mỉ liền phát công. Đã từng một lần uy hiếp doanh trại của tội dân.
Nhưng trong lúc chiến đấu, tội dân phản ứng dữ dội nên song phương bị thiệt hại rất lớn.
Nhưng kết quả là, Rostock tướng quân trong lần tấn công này, tịnh không đạt được mục đích công phá đại doanh của địch cũng không thể bức quân địch lùi về sau.
Ngược lại là phòng tuyến phía tây của Alpay, có được một thắng lợi không lớn không nhỏ. Mà thắng lợi này có thể gọi là "Kỳ tích".
Quân đoàn lôi thần chi tiên của Alpay, bởi vì từ khi khai chiến đến nay, Tây tuyến không bị tội dân công kích nên áp mực cũng không lớn. Trong lần phối hợp với Trung bộ giả vờ tấn công này, Lôi thần chi tiên ở Tây tuyến, dưới mệnh lệnh của Alpay, phái ra một vạn quân lẩn vào các rặng núi mà tiến quân, đánh vào hậu phương của tội dân.
Những khu vực tội dân chiếm lĩnh đó bị quân đội nhân loại đánh lén. Một đường thiêu hủy ba thôn trấn của tội dân, mà những thôn trấn này kiến tạo trên những thôn trấn mà nhân loại vứt bỏ, đồng thời cũng thiêu hủy không ít đồng ruộng của tội dân.
Sau đó, đối phương liền đuổi theo, mà chi quân đội hơn vạn quân này lại lẩn vào trong rừng sâu, đi bằng đường núi đào thoát khỏi vòng vây của địch quân. Sau cùng còn tiến hành mai phục, thành công tiêu diệt một chi quân đội hơn ngàn quân của thú nhân.
Điều đáng nói là, tin tức chính xác nhất là chi quân đội hơn vạn người này do đích thân Alpay chỉ huy! Thân là chủ soái của Tây tuyến mà lại dám mạo hiểm như vậy, hơn nữa lại giành được thắng lợi dạng này. Trong nhất thời, Alpay thanh danh đại chấn !
Đến tháng tám, tình hình chiến trường lại sa vào yên tĩnh.
Nhưng vào tháng mười, hậu phương tội dân cung cấp lương thực sung túc, thì tội dân một lần nữa tấn công mãnh liệt. Lần công kích này vẫn chủ yếu là ở Trung bộ!
Đây là điều rất rõ ràng: Phòng tuyến trung bộ của đế quốc binh lực hùng hậu nhất, nhưng một khi có thể đột phá thì có thể đem Đông bộ cùng Tây bộ của quân đội nhân loại tách ra!!
Lần công kích này, căn cứ theo thống kê, thú nhân tập kết hơn mười vạn quân đội, tiến hành ba lần tấn công mãnh liệt. Trong đó có một lần phái ra không ít cự thú Behemoth to lớn.
Trong lần chiến đấu này, Đỗ Duy phái Hussein đi pháo đài Trung bộ trợ chiến, thanh danh càng thêm vang dội. Tự tay chém chết bốn cự thú Behemoth. Hơn nữa trong lần chiến đấu này hắn giết một thủ lĩnh của thú nhăn, căn cứ theo tin tức đáng tin cậy thì thủ lĩnh thú nhân bị Hussein giết lần này cũng có địa vị khá cao trong quân đội thú nhân: Workship – là một Bạch tê ngưu
Nhưng vậy cũng còn chưa có kết thúc.
Sau ba lần công kích, thú nhân bị chọc giận. Kết quả là Rock, một trong ba cự đầu của thú nhân, vào một ngày tháng tám, đích thân đi tới dưới pháo đài Trung bộ , chỉ tên nói họ, muốn khiêu chiến với thanh giai cường giả của nhân loại.
Kết quả, trận chiến ấy nhân loại cùng tội dân mấy vạn chiến sĩ được chứng kiến một trường đại chiến khó gặp "Thánh giai đại chiến".
Hai thánh giai cường giả chiến đấu, đánh đến thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang. Ác chiến đúng một ngày, sau cùng hai cường giả tách ra, không phân thắng bại.
Rock trước khi rời khỏi còn hống một câu: "Trong nhân loại, quả nhiên còn có cường giả dạng này!"
Chẳng qua liên quan đến câu nói này của tháng giai cường giả của tội dân, đến sau cùng bị nhận định là nhân loại vì cố ý biên thiếp vàng lên mặt mình mà làm ra. Bởi vì người đến khiêu chiến là thú nhân Rock, không có khả năng nói ngôn ngữ của nhân loại. Một là, nhân loại không thể nghe hiểu, hai là, với tính cách nóng nảy của Rock cũng không thể nói ra loại lời nói hạ thấp uy phong của chính mình này. Theo Đỗ Duy phỏng đoán, quá nửa là thú nhân đó nói là "Mẹ nó. Coi như ngươi giỏi ".
Chẳng qua, có thể tận mắt thấy trường thánh giai đại chiến này cũng làm cho vài vạn chiến sĩ song phương nhìn tới hoa cả mắt
Còn danh hiệu "Hộ quốc thánh giả của Hussein cũng truyền khắp đại lục.
Lúc này nếu có người hoài nghi hắn là Hussein phản đồ của Thần điện thì cũng không có vấn đề gì. Bởi vì giờ hắn đã trở thành một anh hùng.
Vào cuối tháng mười, tội dân ở Tây tuyến phát động vài lần công kích nhầm báo thù. Chẳng qua bởi vì có Alpay chỉ huy kiệt xuất mà đều có thể hóa giải. Danh tiếng của Alpay lại được tăng lên một tầng mới.
Một thời gian, chiến khu phương bắc của đế quốc hình thành một trường diện khiến người khác thấy hơi lúng túng:
Đông bộ, Trung bộ, Tây bộ ba cái chiến khu. Đông bộ của Đỗ Duy cùng Tây bộ của Alpay đều có được những chiến quả tương đương. Đỗ Duy tiêu diệt mấy vạn thú nhân, chiến thắng huy hoàng giành lại được pháo đài, tạm thời không có ai có thể hơn được. Mà Alpay cũng tự mình suất lĩnh vạn kỳ binh, dũng cảm cùng mưu trí đột tiến đánh lén hậu phương của địch nhân, xứng đáng được tán thưởng.
Nhưng chỉ có Trung bộ của Rostock, thân là thống soái của cả chiến tuyến phương bắc, lại không có lấy một chiến công nào. Phảng phất như bị hai hậu sinh vãn bối ở đông bộ và tây bộ hoàn toàn lấy hết uy phong.
Trên dưới Bạo Phong quân đoàn chủ lực, ai nấy đều thấy mất mặt.
Vào tháng Mười một tại chiến tuyến đông bộ, tội dân cuối cùng phát lên một trận tấn công rất có quy mô. Mà Đỗ Duy nghĩ rằng, đại khái là Lạc Tuyết cố ý làm như vậy.
Bởi vì, mấy tháng qua đông bộ chiến tuyến cầm cự, Lạc Tuyết lại không có hành động gì. Đại khái là thú nhân bất mãn, vì liên minh tội dân bất đồng. Lần này Lạc Tuyết phát động tấn công, lực lượng mấy vạn thú nhân sang sông nhưng trên không có Tinh linh tộc hỗ trợ, còn phái Long tộc xuất trận.
Kết quả, Đỗ Duy cố thủ pháo đài, giữ chặt pháo đài đã bị tàn phá hơn một nữa!
Tình huống lần này có mấy phần quỷ dị…
Lúc chiến đấu bắt đầu, tội dân ở mặt đất và trên không hai đường tiến công. Mà Đỗ Duy tự mình dẫn Girffin kỵ sĩ lên không phản kích. Tinh linh tộc lúc đối mặt với sư thứu thì hơi hoảng loạn nhưng lại lấy ưu thế về số lượng cùng Griffin kỵ sĩ chiến đấu. Lần này Đỗ Duy dẫn đầu hơn một trăm Griffin kỵ sĩ đấu với một ngàn mà không chút nào ở vào thế hạ phong. Nhưng sau khi Long tộc tham chiến, Đỗ Duy buộc phải lùi về sau.
Đội ngũ ma pháp sư hiệu trung với Đỗ Duy cũng xuất chiến, hiệp trợ cho Griffin kỵ sĩ phòng ngự trên không. Lần này đội ngũ ma pháp sư của Đỗ Duy tổn thương không nhỏ, hơn mười ma pháp sư bỏ mạng, mà Griffin kỵ sĩ cũng xuất hiện thương vong.
