- Ta muốn thứ gì, chưa từng có không chiếm được.
Lý Thất Dạ cười nhạt một tiếng.
Lời khí phách này làm cho Khổng Cầm Như há hốc mồm, nói ra:
- Công tử có ý đoạt?
- Đoạt?
Đối với Khổng Cầm Như nói, Lý Thất Dạ không khỏi cười rộ lên, nói ra:
- Dò là đoạt hay là đưa cho, vậy xem chính bọn họ, tạo hóa đã cho thành Thiên Đằng, nếu như bọn họ bỏ qua cơ duyên thì quá đáng tiếc.
Nghe được nói như vậy, Khổng Cầm Như cười khổ trong lòng, dám ép mua ép bán với truyền thừa thụ tổ, trừ Tiên Đế ra, chỉ sợ không người nào dám làm cả, lời này quá khí phách.
- Tổ đằng thành Thiên Đằng vẫn còn.
Khổng Cầm Như nhịn không được nhắc nhở Lý Thất Dạ, nói ra:
- Đồn đãi nói, tổ đằng thành Thiên Đằng vẫn còn tráng niên, sức chiến đấu cực kỳ cường đại, cho dù là Tiên Đế giá lâm vẫn có lực chiến một trận.
Thời điểm thụ tổ ra tay, vậy quá cường đại, đặc biệt là tổ thụ còn tráng niên, thực lực tuyệt đối không thua kém thời kỳ đỉnh phong của nó, nếu thật sự đi tới bước này, cho dù là Tiên Đế giá lâm cũng không nhất định đánh hạ.
- Ta biết.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói ra:
- Coi dù tổ thụ còn, đó cũng chẳng phải chuyện lớn, nếu như không có thứ kia, ta cũng không đi thành Thiên Đằng.
Nghe được nói như vậy, Khổng Cầm Như thở dài một hơi, mặc dù nói nàng cũng biết Lý Thất Dạ không phải loại lương thiện, tuyệt đối không phải dễ trêu, nhưng mà nàng vẫn không biết Lý Thất Dạ có lực lượng tới từ đâu. Dù sao hắn cần đối mặt là truyền thừa thụ tổ. Hắn muốn đối mặt là một thụ tổ vô địch, trừ phi là Tiên Đế, nếu không ai tới cũng dám nói toàn thân trở ra?
Rất nhiều người cũng biết. Đối mặt tổ thụ, cho dù là Thần Hoàng hay là đế trữ đều không được, trừ phi là tồn tại hoành kích Tiên Đế
- Không có cách khác sao? Hoặc là có thể thương lượng với thành Thiên Đằng một chút.
Khổng Cầm Như nói ra:
- Cẩm Tú Cốc ta vẫn còn có chút nội tình, hoặc là Cẩm Tú Cốc có thể dùng bảo vật trao đổi cùng thành Thiên Đằng.
Bất luận là từ góc độ nào, Khổng Cầm Như không hy vọng Lý Thất Dạ trở mặt với thành Thiên Đằng. Đối với nàng mà nói, cho dù Lý Thất Dạ không thể tục thọ cho Khổng Tước Thụ, mà hắn có huyết thống đế tử, nàng cũng hy vọng Lý Thất Dạ mang huyết thống này truyền thừa xuống, sinh sôi nảy nở.
- Cẩm Tú Cốc các ngươi bảo vật quá ít, nhưng mà cho dù Cẩm Tú Cốc mang bảo vật tốt nhất ra, mang thứ đồ vật giâu trong cốc các ngươi ra đổi, thành Thiên Đằng người ta cũng không đổi với các ngươi.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói ra.
Nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, Khổng Cầm Như biến sắc, nghẹn ngào nói:
- Ngươi, ngươi, ngươi không phải muốn cái đồ vật của tổ đằng thành Thiên Đằng chứ...
- Đúng vậy. Ta chính là cần thứ đó.
Khổng Cầm Như vẫn chưa nói xong, Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:
- Khổng Tước Thụ lại chống mười tám thời đại không phải chuyện dễ dàng, thứ này của thành Thiên Đằng tác dụng rất lớn.
Khổng Cầm Như ngây ngốc, nàng ngay từ đầu còn tưởng rằng Lý Thất Dạ muốn bảo vật khác của thành Thiên Đằng, hiện tại xem ra cũng không phải, nếu như hắn cần đồ vật trong truyền thuyết. Nàng há hốc mồm, nhịn không được nói ra:
- Cái này. Cái này, cái này là không có khả năng Thành Thiên Đằng tuyệt đối sẽ không cho ngươi.
- Yên tâm đi, bọn họ sẽ giao ra.
