Nếu như một vị ỷ lại binh khí của người khác, dù ỷ vào Tiên Đế chân khí, dạng tu sĩ này vĩnh viễn cũng không cách nào bước lên đỉnh cao.
Trong vòng vài ngày này, mười tám vị Yêu Vương cũng không dám tới quấy rầy Lý Thất Dạ, mà Tử Yên phu nhân lại mỗi ngày đều tới gặp Lý Thất Dạ, thậm chí nhiều khi Tử Yên phu nhân còn tự mình chiếu cố Lý Thất Dạ sinh hoạt thường ngày.
Tử Yên phu nhân làm không chỉ ở đây, chỉ cần lúc Lý Thất Dạ có rảnh, Tử Yên phu nhân liền sẽ cùng Lý Thất Dạ phân tích thế cục hiện tại, đem tình huống của Cự Trúc quốc từng cái cáo tri cho Lý Thất Dạ.
Ngày này, Tử Yên phu nhân y nguyên như thường ngày đến, gặp Lý Thất Dạ tĩnh tọa, nàng cũng chậm rãi ở bên cạnh Lý Thất Dạ ngồi xuống.
Một lát sau, Lý Thất Dạ mở mắt ra, nở nụ cười nói:
- Có sự tình gì cần nói cho ta biết không?
- Hai ngày nay Khánh gia huyên náo rất lớn, đối với Khánh Dư chết, Khánh gia bọn hắn cần Cự Trúc quốc cho bọn hắn một cái công đạo, bằng không bọn hắn thề không bỏ qua.
Tử Yên phu nhân đem sự tình xảy ra từng cái nói cho Lý Thất Dạ.
- Trên thực tế, những chuyện này ngươi không cần nói cho ta biết.
Lý Thất Dạ khe khẽ lắc đầu nói ra:
- Thân là hoàng chủ Cự Trúc quốc, những chuyện này ta nghĩ ngươi có thể xử lý tốt.
- Cái này…
Tử Yên phu nhân mở miệng muốn nói, nhưng nàng lại dừng một chút, sau đó nói ra:
- Ngươi vừa tới Cự Trúc quốc không lâu, rất nhiều sự vụ còn không quen, chuyện này đối với ngươi mà nói là một kỳ quá độ, chờ sau khi ngươi thuần thục. . .
Lý Thất Dạ đánh gãy Tử Yên phu nhân, cười tủm tỉm nhìn lấy Tử Yên phu nhân, nói ra:
- Phu nhân, ngươi không phải là muốn cho ta đảm nhiệm quốc chủ của Cự Trúc quốc đi.
Lý Thất Dạ đột nhiên nói như vậy, Tử Yên phu nhân không khỏi dừng một chút. Trên thực tế, nàng đã có tâm lý chuẩn bị, chuẩn bị đem Cự Trúc quốc giao cho Lý Thất Dạ.
- Ta cảm thấy ngươi thích hợp, trăm ngàn vạn năm đến nay, ngoại trừ Thủy tổ của chúng ta, chưa nghe nói qua có người có thể đạt được thủ hộ thần linh của chúng ta tán đồng. Mặc dù nói trăm ngàn vạn năm đến nay thủ hộ thần linh không có bất cứ động tĩnh gì. Nhưng chúng ta biết, nó một mực che chở lấy Cự Trúc quốc của chúng ta miễn đi chiến hỏa. Hiện tại thủ hộ thần linh lựa chọn ngươi, vậy nhất định có nguyên nhân. Lại nói, ngươi dược đạo vô song, không chỉ là ta, chư Vương cũng cảm thấy ngươi có thể mang Cự Trúc quốc đăng lâm vạn tộc đỉnh phong.
Tử Yên phu nhân nghiêm túc nói ra.
Tử Yên phu nhân nói rất chân thành, đều xuất từ phế phủ.
Tử Yên phu nhân nói ra tịch thoại này, có thể nói nàng thực tình thành ý. Nàng đích xác có dự định thoái vị, chỉ cần Lý Thất Dạ có thể dẫn Cự Trúc quốc đi con đường huy hoàng hơn, nàng cũng vui vẻ thoái vị.
Nghe được Tử Yên phu nhân nói, Lý Thất Dạ không khỏi cười một tiếng, sau đó khe khẽ lắc đầu nói ra:
- Ngươi thực sự cảm thấy ta có dự định đảm nhiệm hoàng chủ của Cự Trúc quốc sao? Ngươi thật sự cho rằng ta tới Cự Trúc quốc là vì chấp chưởng quyền hành của Cự Trúc quốc sao?
