Xích Dạ quốc Thái Thượng trưởng lão lập tức trầm mặt, luận đạo hạnh, Diệp Sơ Vân đích thật là ở trên hắn, mặc dù Xích Dạ quốc bọn hắn là một môn song đế, nhưng mà, Thanh Liên tông cũng có được Đế thuật, nếu thật sự lấy cứng chọi cứng, trong tay hắn không có Đế binh, căn bản không phải là đối thủ của Diệp Sơ Vân.
Xích Dạ quốc Thái Thượng trưởng lão trầm mặt nói ra:
- Diệp tông chủ, lão phu không thể không thừa nhận, ngươi thật sự là cường đại hơn lão phu, nhưngm, có ít người ngươi mãi mãi là không chọc nổi! Lão phu có thể không so đo sai lầm tiểu bối tổn thương môn hạ đệ tử của ta. Nhưng mà, lão phu chính là được lão tổ Bạo Phong Thần nhờ đến đây mang đệ tử Xích Dạ quốc về!
Nói đến đây, Xích Dạ quốc Thái Thượng trưởng lão dừng lại, rất có khí thế hùng hổ dọa người, nói ra:
- Nếu Diệp tông chủ khăng khăng muốn cùng Xích Dạ quốc ta là địch, vậy phải nghĩ lại!
- Bạo Phong Thần!
Nghe được cái tên dạng này, chư vị thế hệ trẻ tuổi trên Long Đài đều biến sắc, trong nội tâm hít một hơi lãnh khí!
Tư Viên Viên sau lưng Lý Thất Dạ cũng biến sắc, nếu thật là Bạo Phong Thần hạ lệnh mang nàng trở về, chỉ sợ ai cũng ngăn không được.
Lúc này, mọi người ở đây, coi như là bọn người Bạch Kiếm cũng không khỏi câm như hến, đều là mười phần kiêng kị, Bạo Phong Thần, tại Nam Xích Địa mà nói, là một cái danh tự để cho người ta kiêng kỵ mười phần.
Bạo Phong Thần là lão tổ của Xích Dạ quốc, nghe nói là thập phần cường đại, dù nàng không xuất thế, cũng như cũ là uy hiếp toàn bộ Nam Xích Địa.
Bạo Phong Thần, Phong Phiêu Lạc, đây là một danh tự để cho người ta vô cùng kiêng kỵ, nàng là nữ nhi của Trần Huyết Tiên Đế, theo họ mẹ, là một người mười phần bá đạo, nàng tại Xích Dạ quốc, nói ra tức pháp, không có mấy người dám vi phạm.
- Sơ Vân, ngươi lui xuống trước đi, ngươi không nên thay ta ra mặt, miễn cho người ta nói ta ăn bám.
Thời điểm cái tên Bạo Phong Thần này uy hiếp đám người, Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói với Diệp Sơ Vân.
Lý Thất Dạ mở miệng, Diệp Sơ Vân không nói hai lời, nàng lập tức lui về, vô thanh vô tức đứng ở sau lưng Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Diệp Sơ Vân đối với Lý Thất Dạ nói gì nghe nấy, cái này khiến hai mắt Xích Thiên Vũ đỏ lên, ghen ghét đến cắn nát răng, hắn không rõ người giống như Lý Thất Dạ có mị lực gì, vậy mà có thể làm cho Diệp Sơ Vân khăng khăng một mực như thế.
Sau khi Diệp Sơ Vân lui ra, Xích Dạ quốc Thái Thượng trưởng lão nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:
- Tiểu bối, ngươi thả đệ tử của chúng ta, lão phu tha thứ ngươi vô tri chi tội!
- Nói như vậy, ta hẳn là cảm tạ ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, y nguyên đem Xích Dạ Bảo Vương giẫm ở dưới chân.
Lúc này, Xích Dạ Bảo Vương đau đến nhịn không được quát to một tiếng:
- Trưởng lão, nhanh cứu ta…
- Tiểu bối, nhanh chóng thả người!
Thái Thượng trưởng lão lạnh lùng nói ra:
- Ngươi thả môn hạ của ta, giao ra đệ tử Xích Dạ quốc, hôm nay lão phu coi như sự tình gì đều không phát sinh!
Lúc này, thái độ của Xích Dạ quốc Thái Thượng trưởng lão cũng có chỗ mềm, Diệp Sơ Vân muốn ra mặt vì Lý Thất Dạ, hắn cũng không nguyện ý cùng Diệp Sơ Vân liều.
- Nếu như ta không thả thì sao?
Lý Thất Dạ lộ ra tiếu dung, chậm rãi nói ra.
