Mục lục
Chí Tôn Kiếm Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe được Cơ Không Vô Địch mệnh lệnh, Thiên Bằng Yêu Hoàng thét dài một tiếng, hai cánh giang ra, già thiên tế địa, trong nháy mắt bay ra Vũ Hoa Đài. Thiên Bằng Yêu Hoàng bay ra ngoài, bên ngoài lập tức yên tĩnh trở lại.



- Tốt, hiện tại nên an tĩnh lại.



Cơ Không Vô Địch nhìn lấy đám người, nói ra:



- Thịnh hội hẳn là tiếp tục, bất kể là ai, cũng không nên đảo loạn trận thịnh hội này. Bằng không thì, ta tin tưởng sứ giả sẽ hạ lệnh thanh tràng."



Lúc này Cơ Không Vô Địch là khí thế đè người, hắn cũng là có lực lượng này, tại thế hệ trẻ tuổi, hắn vốn là khó người có thể địch, huống chi, hiện tại Cửu Kiếm lão nhân tự mình tọa trấn Phật thành, ai dám đem bàn tay hướng Đạp Không Sơn bọn hắn, ai dám đối địch với bọn hắn?



Cơ Không Vô Địch cũng là cố ý cùng Phi Tiên giáo kết tốt. Nếu có thể đạt được Phi Tiên giáo ủng hộ, đối với tương lai của hắn là rất có ích lợi.




- Lời nói này rất đúng, bất kể là ai, cũng không nên đảo loạn trận thịnh hội này!



Bảo Trụ Nhân Hoàng trầm giọng nói:



- Nếu không, hẳn là thanh tràng.



Ở thời điểm này, tất cả mọi người thấy rõ ràng, Cơ Không Vô Địch cùng Bảo Trụ Nhân Hoàng là đứng ở trên một đường thẳng, bọn hắn đều cùng Phi Tiên giáo giao hảo.



Mà cùng lúc đó, sứ giả Phi Tiên giáo ngồi ở vị trí đầu, nhìn lấy Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều, trầm giọng nói ra:



- Nếu hai vị hướng chư vị ở đây nói lời xin lỗi, ta tin tưởng mọi người đều có thể thông cảm, coi như sự tình gì cũng không có phát sinh. . .



Oanh… một tiếng vang lên, sứ giả Phi Tiên giáo còn chưa dứt lời, thiên không tối đen, một cái bóng đen to lớn nặng nề đập xuống, đem đại địa đập ra một cái hố to lớn, dọa đến mọi người ở đây đều nhao nhao lui lại.



- Thiên Bằng Yêu Hoàng…



Thời điểm mọi người định nhãn xem xét, lúc này mới thấy rõ ràng bóng đen từ trên không trung đập tới chính là Thiên Bằng Yêu Hoàng vừa rồi bay ra ngoài.





Lúc này, thân thể khổng lồ của Thiên Bằng Yêu Hoàng nện xuống đất, đem mặt đất đạp nát, máu tươi ở giữa kẽ nứt chậm rãi chảy xuôi. Mà trên người Thiên Bằng Yêu Hoàng thì đang đứng một người.



Một người đứng ở trên lưng Thiên Bằng Yêu Hoàng, một cước liền dẫm ở trên đầu Thiên Bằng Yêu Hoàng, để Thiên Bằng Yêu Hoàng không đứng dậy được, trường hợp như vậy. Thật sự là quá rung động, phải biết, Thiên Bằng Yêu Hoàng là tọa tiền tiên phong của Cửu Kiếm lão nhân, đã từng theo Đạp Không Tiên Đế quét ngang thiên hạ, đây là một Yêu Hoàng không tầm thường, nhưng mà, hôm nay lại bị người giẫm ở trên lưng.



- Tà Phật!



Nhìn thấy người đứng ở trên lưng Thiên Bằng Yêu Hoàng, không biết ai hét lên một tiếng, hãi nhiên thất sắc.



- Tà Phật…



Khi thấy rõ người trên lưng Thiên Bằng Yêu Hoàng, lúc này, coi như là đám người Cơ Không Vô Địch, Chiến Sư, Lâm Thiên Đế,… toàn bộ đều sắc mặt đại biến, lập tức đứng lên.



Tất cả mọi người biết, Tà Phật bị Linh Sơn đuổi, hắn lặng lẽ rời đi Phật thành, không nghĩ tới, hôm nay Tà Phật trở về, hơn nữa, vừa về đến, liền đem Thiên Bằng Yêu Hoàng giẫm ở dưới chân, cái này không khỏi quá bá khí đi.



Sắc mặt Cơ Không Vô Địch lập tức đại biến, thậm chí có thể nói sắc mặt khó coi tới cực điểm, Thiên Bằng Yêu Hoàng chính là tiên phong của Đạp Không Sơn bọn hắn, hôm nay lại ở trước mặt người trong thiên hạ bị Tà Phật giẫm dưới chân.