Lý Thất Dạ nói như vậy để Tử Yên phu nhân ngơ ngác một chút, lấy lại tinh thần, nàng nhìn Lý Thất Dạ nói ra:
- Ta cũng không phải là ý tứ này, mặc dù nói Lý công tử không phải là hướng về phía quyền hành của Cự Trúc quốc mà đến, mà là thủ hộ thần linh chọn trúng ngươi. Ta tin tưởng không có người nào so với ngươi càng thích hợp chấp chưởng Cự Trúc quốc hơn. Ta cũng tin tưởng, tương lai ở trong tay của ngươi, Cự Trúc quốc tất nhiên sẽ huy hoàng hơn.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
- Lời này của ngươi nói đúng, nhưng, lại không có nói đúng.
- Không biết ta có chỗ nào không đúng, còn xin Lý công tử chỉ ra sai lầm.
Tử Yên phu nhân cũng là tốt tính, nàng ôn nhu nhẹ nhàng nói ra.
Lý Thất Dạ nhìn nữ nhân trước mắt mỹ lệ làm rung động lòng người, cao nhã quý khí mà không mất ôn nhu, hắn không thể nín được cười, nói ra:
- Điểm thứ nhất, ngươi nói đúng, nếu là ở trong tay của ta, Cự Trúc quốc khẳng định sẽ huy hoàng hơn, nếu ta thống trị Cự Trúc quốc, như vậy, tương lai một ngày nào đó, Cự Trúc quốc sẽ sừng sững ở Cửu Giới chi đỉnh, khinh thường vạn tộc.
Đổi lại những người khác nghe được Lý Thất Dạ nói như vậy, nhất định sẽ cho rằng Lý Thất Dạ quá cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng, khẩu xuất cuồng ngôn. Phóng nhãn thiên hạ, chỉ sợ không có mấy thiên chi kiêu tử dám khẩu xuất cuồng ngôn nói có thể dẫn đầu môn phái mình sừng sững Cửu Giới chi đỉnh, khinh thường vạn tộc.
Bất quá, Tử Yên phu nhân lại như cũ lẳng lặng lắng nghe, lộ ra yên tĩnh mà ôn nhu, đặc biệt khi nàng bộc lộ khí tức ôn nhu như nước, để cho người ta ưa thích, cũng làm cho người cảm thấy dễ chịu.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, tiếp tục nói ra:
- Thứ hai, ta sẽ không đảm nhiệm hoàng chủ của Cự Trúc quốc các ngươi, ta đối với Cự Trúc quốc hoàng chủ vị không có hứng thú, lại nói, coi như ta thực sự đảm nhiệm hoàng chủ vị của Cự Trúc quốc các ngươi, cũng sẽ không mang Cự Trúc quốc các ngươi đi vào đỉnh phong, đi về phía huy hoàng.
Lý Thất Dạ nói như vậy để Tử Yên phu nhân không khỏi vì đó ngơ ngác một chút. Lý Thất Dạ cự tuyệt dứt khoát như thế, cái này hoàn toàn ở trong dự liệu của nàng. Mặc dù nói Lý Thất Dạ dược đạo vô song, nhân tài như vậy không biết có bao nhiêu đại giáo cương quốc muốn đoạt lấy. Nhưng mà đối mặt dụ hoặc chấp chưởng lấy toàn bộ quyền hành của Cự Trúc quốc, đổi lại người khác, coi như không phải thèm chảy nước miếng, nhưng mà chỉ sợ sẽ do dự một chút.
Nhưng mà, Lý Thất Dạ ngay cả do dự mảy may cũng không có, tựa hồ cho dù là chấp chưởng quyền lực một đại quốc, với hắn mà nói đều là chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Tử Yên phu nhân lấy lại tinh thần, nàng không khỏi nhìn lấy Lý Thất Dạ, nói ra:
- Nếu như nói công tử ngươi không muốn đảm nhiệm hoàng chủ của Cự Trúc quốc chúng ta, không muốn chấp chưởng Cự Trúc quốc của chúng ta, ta vẫn là có thể hiểu được. . .
- . . . Nhưng, như công tử ngươi nói, nếu công tử chấp chưởng Cự Trúc quốc chúng ta, tất có năng lực mang theo Cự Trúc quốc chúng ta đi hướng đỉnh phong, đi về phía huy hoàng, nhưng mà công tử còn nói, nếu đảm nhiệm hoàng chủ, sẽ không mang theo Cự Trúc quốc chúng ta đi hướng đỉnh phong, đi về phía huy hoàng, cái này giải thích thế nào?
Đối với Lý Thất Dạ nói, Tử Yên phu nhân nghiêm túc đối đãi, đổi lại người khác, có lẽ sẽ cho rằng Lý Thất Dạ cuồng vọng vô tri, nhưng Tử Yên phu nhân lại không cho rằng như thế.