Mà dưới mặt đất, tuy lôi kỵ cường đại nhưng đối với việc phòng ngự trên thành thì cũng không thể giúp được gì nhiều. Mà thú nhân lần này có chuẩn bị mà đến, sau những lần chiến đấu thì thú nhân tựa hồ học theo nhân loại dùng chiến thuật trường mâu, càng làm hạn chế tác dụng của lôi kỵ.
Trong lúc chiến đấu, tường thành của pháo đài đã thất thủ, tình huống sa vào nguy cơ… Nhưng là…
Lần này, sáng tạo kỳ tích không phải là Đỗ Duy !
Mà là…
Liên quan về trận chiến này, toàn bộ quân sĩ trên dưới của đông bộ hình thành một truyền thuyết quỷ dị. Ai ai nhắc đến trường diện ngày đó đều không khỏi lộ ra nét mặt chấn kinh cùng sợ sệt. Còn ẩn ước chứa đầy một tia kính sợ.
Nếu như ngươi đề cập đến trường diện ngày đó, vậy thì tướng sĩ ở đông bộ chiến tuyến sẽ nói với ngươi là:
- Ngày đó a… thật là kỳ tích a!! Ngày đó, chúng ta đã thất thủ một đoạn tường thành, Công tước hoa Tulip cùng không trung kỵ sĩ cũng chỉ có thể miễn cưỡng kháng cự. Những thú nhân thỉ điên cuồng công kích như không cần mạng. Đáng hận, tường thành của chúng ta còn chưa tu sửa xong, có mấy cái lổ thủng lớn. Chúng ta không có cách nào phòng ngự hữu hiệu. Ta trơ mắt nhìn thấy từng đoạn từng đoạn tường thành, cờ của chúng ta ngã xuống. Những thú nhân người đầy lông kia xông lên… Chính vào lúc đó…"
Nếu như tới đây ngươi hỏi tiếp theo là gì thì người trả lời ngươi quá nửa sẽ hung hăng nuốt một ngụm nước bọt, mặt đầy vẻ quỷ dị. Nếu như bên cạnh hắn có rượu thì hắn sẽ lập tức đoạt lấy, hung hăng uống mấy ngụm, phảng phất như là để lấy thêm can đảm.
- Lúc đó, bên cạnh ta còn có bọn huynh đệ, phảng phất như đồng thời nghe thấy một âm thanh từ trên trời truyền đến. Không sai! Âm thanh kia là từ trên trời truyền đến! Đó là âm thanh của một nữ nhân, thanh âm lạnh như băng, ngươi vừa nghe thì tựa như cảm giác thấy lông mao toàn thân đều dựng đứng lên! Thanh âm kia, thật sự giống như là trực tiếp có một nữ nhân kề tai ngươi nói "Tất cả loài người, ngẩng đầu nhìn lên trời. Không được cúi xuống !
- Sau đó… ta ngẩng đầu lên nhìn, liền nhìn thấy một tiên nữa từ trên trời giáng xuống! Ta thề có thần linh, ta tuyệt đối không có nói sai! Nàng nhất định là tiên nữ! Gặp quỷ, tuy nàng ở thật cao trên trời, ta không thấy rõ dung mạo của nàng, nhưng ta dám đánh cuộc đây là nữ nhân xinh đẹp nhất ta từng nhìn thấy! Ở xa xa chì nhìn vào cái bóng của nàng, lúc đó ta như ngẫ dại! Sau đó thì…
- Sau đó, tiên nữ kia, rút ra một thanh trường kiếm, đem tóc màu vàng của nàng hung hăng cắt xuống một bó to. Bay nhanh đến phía trước vẩy một cái… Sau cùng…
- Sau cùng, trận chiến cũng kết thúc, ngươi đoán xem như thế nào? Ta cho ngươi biết, lúc đó ta sợ đến đái ra cả quần! Chúng ta bị nữ nhân kia cảnh cáo, nhân loại đều phải nhìn lên trời, không cho nhìn xuống xem. Kết quả, nữ nhân kia sau khi rải xuống một mảnh tóc thì chung quanh lúc đầu là thanh âm của những thú nhân kia kêu gào. Rất nhanh thì dần dần biến mất! Chung quanh là một mảnh tịch mịch. Nữ nhân kia mới từ từ tan biến, như chưa từng xuất hiện. Kết quả , chúng ta cúi đầu xuống nhìn thì chỉ thấy dưới thành, trên chiến trường vừa rồi là chi chít những thú nhân chen chúc như kiến, từng tên đều biến thành… tượng đá! Ngươi nói, đây không phải kỳ tích thì là cái gì? Ta đoàn là, nữ nhân xuất hiện trên trời kia không phải nữ thần hiển linh thì là gì? Nếu thật như vậy thì tốt rồi! Nữ thần bảo hộ! Roland vạn tuế! Đế quốc vạn tuế!!!!!!
