- Bị mầm móng cắm rễ, vậy là cảm giác như thế nào, có phải cảm giác trở thành khôi lỗi hay không?
- Không, ta cũng không phải khôi lỗi.
Cửu Chung Thần Tổ lộ ra nụ cười hòa ái, giống lão gia gia hàng xóm, nói rằng:
- Ta chỉ là làm một người nếm thử mà thôi. Về phần cảm giác gì sao, cảm giác tốt, giống như là lá rụng về cội. Con người, cuối cùng là phải chết, về phần chết ở đâu, sau khi chết lại trở về nơi nào, đây là mỗi người bất đồng lựa chọn.
- Do đó ngươi lựa chọn ở chỗ này.
Diệp Tiểu Tiểu tò mò đánh giá Cửu Chung Thần Tổ, đối với Thụ Tộc mà nói, chỉ có trở thành đời sau Thụ Tổ, mới có thể cắm rễ đại địa, thế nhưng, trạng thái lúc này của Cửu Chung Thần Tổ hết sức kỳ quái, hắn không phải Thụ Tổ, nhưng lại cắm rễ đại địa, hết sức kỳ diệu.
- Đúng nha.
Cửu Chung Thần Tổ mặc dù là một nhân vật uy danh hiển hách, thậm chí là kình địch của Hoàng Kim Trúc Tổ, nhưng, hắn tựa hồ là thập phần hay nói, tựa như lão gia gia bên hàng xóm, vừa cười vừa nói:
- Ở tại chỗ này cũng không có cái gì không tốt, chí ít, tại Thần Thụ Lĩnh này, cho ta một loại cảm giác về nhà, người đã già, cuối cùng không khỏi sẽ nhớ tình bạn cũ.
Đối với Cửu Chung Thần Tổ nói, Lý Thất Dạ chỉ là cười cười, đương nhiên, tình huống bên trong cũng không như Cửu Chung Thần Tổ nói đơn giản như vậy, Cửu Chung Thần Tổ làm ra lựa chọn như vậy, là có thêm các loại nguyên nhân.
- Nữ oa oa ngươi chính là Hoàng Kim Trúc Tổ hậu nhân nha, thật không ngờ nhiều năm như vậy, còn có thể nhìn thấy đời sau của cố nhân.
Cửu Chung Thần Tổ tỉ mỉ quan sát Diệp Tiểu Tiểu một phen, vừa cười vừa nói.
- Đời sau của cố nhân?
Diệp Tiểu Tiểu nháy một cái mắt, nói rằng:
- Có lẽ nói là đời sau của kình địch, ngươi sẽ không bởi vì chúng ta Hoàng Kim Trúc Tổ nguyên nhân hướng một vãn bối như ta vậy hạ thủ chứ?
Đối với Diệp Tiểu Tiểu nói như vậy, Cửu Chung Thần Tổ không khỏi nở nụ cười, tiếng cười của hắn rất to lớn, hắn vừa cười vừa nói:
- Nữ oa oa, có một số việc cũng không phải là hậu bối tưởng tượng như vậy. Không sai, ta và tổ tiên các ngươi đích xác kình địch, ta cũng đích thật là cùng hắn tranh qua Thụ Tổ chi vị, chỉ bất quá, các ngươi những vãn bối này cũng không biết, ta cùng với tổ tiên của các ngươi cũng là bạn tốt, ta cùng với hắn chính là tỉnh táo tương tích. . .
Nói đến đây, Cửu Chung Thần Tổ không khỏi cảm khái, bao nhiêu năm sau, hắn đều không khỏi nhớ lại đã rời xa dương thế, rất nhiều thứ, hắn đều đã sắp quên mất. Ngày hôm nay nhắc tới, hắn không khỏi hồi tưởng lại năm xưa thuở thiếu thời tình cảm mãnh liệt, thuở thiếu thời phi dương kích tức giận tư thế oai hùng.
- Thật hay giả?
Diệp Tiểu Tiểu cười duyên một tiếng, tò mò nói rằng.
- Ta cũng không cần phải lừa gạt ngươi.
Cửu Chung Thần Tổ vừa cười vừa nói. Nói đến đây, hắn hựu không khỏi tái quan sát Diệp Tiểu Tiểu một phen, qua một lúc lâu, hắn cũng không khỏi giật mình nói rằng:
- Tiểu oa nhi, huyết thống này của ngươi. . .
- Ta đây huyết thống thế nào?
Nghe được Cửu Chung Thần Tổ nói, Diệp Tiểu Tiểu không khỏi có chút vui vẻ, nhìn ra một ít mánh khóe, vội vàng nói:
- Ngươi biết lai lịch huyết thống của ta đây sao?
Bởi vì bọn họ vẫn luôn không hiểu nổi huyết thống của nàng huyền diệu, tuy rằng, đám lão tổ cũng biết huyết thống thập phần trân quý, thế nhưng, chân chính trân quý ở địa phương nào, bọn họ cũng nói không rõ được.
