- Tiểu nhi Nhân tộc, trả mạng cho con của ta!
Một tiếng rống to vang vọng thiên địa, một tiếng rống to này từ dưới đáy biển vọng lên, làm mọi người chấn động.
"'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào', 'Rầm Ào Ào'..."
Từng âm thanh phá nước bay lên, sóng biển bắn lên trên cao giống như vạn mã bôn đằng, thanh thế cực kỳ to lớn.
"'Rầm Ào Ào' -- 'Rầm Ào Ào' -- 'Rầm Ào Ào' --"
Lúc này một đám cá bay ra, rất nhiều cá lớn tay cầm xuyên, bộ dáng hung ác, diện mục dữ tợn. Ngàn vạn con cá như thế đều lao lên, giống như ngàn vạn đầu ác long phá nước mà ra.
Trừ một phần hung ngư lao lên cao, còn có rất nhiều thân cá đầu người hoặc là toàn thân đã hóa thành hình người lướt sóng mà tới, khí thế hung hung, dường như có thể xé rách tất cả những gì ngăn cản đường của bọn họ..
- Nghiễm Hải Ngư --
Nhìn thấy đám cá từ xa lao tới, có người nghẹn ngào hét lớn.
Nhìn thấy nhiều Nghiễm Hải Ngư như vậy, rất nhiều người sắc mặt đại biến, nhiều tu sĩ chờ đợi trên biển, đại giáo cương thủ nhao nhao lui lại, đều nhao nhao nhường đường cho ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư, trước mặt Nghiễm Hải Ngư trước mặt, không người nào dám ngăn đường của chúng, nếu không một khi chọc giận Nghiễm Hải Ngư, chỉ sợ sẽ bị ngàn vạn đầu cá lao tới ăn xương cốt không thừa.
Tất cả mọi người nhao nhao lui về phía sau, thậm chí là cách xa vòng tròn mà Lý Thất Dạ đã vẽ, nhường vị trí của mình cho Nghiễm Hải Ngư lao tới.
Nghiễm Hải Ngư hung tàn, thiên hạ thế nhân đều nghe nói qua, ai cũng không muốn trở thành mỹ vị của Nghiễm Hải Ngư huống chi ngăn cản đường của Nghiễm Hải Ngư là chuyện Nghiễm Hải Ngư tức giận nhất.
Trong nháy mắt thiên quân vạn mã của Nghiễm Hải Ngư đã vây quanh Khổng Tước Địa, cả hải vực đều bị Nghiễm Hải Ngư chiếm lấy, bọn chúng muốn ngăn cản tất cả đường lui, không để cho Lý Thất Dạ chút cơ hội chạy trốn nào cả.
Sau đó âm thanh 'Rầm Ào Ào' vang lên, chỉ thấy bọt nước phóng lên trời, bọt nước nâng từng nhánh đội ngũ cường đại, từng nhánh đội ngũ này còn cường đại hơn cả Nghiễm Hải Ngư trên mặt nước, những bọt nước nâng Nghiễm Hải Ngư không phải hóa thành hình người thì cũng đã có được thân người.
Mà đi đầu đội ngũ này là một lão giả, lão giả này đầu đội vương miện, mặc long bào, đôi mắt tỏa ra hung quang đáng sợ, làm cho người ta nhìn thấy đã biết là nhân vật hung tàn.
- Nghiễm Hải tộc trưởng --
Nhìn thấy lão giả trên bọt nước, có người thì thào nói.
Nhìn qua ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư trước mặt, không biết bao nhiêu người ngừng thơer, cũng có người đánh giá ngàn vạn Nghiễm Hải Ngư trước mặt này, Nghiễm Hải Ngư vây khốn Khổng Tước Địa chỉ sợ cũng hơn trăm vạn.
Lúc này ánh mắt Nghiễm Hải tộc trưởng nhìn qua Lý Thất Dạ, ánh mắt của hắn lộ ra hung quang đáng sợ, đôi mắt này thật giống như định ăn tươi nuốt sống đôi thủ, rất nhiều người một khi bị hung quang của hắn nhìn chằm chằm vào, hai chân mềm nhũn ra.
Vào lúc này rất đông tu sĩ ở xa xa cảm thấy mình đã ở đủ an toàn, có người nghe qua chuyện của Lý Thất Dạ cũng biết, Lý Thất Dạ tại Thiển Hải Than đã từng ăn long cân qua, thậm chí là lấy đầu của Nghiễm Hải thái tử xuống, hôm nay Nghiễm Hải tộc trưởng dẫn đầu Nghiễm Hải Ngư đến tìm Lý Thất Dạ tính sổ, đây là chuyện không có gì lạ.
- Nghiễm Hải tộc trưởng tự thân xuất mã, đây là không chết không ngớt nha.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người nghĩ thầm.
- Có thể không không chết không ngớt sao?
Có tu sĩ từng đi qua tàn phá mị cảnh nói:
- Lý Thất Dạ ở trước mặt quần hùng thiên hạ ăn long cân cũng bỏ đi, hắn còn ở trước mặt nhiều người lấy đầu Nghiễm Hải thái tử, dùng cái hộp đựng đưa trở về Nghiễm Hải tộc. Thù này đã là không đội trời chung, náo đến trình độ này, chỉ sợ không phải Lý Thất Dạ chết, chính là Nghiễm Hải Ngư diệt.
Nghe nói như vậy, rất nhiều người chấn động, Nghiễm Hải Ngư gần đây rất hung tàn, hơn nữa thường ôm làm một đoàn, Lý Thất Dạ giết Nghiễm Hải thái tử, Nghiễm hải tộc sẽ chiến đấu tới cùng, dùng tính hung tàn của Nghiễm Hải Ngư thì cuối cùng không phải Lý Thất Dạ chết, chính là Nghiễm Hải Ngư vong, thâm cừu đại hận như thế chỉ sợ bất kể là ai cũng không che chơ Lý Thất Dạ.
- Một khi là địch với Nghiễm Hải Ngư, chỉ sợ chỉ có một con đường, cuối cùng nhất chỉ sợ là chết.
Nhìn thấy trăm vạn Nghiễm Hải Ngư vây quanh cả hải vực này, có ngườithì thào nói.
Bao nhiêu năm rồi, bao nhiêu người đã từng là địch với Nghiễm Hải Ngư, thậm chí có người đánh đến hang ổ Nghiễm Hải Ngư, thái hang ổ Nghiễm Hải Ngư thành từng khối nhỏ.
Nhưng mà mặc kệ người cường đại cỡ nào, truyền thừa cường đại cỡ nào, cuối cùng đều không thể tiêu diệt Nghiễm Hải Ngư, thậm chí đến hậu đại, Nghiễm Hải Ngư sau khi sinh sôi nảy nở lại phản công địch nhân, ngược lại diệt hậu đại của địch nhân.
- Nhân tộc tiểu nhi, là ngươi tới nhận cái chết hay bổn tọa bắt sống ngươi.
Lúc này Nghiễm Hải tộc trưởng nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nếu như chính ngươi quỳ nhận lấy cái chết, bổn tọa sẽ sống sờ sờ tra tấn ngươi tới chết, nếu bổn tọa tự tay bắt sống ngươi, đến lúc đó không chỉ là muốn ngươi sống không bằng chết, càng giết thập tộc của ngươi. Không cần biết ngươi xuất thân thế lực nào, không cần biết ngươi là lai lịch gì, Nghiễm hải tộc ta sẽ đuổi giết ngươi tới chân trời góc biển, giết sạch tất cả tộc nhân của ngươi, giết sạch tất cả người có liên quan tới ngươi.
Nghiễm Hải tộc trưởng nói ra lời này làm rất nhiều người lạnh lẽo, mọi người đều biết, Nghiễm Hải Ngư là có thù tất báo, một khi kết thù với chúng, chính là không chết không ngớt, bọn chúng rất hung tàn.
Lúc này Lý Thất Dạ ở dưới Khổng Tước Thụ đứng lên, lười biếng nhìn qua Nghiễm Hải Ngư chật ních cả mặt biển, hắn cười lên, nói:
- Nghiễm Hải Ngư? Chỉ là những con kiến hôi mà thôi, không ngờ lại dám vênh váo tận trời như thế, đến cuối cùng cũng là một đám trứng mềm sợ cường lấn yếu mà thôi.
- Ngươi thật sự cho rằng Nghiễm Hải Ngư các ngươi dựa vào người đông thế mạnh thì thật sự có thể vô địch không cố kỵ?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Bao nhiêu năm qua, có bao nhiêu vị Tiên Đế, có bao nhiêu vị hải thần, có bao nhiêu vị thụ tổ muốn ăn long cân, chính là tiện tay bắt lấy, chọn Nghiễm Hải Ngư nhiều mỡ nhất, cạo vẩy cá, gọt thành phiến, lấy long cân, ăn long cân sau đó lại dùng đồ biển ăn no nê, lại uống súp xương cá, đây là chuyện mỹ vị cỡ nào, thích ý cỡ nào...
- ... Đáng tiếc, Nghiễm Hải Ngư các ngươi bị Tiên Đế, hải thần ăn long cân, nấu canh cá, Nghiễm Hải Ngư các ngươi ngay cả cái rắm cũng không dám phóng, xem như không phát hiện, chỉ có gặp phải môn phái nhỏ, Nghiễm Hải Ngư các ngươi mới hung hăng càn quấy không ai bì nổi.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cười lắc đầu.