Mục lục
Chí Tôn Kiếm Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiên lão trong hỗn độn trầm mặc một hồi, hắn mở miệng nói ra:



- Đại nhân chiêu binh mãi mã không?



Nghe được lời này, Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:



- Ngươi không phải đi thật chứ? Ngươi xác định thật muốn leo ra? Ta nhớ không lầm thì Chiến Thần Điện các ngươi vẫn làm bộ này, giống như lão ngoan đồng, Chiến Thần Điện có lẽ vẫn sẽ giúp ngươi sống thêm vô số năm tháng, thẳng đến khi ngươi không còn khả năng tục thọ nữa.



- Hoặc là, đại nhân nói đúng, không phá thì không xây được.



Tiên lão trong hỗn độn thở dài một hơi, nói:



- Chiến Thần Điện còn đắm chìm trong vinh quang thế hệ trước, vẫn sống nhờ dư uy che chở của thế hệ trước. Hoặc là đại nhân nói đúng, những lão giả chúng ta còn thì Chiến Thần Điện sẽ không hưng thịnh được.




- Đám lão giả chúng ta còn sống, đám đệ tử sẽ sống trong an nhàn, không có cảm giác nguy cơ, đồng thời những lão giả chúng ta còn sống cũng hao tổn rất nhiều tài nguyên của Chiến Thần Điện, đây là đoạt bát cơm của hậu bối.



Nói đến đây tiên lão trong hỗn độn cảm khái.



Chiến Thần Điện mặc dù nói thật ít nhúng tay vào chuyện thiên hạ, nhưng mà Chiến Thần Điện tuyệt đối cường đại, tuyệt đối không thua bất cứ đế thống tiên môn nào, nếu không trăm ngàn năm qua, Chiến Thần Điện cũng không sừng sững tới bây giờ.



Nhưng mà Chiến Thần Điện cường đại không phải xây dựng trên cơ sở vãn bối quật khởi, Chiến Thần Điện không hề giống một ít đế thống tiên môn, xuất hiện một Tiên Đế sẽ mang tới dòng máu mới cho môn phái.



Chiến Thần Điện cường đại nguyên nhân rất lớn là xây dựng trong thời đại sáng chói, mà trong thời đại đó vẫn lưu lại di sản kinh người cho Chiến Thần Điện, kể cả lão tổ cường đại vô địch.



Đối với tông môn mà nói, có được lão tổ cường đại không phải chuyện xấu, dù sao đây là nội tình, nhưng mà thời điểm một lão tổ còn sống, không nhất định là chuyện tốt.



Trừ làm cho hậu bối không muốn phát triển ra, đồng thời thế hệ trước còn tồn tại, bất kể là kéo dài tánh mạng hay là dưỡng huyết khí đều tiêu hao nhiều tài nguyên tông môn.



Như tiên lão trong hỗn độn nói, đây là đoạt bát cơm của hậu bối.



Đối với tiên lão trong hỗn độn nói, Lý Thất Dạ lãnh đạm nói:



- Chiến Thần Điện các ngươi cổ hủ quá lâu, đã sớm nên phá rồi lại lập. Như năm đó có cơ hội tốt cỡ nào, Chiến Thần Điện các ngươi không có nắm chặt, đem một hạt giống Tiên Đế đưa ra ngoài. Hừ, biết sớm như vậy, ta đã mang nha đầu Băng Vũ tới bồi dưỡng.





Lý Thất Dạ trách móc thì tiên lão trong hỗn độn không dám nói gì, đối với lão tổ Chiến Thần Điện mà nói, hối hận nhất chính là chuyện này, một vị Tiên Đế tặng ra bên ngoài.



Nếu như năm đó Chiến Thần Điện lưu lại Băng Vũ Tiên Đế lúc còn trẻ, nói không chừng sẽ có thể đánh phá cách cục Chiến Thần Điện, cho Chiến Thần Điện một dòng máu mới.



Đáng tiếc bọn họ không nắm chắc, cuối cùng mang Băng Vũ Tiên Đế cao ngạo rời khỏi Chiến Thần Điện.



Trên thực tế vào năm đó, vì chuyện này Lý Thất Dạ cũng từng trách Chiến Thần Điện, biết sớm như vậy hắn đã lưu Băng Vũ Tiên Đế cho mình bồi dưỡng.



Trên thực tế vào năm đó, cho dù Chiến Thần Điện muốn vãn hồi cũng đã không có khả năng, Băng Vũ Tiên Đế là người kiêu ngạo, một khi rời đi thì không bao giờ quay về.



- Đại nhân giáo huấn phải, Chiến Thần Điện chúng ta đã mốc meo rồi.



Tiên lão trong hỗn độn thở dài một hơi, lúc này cũng thản nhiên thừa nhận sai lầm năm đó.



Qua một hồi lâu tiên lão trong hỗn độn thở dài, nói:



- Hoặc là những lão già như chúng ta nên chết đi.



Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:



- Nếu như nói ngươi muốn lên trời, ta hoan nghênh. Nhưng vẫn lời vừa rồi, ta phải yêu cầu ngươi mang theo thứ kia!



Nói đến đây Lý Thất Dạ nhìn qua hỗn độn, nghiêm túc nói:



- Chiến Thần Điện các ngươi có thể ấu giấu, cũng cũng chỉ có đồ vật này! Nếu không, thời điểm lên trời ngươi ra tay cũng không đủ nhìn. Nhưng mà nếu ngươi mang nó theo lại khác.



-... Ngươi trấn thủ tại chỗ này, đánh bóng vô số năm tháng, ta tin tưởng ngươi có thể thu phát thứ này tùy tâm.



Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:



- Chỉ cần ngươi mang nó lên, ngươi tuyệt đối có thể leo lên. Nếu không thì khó nói, một khi lên trời, ai cũng không dám nói mình sẽ đối mặt với tồn tại thế nào...



Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, tiếp tục nói:



- Nếu như ngươi vận khí tốt, nói không chừng ngươi có thể gặp được một khâu yếu nhược, nếu như ngươi vận khí không tốt, vậy thảm, cho dù là Tiên Đế cũng phải trả giá thật nhiều. Chuyện như vậy cũng không phải không xảy ra.



Nghe được Lý Thất Dạ nói thế, tiên lão trong hỗn độn trầm mặc.



Qua một hồi lâu, tiên lão trong hỗn độn nói:



- Lần này cử binh, đại nhân chọn lựa ai?



- Ta nghĩ ngươi sai điểm này, việc cử binh ta chưa bao giờ miễn cưỡng, lại nói bọn họ có suy nghĩ của mình. Ngươi hoặc là nghe qua chuyện từ chỗ Băng Vũ, nhưng mà năm đó cử binh không phải bởi vì ta muốn cử binh, mà là bọn họ muốn buông tay đánh cược một lần.



Lý Thất Dạ nói ra.



Tiên lão trong hỗn độn bắt đầu trầm mặc, trên thực tế đối với chuyện này hắn nghe được Băng Vũ Tiên Đế đã từng nói qua, nhưng mà cụ thể thì không rõ ràng, hắn cũng chỉ biết đại khái mà thôi.



- Ngươi không tin ta sao? . Xin hãy đọc truyện tại == TRUMtruy en.VЛ ==



Lý Thất Dạ cười lên, nói ra.



Tiên lão trong hỗn độn khôi phục tinh thần, nói:



- Không, nếu như nói không có lòng tin với đại nhân. Lão tiểu nhân cũng sẽ không tin được ai cả.



Tiên lão lại nói:



- Lão tiểu nhân nguyện ý tùy tùng đại nhân, chỉ cần đại nhân ra lệnh một tiếng, lão tiểu nhân sẽ đi theo đại nhân bôn ba.



- Ân, vậy cũng không tệ, được rồi, ngươi có điều kiện gì cứ nói đi.



Lý Thất Dạ cười lên, ai cũng biết trong thiên hạ không có cơm trưa miễn phí.



Tiên lão nói:



- Lão tiểu nhân không cầu quá nhiều, nếu như ngày khác đại nhân thực thành công, lão tiểu nhân chỉ cần một bộ phận, ta không cần nhiều.



- Ta hiểu, cũng như đồ vật mà Chiến Thần Điện giấu đi, nếu như có thể lấy ra bộ phận mới, vậy thật có thể làm cho Chiến Thần Điện sáng chói một thời đại.



Lý Thất Dạ cũng cảm thán nói:



- Đây đúng là đồ tốt.



- Đúng nha, tuy lão tiểu nhân không tận mắt nhìn thấy, nghe sư tổ nói, thật sự là muôn đời hãn hữu. Tu sĩ ước ma tha thiết.



Tiên lão cũng nói ra.



- Đi, chỉ cần có thể còn sống sót, nếu như ngươi cần thì ngươi có thể lựa chọn.



Lý Thất Dạ cười lên, một lời đáp ứng.



- Lão tiểu nhân tạ ơn đại nhân.



Tiên lão hít thật sâu, Chiến Thần Điện cũng có lẽ nên có thời điểm phá lệ, hắn cử động lần này xem như vì Chiến Thần Điện đánh cược lần cuối cùng.



Nếu như nói, hắn thất bại thì không có chuyện gì để nói, hậu đại Chiến Thần Điện cũng sẽ có lão tổ che chở, nếu như hắn thành công sẽ giành được thời đại chói mắt cho Chiến Thần Điện.



- Vậy ngươi hảo hảo chuẩn bị đi, ngày đó sẽ tới rất nhanh thôi.



Lý Thất Dạ đứng lên. Xoay người rời đi, trong nháy mắt biến mất ngoài cửa.



Sau khi Lý Thất Dạ rời khỏi, tiên lão trong hỗn độn thì thào:



- Bao nhiêu năm, cũng nên tới thời điểm lão già khọm ta nên đối mặt với tử vong rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK