Trong khoảnh khắc đó biến đổi không là Lý Thất Dạ mà là hộp gỗ màu xanh bị đôi tay hắn ấn.
Khoảnh khắc đó hộp gỗ màu xanh chậm rãi lật từng trang, các trang sách lật cực nhanh. Khi lật đến trang cuối, toàn bộ trang sách khép lại. Lúc này đã không có cái gọi là hộp gỗ màu xanh, hai tay Lý Thất Dạ ấn một quyển sách, sách Niệm Thư thần quang phun ra nuốt vào, dị tượng vạn thiên.
Niệm Thư, một trong chín Thiên Thư, lúc này nó nằm trong đôi tay Lý Thất Dạ.
Thật ra hộp gỗ màu xanh vốn không phải hộp gỗ màu xanh gì đó, nó là quyển sách Niệm Thư. Chẳng qua Thanh Mộc Thần Đế dùng vô thượng chấp niệm khiến nó hóa thành một hộp gỗ màu xanh.
Chỉ tiếc người đời sau không biết điều đó, tưởng rằng bên trong hộp gỗ màu xanh đựng thứ tuyệt thế vô sng hay báu vật, bí kíp công pháp vô tượng gì.
Thật ra hộp gỗ màu xanh là khởi nguồn tất cả, không cần mở hộp gỗ màu xanh ra làm gì.
Muốn đánh mở Niệm Thư cũng không khó, chỉ cần ngươi gữ vững đạo tâm, dùng chấp niệm trong lòng kiên trì, không bị mọi thứ lôi kéo, không bị đạo tâm dụ dỗ hoặc dao động thì ngươi có thể mở Niệm Thư.
Khi đạo tâm của ngươi kiên trì đến mức nào sẽ mở ra trang đó, nếu như ngươi có thể kiên trì đến cuối nghĩa là ngươi có thể mở ra Niệm Thư hoàn chỉnh.
Hiển nhiên đạo tâm của Lý Thất Dạ không gì dao động được, hắn có thể kiên trì đến cuối cùng, mở ra quyển Niệm Thư hoàn chỉnh.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ mở hai mắt ra, hắn nhìn Niệm Thư trong tay, mỉm cười.
Lý Thất Dạ nhìn Niệm Thư, cảm thán rằng:
- Thanh Mộc Thần Đế, ngươi quả nhiên để Niệm Thư lưu lạc thế gian, sự quyết đoán này trên đời không người so sánh.
Đối với một vị tu sĩ, nếu như có được Niệm Thư một trong chín Thiên Thư thì sẽ là tình huống nào? Ít nhất tuyệt đối không nỡ bỏ. Dù Đại Đế Tiên Vương có được một quyển trong chín Thiên Thư đều sẽ trân trọng cất giấu.
Dù Đại Đế Tiên Vương tu luyện Niệm Thư xong bọn họ sẽ không để Thiên Thư vô thượng lưu lạc cõi đời. Nhưng Thanh Mộc Thần Đế lại khiến Niệm Thư chìm nổi ở nhân gian.
Không cần biết trước kia Thanh Mộc Thần Đế khiến Niệm Thư lưu lạc ở trần gian vì mục đích gì, ít nhất có thể khẳng định Thanh Mộc Thần Đế buông tay Niệm Thư là sự quyết đoán ít ai sánh bằng.
Lý Thất Dạ thí sâu, giở Niệm Thư ra đọc kỹ. Đọc tới chỗ đặc sắc Lý Thất Dạ đập bàn khen.
Chín Thiên Thư, muốn đọc hiểu nói dễ hơn làm, nó là Thiên Thư huyền diệu vô song, dù là thiên tài vô song cũng phải mất cả đời tham ngộ ra.
Nhưng Lý Thất Dạ không giống, hắn có Thể Thư, Tử Thư, Không Thư, giờ lại được Niệm Thư, khi đọc thì ngựa quen đường cũ.
Lý Thất Dạ đọc Niệm Thư suốt đêm, quân vương Thiên Hoàng quốc chạy tới Chiến Vương thế gia đi gặp nữ nhi Thiên Hoàng công chúa của mình.
Thiên Hoàng công chúa nổi tiếng như cồn ở Thanh Châu, nàng không chỉ là vị hôn thê của Kim Qua, không đơn giản là bình hoa chỉ có sắc. Thiên Hoàng công chúa là một nữ nhân vừa đẹp vừa thông minh.
Thiên Hoàng công chúa đúng là vị hôn thê của Kim Qua, nhưng ánh sáng của nàng không bị ánh sáng phát ra từ Kim Qua lu mờ. Thiên Hoàng công chúa có thiên phú siêu cao, đạo hạnh cực kỳ cường đại. Quan trọng hơn, Thiên Hoàng công chúa có tổ huyết của Thiên tộc, huyết thống vô thượng, một trong ba tổ huyết.
Thiên Hoàng quốc là quốc gia Thạch Nhân tộc, thuộc nước bách tộc. Huyết thống Chiến Vương thế gia cho đến nay cực kỳ cao quý, bọn họ xuất thân từ Thiên tộc.