Thái Thượng trưởng lão sắc mặt lạnh lẽo, lộ ra sát cơ, sâm nhiên nói ra:
- Tiểu bối, ngươi là không biết trời cao đất rộng đi, Bạo Phong Thần ra lệnh, không người dám vi phạm, người vi phạm, giết không tha! Tại Nam Xích Địa, không có bất kỳ người nào có thể bao che ngươi!
Lời này vừa ra, Tư Viên Viên hoa dung thất sắc, nàng xuất thân từ Xích Dạ quốc, biết quyền uy của Bạo Phong Thần, không người có thể khiêu khích!
- Ta, ta, ta cùng trưởng lão trở về, chỉ cần trưởng lão không truy cứu Lý công tử sai lầm.
Tư Viên Viên đành phải đứng dậy, cúi đầu nói ra.
Nàng cũng không có nghĩ đến bởi vì mình mà kinh động đến Bạo Phong Thần, nàng càng không nguyện ý nhìn thấy Lý Thất Dạ bởi vì mình mà bị Bạo Phong Thần truy sát!
Tư Viên Viên minh bạch, lần này mình về Xích Dạ quốc, rất có thể đổi lấy hạ tràng bị giam lỏng, nhưng mà, nàng càng không nguyện ý nhìn thấy Lý Thất Dạ vì nàng mà mất mạng.
Lúc này ở trận có không ít người vì đó giật mình, coi như bọn người Bán Nguyệt công chúa cũng không có nghĩ đến Tư Viên Viên là đệ tử của Xích Dạ quốc, nàng một mực đi theo phía sau Lý Thất Dạ, mười phần điệu thấp, thậm chí có thể nói là đê mi thuận nhãn, để cho người ta không có đi lưu ý nàng.
Trên thực tế, tại Nam Xích Địa rất ít người biết Xích Dạ quốc có đệ tử không tầm thường như Tư Viên Viên tồn tại. Không ít lão tổ Xích Dạ quốc không hy vọng Tư Viên Viên uy danh lan xa, không hy vọng ngoại nhân biết Xích Dạ quốc còn có một đệ tử có thiên phú như thế tồn tại, nếu Tư Viên Viên dựng nên uy danh, cái này sẽ trùng kích địa vị của Xích Tử Tiên tại Xích Dạ quốc.
Cho nên, lão tổ Xích Dạ quốc gạt bỏ dấu vết của Tư Viên Viên, để ngoại nhân rất ít biết Xích Dạ quốc còn có dạng một vị thiên tài này.
Tư Viên Viên không nguyện ý cùng lão tổ hoàng thất chính diện xung đột, nên nàng không nguyện ý ném đầu lộ mặt, kể từ đó, cái này khiến Tư Viên Viên tại Nam Xích Địa là thanh danh không hiển hách, người biết nàng cũng không nhiều.
- Nha đầu, ngươi quá coi thường ta.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, để Tư Viên Viên lui về sau lưng, nói ra:
- Chỉ là một Bạo Phong Thần mà thôi, cái này cũng có thể dọa đến ta sao, hảo hảo đứng sau lưng ta nhìn lấy là được. Ngươi đã theo ta, như vậy, bên trong Cửu Giới liền không có người dám động một cọng lông tóc của ngươi.
Nghe được lời như vậy, Tư Viên Viên không khỏi do dự một chút, nàng cũng không rõ ràng Lý Thất Dạ cường đại cỡ nào, nhưng mà, nàng xuất thân từ Xích Dạ quốc, nàng minh bạch Bạo Phong Thần là đáng sợ bao nhiêu.
- Không có chuyện gì, hết thảy đều giao cho hắn đi.
Diệp Sơ Vân nhìn ra trong nội tâm Tư Viên Viên do dự, an ủi nói.
Tư Viên Viên nghe được Diệp Sơ Vân nói, nhìn trưởng lão Xích Dạ quốc một chút, sau đó yên lặng lui trở về sau lưng Lý Thất Dạ, nếu như có thể lựa chọn, nàng đương nhiên không muốn trở về bị giam lỏng.
Tư Viên Viên lui trở về sau lưng Lý Thất Dạ, cái này lập tức để trưởng lão Xích Dạ quốc sắc mặt khó coi tới cực điểm, đây quả thực là đang gây hấn với tôn uy của Xích Dạ quốc bọn hắn.
- Nha đầu kia sau này sẽ là người của ta.
Lý Thất Dạ nhìn Xích Dạ quốc Thái Thượng trưởng lão một chút, lười biếng nói ra:
- Trở về nói cho bát phụ gọi là Bạo Phong Thần gì kia, ở trước mặt ta, nàng tốt nhất kẹp lấy cái đuôi làm người cho ta! Coi như phụ thân nàng Trần Huyết Tiên Đế còn tại thế. Ta cũng không đem nàng để ở trong mắt, chớ nói chi là hiện tại, nếu không, ta tự tay bóp chết nàng!