- Roland vạn tuế! Đế quốc vạn tuế!
Binh sĩ chung quanh cùng lúc hô lên, không ít người còn cầm trên tay chén rượu.
Đây là một cái tửu quán ở trong pháo đài, hiện tại biến thành nơi nghỉ ngơi của binh sĩ.
Một nam hài tử tuổi còn rất trẻ, đứng phía sau là vài ngươi khôi ngô, thân mặc trường bào. Vừa nhìn thì biết đây chính là những thị vệ.
Nam hài tử này có được một khuôn mặt anh tuấn. Xem ra chỉ trên mười tuổi, nhưng lại rất có thần khí.
Lúc mấy binh sĩ say lướt khướt kia nói xong, thì tình hình chiến sự xem như đã rõ ràng…
Charles, hoàng đế đương nhiệm của đế quốc, ánh mắt lại càng thêm cổ quái.
Nữ thần hiển linh? Nữ thần bảo hộ?
Toàn bộ biến thành tượng đá ?
Công tước hoa Tulip, lão sư của ta, lại làm ra cái gì nữa đây a?
Nhìn chung quanh là những binh sĩ đang say khướt, những thân vệ bên cạnh Charles hơi khẩn trương, gấp rút đem tiểu hoàng đế bảo vệ ở giữa.
Lần này tiểu hoàng đế bệ hạ, tự thân đi tới đông bộ chiến tuyến. mục đích là khuyến khích các tướng sĩ ---- hoàng đế bệ hạ thân lâm, đây là vinh diệu lớn cỡ nào a! Tuy nhiên người người đều biết, tiểu hoàng đế bệ hạ không có thực quyền. Nhưng, hắn rốt cuộc cũng là hoàng đế!
Chỉ là Vị tiểu hoàng đế bệ hạ này lại khăng khăng đưa ra ý kiến quỷ quái, muốn làm cá gì cải tranh chuyến vi hành thành du hí… Ai, chỉ khổ cho những thị vệ này của chúng ta.
- Bệ hạ
Thủ lĩnh của đám thị vệ, đến bên cạnh Charles, thấp giọng cầu khẩn nói:
- Trong đây có quá nhiều người, chúng ta còn phải đi gấp đến phủ thống soái để gặp công tước hoa Tulip đại nhân nữa!
- Gấp gáp cái gì.
Charles mặt đầy tự tin:
- Trong đây đều là những dũng sĩ của đế quốc Roland chúng ta! Ta thân là hoàng đế của đế quốc, bên trong có dũng sĩ của đế quốc, còn sợ nguy hiểm nữa ư!
Lời này vừa nói ra, các thị vệ chung quanh đều nhịn không được lộ ra nhãn thần kính trọng, bội phục . Chỉ là tiểu hoàng đế biểu diễn quá mức,thậm chí là muốn lấy rượu mạch cùng các binh sĩ uống cạn, nói loạn cả lên. Cuối cùng các thị vệ mới xông tới ngăn cản.
- Tốt rồi, đi gặp lão sư.
Đối với cản trở của thị vệ, Charles kỳ thật cũng rất đồng ý. Nãy giờ là hắn ngụy trang đó thôi, muốn hắn thân là Hoàng đế chi tôn cùng các binh lính này cùng một chỗ uống thứ rượu thấp kém kia. Hắn mới không chịu nổi!
- Nữ thần bảo hộ! Roland vạn tuế! Đế quốc vạn tuế! ! Công tước hoa Tulip đại nhân vạn tuế!!!
Nghe hai câu đâu tiên, tiểu hoàng đế còn mỉm cười. Nhưng khi nghe những binh sĩ say lướt khướt kia hô lên câu cuối cùng thì Charles trong ánh mặt tập tức lóa qua một tia cổ quái.
- Đi thôi.
Hắn cuối cùng cũng mất đi hứng thú, dẫn đầu đi ra khỏi tửu quán này.