Lúc này, Thiên Bằng Yêu Hoàng muốn đứng dậy, nhưng mà, Tà Phật Lý Thất Dạ một cước giẫm lên cổ của hắn, nghe được "Răng rắc" một tiếng, tiếng xương vỡ vang lên, Thiên Bằng Yêu Hoàng thê lương kêu thảm một tiếng.



Tiếng kêu thảm thiết này bất luận ai nghe vào trong tai, cũng không khỏi rùng mình, cảm giác một trận đau đớn.



- Ngoan ngoãn nằm sấp cho ta, nếu không, hôm nay ta liền hầm một bát canh điểu ăn.



Lý Thất Dạ một cước đạp vỡ cổ Thiên Bằng Yêu Hoàng, Thiên Bằng Yêu Hoàng rốt cuộc không thể động đậy.



- Tà Phật, ngươi quá làm càn.



Cơ Không Vô Địch nhịn không được quát khẽ một tiếng.



Tà Phật ở trước mặt người trong thiên hạ đạp vỡ cổ Thiên Bằng Yêu Hoàng, đây quả thực là một bạt tai hung hăng quất vào trên mặt Đạp Không Sơn bọn hắn.



Nhưng mà, Lý Thất Dạ lười nhác nhìn nhiều Cơ Không Vô Địch một chút, từ trên thân Thiên Bằng Yêu Hoàng đi xuống, khoan thai nhìn xem sứ giả Phi Tiên giáo, nói ra:



- Để cho người bên cạnh ta xin lỗi, vậy cũng phải ước lượng cân lượng của mình một chút, cầm tấm gương soi xem mình là cái gì.



Tà Phật nói như vậy, để rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, rất nhiều người trong lúc nhất thời còn không có nghe hiểu Lý Thất Dạ nói gì.



Lúc này, Lý Thất Dạ hướng Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều vẫy vẫy tay, nói ra:



- Nha đầu, tới, hôm nay công tử gia liền nhìn một chút là ai khi dễ các ngươi, công tử gia làm chủ cho các ngươi.



Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều không nói hai lời, lập tức đứng ở sau lưng Lý Thất Dạ.



- A…



Lúc này Băng Ngữ Hạ vỗ tay một cái, cười to nói ra:



- Ta liền biết giả hòa thượng là tên tiểu tử thúi ngươi.



- Không sai.



Lý Thất Dạ nhìn Băng Ngữ Hạ một chút, lộ ra tiếu dung, nhàn nhã nói ra:



- Gần đây làm Phật Chủ có chút ngán, cũng nên thay đổi thân phận.



Nói xong, lộ ra chân thân.



- Đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ!



Khi thấy Lý Thất Dạ lộ ra chân thân, có người không khỏi nghẹn ngào hét lớn.



Trong lúc nhất thời, mọi người đều là đôi mắt trợn trừng lên, không dám tin vào hai mắt của mình, coi như là đám người Cơ Không Vô Địch cũng lập tức mắt choáng váng.



- Tà Phật là đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ!



Có người không khỏi thì thào nói. Tin tức này, đối với mọi người mà nói, trong lúc nhất thời còn có chút khó mà tiếp nhận.



Về phần đám người Cơ Không Vô Địch, thần thái càng là khó coi, bọn hắn tình nguyện bị Tà Phật đánh bại, cũng không nguyện ý bị Lý Thất Dạ danh xưng đệ nhất hung nhân đánh bại.



Ở trong mọi người, chỉ có Mai Tố Dao tự nhiên ngồi ở chỗ đó, Lý Thất Dạ đến, nàng liền liệu định sẽ có sự tình như thế nào phát sinh.



Nhìn đám người một chút, lúc này Lý Thất Dạ nhàn nhã nở nụ cười, chậm rãi nói ra:



- Nên tính toán, hôm nay ta liền từng cái tính một chút.



Nói đến đây, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Bảo Trụ Nhân Hoàng.



- Vừa rồi có người nói, Bảo Kiều nhà ta là đệ tử cẩu thí gì của Bảo Trụ Thánh Tông.



Nói đến đây, Lý Thất Dạ chậm rãi ngẩn đầu nói ra:



- Hiện tại, ta ở chỗ này nhắc lại một lần, đừng hướng trên mặt các ngươi thiếp vàng, lời này ta chỉ nói một lần, lần sau Bảo Trụ Thánh Tông các ngươi còn làm trò này, ta sẽ đích thân đi Bảo Trụ Thánh Tông của các ngươi một chuyến, tiêu diệt Bảo Trụ Thánh Tông các ngươi!



Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức để sắc mặt Bảo Trụ Nhân Hoàng khó coi tới cực điểm, Lý Thất Dạ ở trước mặt người trong thiên hạ nói muốn diệt Bảo Trụ Thánh Tông bọn hắn, cái này nào chỉ là quất Bảo Trụ Thánh Tông hắn một bạt tai, đây quả thực là ở trước mặt người trong thiên hạ nhục nhã Bảo Trụ Thánh Tông bọn hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK