- Dùng tiền tài mua tính mạng của ta, chuyện này quá tục. Được rồi, mặc kệ ai đến mua mạng của ta, ta đều cho ngươi cái giá gấp mười lần. Ngươi muốn cái gì, Tiên Đế tinh bích, hay là đế binh, hay hoặc giả là tuyệt thế bí kíp, cứ mở miệng đi.
Lý Thất Dạ làm như vậy, rất nhiều người đều có chút há hốc mồm, tất cả mọi người cho rằng hung nhân như Lý Thất Dạ, có người dám nói lấy tính mạng của hắn, hắn nhất định sẽ bão nổi, lập tức ra tay động thủ với Tư Mã Ngọc Kiếm.
Thật không ngờ hiện tại Lý Thất Dạ dùng tư thế rất có tiền, mở miệng chính là Tiên Đế tinh bích, đế binh, đây quả thật là quá có tiền rồi, tùy thời đều có thể đập chết ngươi.
- Người mua đã trả tiền.
Tư Mã Ngọc Kiếm lạnh như băng nói ra.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:
- Không có việc gì, nếu là mua bán, tất cả đều có thể bàn, ngươi muốn cái gì, mở miệng đi, ta cũng không cần ngươi nói ra người mua là ai, ngươi giết hắn cho ta là được. Dùng tiền mua mạng của ta, chuyện như thế đều có, ta đây cũng làm chút tục sự, nói cho những người ra giá mua mạng của ta, đại gia ta có là tiền, ai ra giá, ta trả giá gấp mười lần.
Lý Thất Dạ nói như thế làm cho rất nhiều người không biết nên nói cái gì cho phải bây giờ, chuyện này hoàn toàn khác với tưởng tượng của bọn họ, tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ là một hung nhân, một lời bất hòa thì sẽ động thủ giết người, nhưng bây giờ bộ dáng nhà giàu mới nổi, bộ dáng muốn dùng tiền đập chết người.
- Chuẩn bị hậu sự, ba ngày sau, ta sẽ lấy mạng của ngươi!
Tư Mã Ngọc Kiếm cũng có trả lời Lý Thất Dạ, chỉ là lạnh lùng nói.
- Đã muốn lấy mạng của ta. Cần gì phải chờ ba ngày, hiện tại có thể.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói, lời còn chưa nói hết. Hắn đã đứng sau lưng của Tư Mã Ngọc Kiếm.
Tốc độ của Lý Thất Dạ quá nhanh, hắn lập tức đứng sau lưng Tư Mã Ngọc Kiếm, hắn đứng sau lưng Tư Mã Ngọc Kiếm lúc nào, chỉ sợ rất nhiều người đều không có xem rõ ràng.
Trong thời gian cực ngắn đó, Tư Mã Ngọc Kiếm cũng ra tay, kiếm quang lóe lên, vô thanh vô tức giống như bò cạp độc trong bóng tối đột nhiên xuất ra một kích trí mạng.
Kiếm quang chợt lóe lên, nhanh tới mức không gì sánh kịp, rất nhiều người không có nhìn thấy kiếm quang, nó đã đâm vào lồng ngực của Lý Thất Dạ rồi.
Kiếm quang này lóe lên, không có bất kỳ chiêu thức gì khác, chỉ có sát cơ vô tình. Chỉ có một đâm trực tiếp nhất, một đâm này đâm thủng lồng ngực của Lý Thất Dạ.
Kiếm quang của Tư Mã Ngọc Kiếm quá nhanh, tốc độ Lý Thất Dạ còn nhanh hơn, vào thời điểm này hai ngón tay của Lý Thất Dạ kẹp lấy kiếm quang trong lồng ngực hắn, kiếm quang bị ngón tay kẹp lấy lại nhúc nhích, giống như nó có được tính mạng của mình.
Mặc dù là như thế. Kiếm quang cũng đâm rách xiêm y của Lý Thất Dạ, đặt ngay trước lồng ngực của Lý Thất Dạ, dưới kiếm quang lạnh như băng kia. Làn da của hắn cảm giác lạnh buốt.
Một kiếm chưa thành, Tư Mã Ngọc Kiếm lập tức lui về phía sau, tốc độ cực nhanh, trong một chớp mắt, trên bầu trời lưu lại vô số thân ảnh của Tư Mã Ngọc Kiếm, trong vô số thân ảnh này, không người nào có thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả.
- Thật thú vị!
Lý Thất Dạ nhìn qua thân ảnh bay đầy trời, cười nói một câu. Cũng chẳng phân biệt đâu là thật đâu là giả, năm ngón tay mở ra, tiếng "Ông" vang lên, một cái động tối sầm hiện ra, thời điểm này huyết khí của Lý Thất Dạ bộc phát ra ngoài, lỗ đen lập tức khuếch trương, muốn thôn phệ toàn bộ bầu trời này.
Vạn Đạo Quyền. Thôn thiên ma quyền! Quyền này vừa ra, lập tức có thể thôn phệ tất cả tồn tại trong thiên địa, nó có hấp lực vô cùng bá đạo, một khi bị một quyền này khóa lại, không người nào có thể tránh được mọt quyền này thôn phệ.
Thời điểm lỗ đen này thôn phệ tất cả, bóng dáng đầy trời không thể thoát đi, đều bị lỗ đen cực kỳ đáng sợ này thôn phệ, cuối cùng, chỉ còn lại có một bóng người, nàng giống như một đạo lưu quang muốn tránh thoát lỗ đen cắn nuốt, tốc độ của nàng quá nhanh, hoàn toàn có thể đào thoát lực lượng cắn nuốt của lỗ đen.
- Có thể trốn được bao xa đây?
Thời điểm Tư Mã Ngọc Kiếm đang bỏ chạy ra xa xa, Lý Thất Dạ cười to lên, hắn bước lên mặt biển một bước, một bước vượt qua ngàn dặm, lập tức đâm vào Tư Mã Ngọc Kiếm.
Phốc, phốc, phốc. . .
Ngay thời điểm Lý Thất Dạ sắp đuổi kịp Tư Mã Ngọc Kiếm, thiên địa bát phương lập tức bắn ra vô số tên nỏ, những tên nỏ này tốc độ cực nhanh, lập tức bắn thủng hư không, sau khi tên nỏ bắn ra mới nghe được âm thanh hư không vỡ vụn "Phanh, phanh, phanh".
Tên nỏ này đáng sợ không phải là tốc độ nhanh chóng của nó, mà là bản thân của từng tên nỏ này, nó là dùng một khối xương trắng đánh bóng mà thành, thời điểm nó bắn ra ngoài, mang theo thi sát cực kỳ khủng bố, thi sát này theo tên nỏ bắn tới phía trước, bản thân chúng biến thành một phần đáng sợ của tên nỏ.
Lực phá hoại của thi sát cực lớn, thời điểm nó bắn tới, có thể lập tức làm tất cả hoại tử.
Cốt tiễn như thế, có thể nhìn ra được, nó là dùng hài cốt vô cùng đáng sợ đánh bóng mà thành, một khi bị tên nỏ như thế bắn trúng, cho dù mũi tên không có bắn chết người, uy lực hoại tử của thi sát cũng có thể lập tức lấy mạng của ngươi.
Không hề nghi ngờ, Tư Mã Ngọc Kiếm đã sớm có chuẩn bị mà tới, nàng đã thiết kế đường lui cho bản thân của mình, nàng đã sớm bố trí tên nỏ này từ sớm trước đó.
Đối mặt với tên nỏ bắn tới như vậy, mí mắt của Lý Thất Dạ không nháy mắt một cái, chỉ tiện tay điểm ra một chỉ, không gian nhộn nhạo, tuy Lý Thất Dạ vẫn đứng ở nơi đó, nhưng mà lại làm cho người ta sinh ra ảo giác không nói nên lời.
Lúc này không gian chung quanh Lý Thất Dạ giống như hóa lỏng như nước, tên nỏ bắn tới giống như bắn thẳng vào mặt nước, tuy những mũi tên này vọt tới trước người của Lý Thất Dạ, nhưng kỳ quái là, những mũi tên này không đình chỉ đâm vào thân thể của Lý Thất Dạ.
Những mũi tên này bắn vào thân thể của Lý Thất Dạ, nhưng thân thể Lý Thất Dạ giống như biến thành không khí. Sau đó không gian khôi phục lại bộ dáng vừa rồi, mà những mũi tên bắn tới giống như bị biến mất, giống như chúng căn bản không có bắn tới, tất cả vừa rồi giống như không biết xảy ra chuyện gì.
Vị trí không gian chuyển di, đây là một loại thủ thuật khống chế không gian trong bốn đại thuật của Không Thư, thời điểm thi triển thủ đoạn này, có thể di chuyển tức thời trong không gian. Cũng chính bởi vì như vậy, mũi tên phóng tới đã thất bại toàn bộ, đều không có bắn tới trên người Lý Thất Dạ, mà là bị chuyển dời tới một thời không khác.
Nhân cơ hội trong nháy mắt này, Tư Mã Ngọc Kiếm viễn độn ra xa, nàng thập phần quyết đoán, không có dừng lại chút nào.