Nội tình gia tộc Chiến Vương thế gia thì khỏi nói nhiều, Chiến Vương thế gia là một môn ngũ đế, có người nói năm vị Đại Đế Chiến Vương thế gia còn sống trên đời.
truyền thừa như thế, nội tình như thế khủng bố, vô địch biết bao.
Kim Qua sắp trở thành nam nhân Đại Đế, thực lực, thiên phú của gã không cần nói nhiều, nhưng gã muốn cưới Thiên Hoàng công chúa làm thê tử.
Nghĩ kỹ xem, nếu Thiên Hoàng công chúa chỉ là nữ nhân xinh đẹp thì Kim Qua sẽ cưới loại nữ nhân này sao? Kim Qua sẽ kết hôn với nữ nhân như vậy làm đế hậu sao? Không thể nào.
Thấy phụ thân sốt ruột muốn gặp mình, Thiên Hoàng công chúa đón phụ thân vào trong điện.
Thiên Hoàng công chúa hỏi:
- Phụ thân, có chuyện gì?
Thiên Hoàng công chúa và Kim Qua thành thân từ lâu, nhưng Kim Qua từng nói chờ khi gã trở thành Đại Đế mới cưới nàng, tổ chức hôn lễ long trọng cho nàng.
Người ta gọi Thiên Hoàng công chúa là vị hôn thê của Kim Qua nhưng sự thật nàng luôn bên cạnh gã, chấp chưởng quyền to, giải quyết các công việc cho gã.
- Hoàng nhi bị giết!
Sắc mặt của Thiên Hoàng quốc quân tiều tụy nói với Thiên Hoàng công chúa:
- Nữ nhi, ngươi nhất định phải báo thù cho tiểu đệ của ngươi!
Nỗi đau mất nhi tử khiến Thiên Hoàng quốc quân từng hào hùng phân chấn, vị quân vơng không ai bì nổi trong một đêm già nua.
Thiên Hoàng công chúa giật mình kêu lên:
- Cái gì, tiểu đệ bị giết? Bị giết ở đâu?
- Bị giết trong Tề Lâm Đế gia, chắc chắn là âm mưu của Tề Lâm Đế gia!
Thiên Hoàng quốc quân la lên:
- Nữ nhi, ngươi nhất định phải báo thù cho tiểu đệ của ngươi! Không thể để hắn chết oan như vậy!
Nỗi đau mất nhi tử khiến Thiên Hoàng quốc quân trở nên thiên chấp táo bạo. Bây giờ Thiên Hoàng quốc quân không cần biết gì hết, gã chỉ muốn báo thù cho nhi tử của mình.
Thiên Hoàng công chúa có thể chấp chưởng quyền to thay Kim Qua tất nhiên có định lực hơn người, nàng trấn an phụ thân, chậm rãi nói:
- Phụ thân đừng gấp, nói từ từ.
- Hoàng nhi bị giết trong một nhà Thạch phường ở Tề Lâm Đế gia, chắc chắn là Tề Lâm Đế gia gài bẫy!
Thiên Hoàng quốc quân kể lại chuyện Thiên Hoàng Thái Tử bị giết.
Thiên Hoàng quốc quân biết tất cả tin tức việc nhi tử bị giết từ miệng người khác, trong đó Thiên Hoàng Thái Tử cá thua quỵt nợ thì bị thuộc hạ tự động lược bỏ, không nói cho Thiên Hoàng quốc quân nghe.
Cho dù Thiên Hoàng quốc quân biết nhi tử quỵt nợ cũng sẽ không truy cứu chuyện này, đối với gã thì hi tử đã chết, nhi tử từng làm gì không quan trọng, quan trọng là gã phải báo thù cho nhi tử.
Nghe phụ thân kể quá trình đệ đệ của mình bị giết, Thiên Hoàng công chúa cau mày. Tay nắm quyền to, Thiên Hoàng công chúa giải quyết rất nhiều việc lớn, nàng hiểu trong chuyện này có vài thứ chưa được nói ra.
Thiên Hoàng công chúa trầm ngâm một lúc, từ tốn nói:
- Thiên Hoàng quốc chúng ta và Tề Lâm Đế gia không xem như có thù hận, cho dù Thiên Hoàng quốc chúng ta và Tề Lâm Đế gia có ma sát thì chỉ là đệ tử môn hạ xích mích nhỏ, không thăng cấp lên tông môn đối địch. Thạch phường Tề Lâm Đế gia mở cửa buôn bán, bọn họ không cần hãm hại tiểu đệ làm gì. Bên trong chưa chắc dính líu đến Tề Lâm Đế gia.
Thiên Hoàng quốc quân hét to:
- Không phải Tề Lâm Đế gia thì còn có ai? Trong địa bàn Tề Lâm Đế gia, trừ Tề Lâm Đế gia ra có ai dám ra tay? Không có Tề Lâm Đế gia ở sau lưng chống lưng, ai dám giết tiểu đệ của ngươi? Thiên Hoàng quốc chúng ta uy danh hiển hách lại có Chiến Vương thế gia chống lưng, ai dám ăn tim cọp, gan báo đụng vào chúng ta? Chắc chắn là Tề Lâm Đế gia làm!