Lý Thất Dạ cười rộ lên. Nhìn thấy Khổng Cầm Như có thần thái kia thì lắc đầu, nói:
- Ngươi không cần nghĩ ta là người dã man không nói đạo lý, ta là người có đôi khi thập phần giảng đạo lý. Ta cần đồ của người khác, nhưng mà ta có thể giao dịch bình đẳng với bọn họ. Ngươi xem, đây không phải là ta đưa tạo hóa ra ngoài sao? Đương nhiên, có thể nắm chắc tạo hóa này hay không phải xem bọn họ lựa chọn thế nào.
- Chuyện này là không thể nào, đối với thành Thiên Đằng mà nói, không có gì có thể trao đổi với bọn họ.
Khổng Cầm Như lắc đầu nói ra:
- Thứ này đối với thành Thiên Đằng mà nói quá trân quý.
- Vậy rất đáng tiếc, thành Thiên Đằng sẽ sụp đổ, tan thành mây khói.
Lý Thất Dạ cười rộ lên.
- Cái này --
Khổng Cầm Như ngây ngốc, thành Thiên Đằng sẽ tan thành mây khói, nói như vậy đổi lại những người khác nghe tuyệt đối không tin. Tổ đằng thành Thiên Đằng vẫn còn tráng niên, có thể sống thật lâu thật lâu, có thể vượt qua các thời đại dài đằng đẳng.
Hơn nữa thành Thiên Đằng có tổ đằng che chở, ai dám tiêu diệt thành Thiên Đằng.
- Không cần nghĩ quá nhiều, thành Thiên Đằng bị tiêu diệt cũng chẳng phải hôm nay, cũng không phải ta nhất định sẽ ra tay.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Chỉ có thể nói, thành Thiên Đằng bỏ qua cơ hội tốt trời ban, một hai thời đại sau sẽ không tồn tại nữa.
Khổng Cầm Như không biết nói cái gì cho phải, đây đã là chuyện vượt qua lý giải và suy nghĩ của nàng.
Lý Thất Dạ nhìn qua Khổng Cầm Như, nói ra:
- Trừ một việc này ra, còn có một việc ngươi phải đi làm, ngươi mang tin tức truyền đi, nói Khổng Tước Thụ sắp chết héo, phải làm không được lưu dấu vết gì.
- Khổng Tước Thụ sắp chết héo?
Khổng Cầm Như nói ra:
- Hiện tại mang tin tức truyền đi?
- Không, là thời cơ chín muồi, là thời cơ gì thì ta sẽ nói cho ngươi biết.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Nhưng mà, ngươi nhất định phải có chuẩn bị, ta muốn tin tức truyền đi thật nhanh, có thể trong thời gian ngắn nhất truyền khắp Thiên Linh Giới.
- Ta hiểu, Cẩm Tú Cốc sẽ làm tốt việc này.
Khổng Cầm Như gật gật đầu, nói ra.
- Còn một điều.
Lý Thất Dạ phân phó nói ra:
- Các ngươi cần làm tốt chuẩn bị rút tất cả người ra khỏi Khổng Tước Địa, đến lúc đó cơ hội tới ta sẽ nói sau.
- Rút lui?
Khổng Cầm Như giật mình ngây ngốc, nhưng mà vẫn đáp ứng, nói ra:
- Việc này bao lên người Cẩm Tú Cốc.
- Chuyện ta bảo ngươi đi làm, làm thế nào rồi?
Cuối cùng, Lý Thất Dạ hỏi.
Khổng Cầm Như vội vàng nói:
- Ta vừa nhận được tin tức mới nhất, người công tử muốn tìm đã từng có người nhìn thấy, nàng trước hết xuất hiện tại Bích Dương Hải, thời điểm nàng xuất hiện lần đầu là tại...
- Trấn Thiết Mã...
Khổng Cầm Như vẫn chưa nói xong, Lý Thất Dạ thở dài một hơi, chậm rãi nói ra, thông đạo bí mật của Tô gia có ai hiểu rõ hơn hắn chứ? Tô Ung Hoàng đi vào Thiên Linh Giới dừng chân tại đâu thì hắn hiểu rõ ràng.
- Vâng, nàng lần đầu tiên xuất hiện tại trấn Thiết Mã, nàng đã từng đi vài nơi, dường như đang nghe ngóng một cổ tộc.
Khổng Cầm Như nói ra:
- Nhưng mà, về sau nàng vượt biển đi Long Yêu Hải. Long Yêu Hải thì phức tạp, tạm thời còn không có tin tức mới nhất truyền tới, đang tra.
Lý Thất Dạ gật gật đầu, nói ra:
- Tiếp tục tra, một khi có tin tức nói cho ta biết. Bảo Đằng Tề Văn vào đi, ta cũng nên rời đi rồi.