Hiện tại Cửu Chung Thần Tổ có thể nhìn ra một ít mánh khóe, vậy làm sao không khiến cho Diệp Tiểu Tiểu hơi bị vui vẻ đây. Nói không chừng Cửu Chung Thần Tổ có thể giúp giải ra mê hoặc huyết thống của nàng.
- Huyết thống này của ngươi.
Cửu Chung Thần Tổ nhìn Diệp Tiểu Tiểu một hồi, chậm rãi nói rằng:
- Huyết thống này của ngươi thật sự là cổ xưa, nếu là tổ tiên của các ngươi còn tại thế, nhất định là thật cao hứng.
- Vậy huyết thống của ta đây là cái gì huyết thống đây? Nó có bao nhiêu huyền diệu chứ?
Cửu Chung Thần Tổ nhìn ra một ít huyền cơ về huyết thống của nàng, điều này làm cho Diệp Tiểu Tiểu đại hỉ, vội vàng hỏi nói.
Cửu Chung Thần Tổ nhìn Diệp Tiểu Tiểu, trầm ngâm một chút, nói rằng:
- Huyết thống này của ngươi, ta cũng không dám khẳng định, bởi vì ta cũng chưa từng thấy qua huyết thống cổ xưa như vậy. Thế nhưng, ta biết có một chỗ. . .
- Là có một địa phương giống như vậy.
Cửu Chung Thần Tổ còn không có nói hết lời, Lý Thất Dạ cười cười, nhàn nhã nói rằng:
- Cái chỗ này cũng đích thật là tồn tại, bất quá sao, cái chỗ này cũng phải nhìn ai mang theo nàng đến.
Lý Thất Dạ thoáng cái cắt đứt Cửu Chung Thần Tổ nói, điều này làm cho Cửu Chung Thần Tổ không khỏi nhìn Lý Thất Dạ, hắn nhìn Lý Thất Dạ, là ánh mắt khẽ giật mình.
Đổi lại những người khác, biết lai lịch chân chính của Cửu Chung Thần Tổ nói, bị Cửu Chung Thần Tổ nhìn chằm chằm như thế, chỉ sợ sẽ hết hồn.
Thế nhưng, Lý Thất Dạ vẫn nhàn nhã tự tại, một điểm đều không thèm để ý, hắn chỉ là nhàn nhạt cười.
Nhìn Lý Thất Dạ một hồi, sau đó ánh mắt của Cửu Chung Thần Tổ đột nhiên biến đổi, hắn vội vàng thu hồi ánh mắt, sau đó cái gì cũng đều không nói, lập tức trầm mặc.
- Có một địa phương nào?
Diệp Tiểu Tiểu lại hứng thú dạt dào, vội vàng hỏi Cửu Chung Thần Tổ nói rằng.
- A, a, a. . .
Cửu Chung Thần Tổ ha hả vừa cười vừa nói:
- Cái chỗ này nha, ta cũng đã nghe nói qua, đây là một cái truyền thuyết, bất quá, ta cắm rễ ở đây, đã không cách nào rời khỏi, càng không có biện pháp dẫn ngươi đi. Bên cạnh ngươi vị công tử này, ta tin tưởng, hắn là nhất định có thể dẫn ngươi đi.
Diệp Tiểu Tiểu nghe được Cửu Chung Thần Tổ nói như vậy, nàng không khỏi nhìn một chút Lý Thất Dạ, lại nhìn một chút Cửu Chung Thần Tổ, sau đó trợn mắt đẹp, cong eo thon nhỏ, hung dữ nói:
- Tự đại vương, ngươi có phải lại đang làm chuyện xấu rồi không, hừm, hừm, hừm, nhất định là ngươi ở sau lưng ta giở trò.
Đối với tư thái hung dữ này của Diệp Tiểu Tiểu, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười, nhàn nhã nói rằng:
- Ta giở trò xấu gì nào? Ta đang làm cái gì mờ ám chứ?
- Hừm, còn nói không có!
Diệp Tiểu Tiểu trừng mắt với Lý Thất Dạ, nói rằng:
- Hắn vừa rồi rõ ràng muốn nói cho ta biết một địa phương, hiện tại hắn đột nhiên không nói, còn không phải ngươi đang làm chuyện xấu còn có ai đang làm chuyện xấu? Mau mau thành thực hội báo, ngươi đang làm cái gì mờ ám!
Diệp Tiểu Tiểu tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng, nàng cũng không ngốc, Cửu Chung Thần Tổ đột nhiên đổi giọng, nàng biết bên trong này khẳng định có nguyên nhân.
- Ngươi nghĩ ta đang làm chuyện xấu, chính là ta đang làm chuyện xấu đi.
Lý Thất Dạ đạm nhiên thong dong, vừa cười vừa nói:
- Bất quá, ngươi đây là đang oan uổng người tốt. Cửu Chung Thần Tổ là người ra sao? Hắn cắm rễ ở chỗ này, ai tới còn không sợ, lẽ nào hắn sẽ bởi vì một vãn bối như ta mà đổi giọng sao? Nam nhân tốt tâm địa hiền lành giống như ta cũng phải bị người uổng oan, đó đích thật là không có thiên lý.