Mục lục
Chí Tôn Kiếm Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hào khí sinh ra áp lực, đường đường trưởng lão Phi Tiên Giáo lại bị một vãn bối uy hiếp, tình huống này là sự nhục nhã với hắn.



Đồng thời, rất nhiều người trẻ tuổi rung động trước khí phách của Hải Lân, không bàn Hải Lân đã từng thua trong tay Long Ngạo Thiên, nhưng mà dám quang minh chính đại kêu gào trước mặt Phi Tiên Giáo, khiêu khích Phi Tiên Giáo, đương thời không nhiều lắm.



Hải Lân cũng không ở nơi này lâu, hắn xoay người rời đi, trước khi rời đi hắn lại dừng bước một lát, gửi lời chào tới Lý Thất Dạ đang đứng trên thập nhị âm giai, gật đầu nói:



- Uy danh Lý huynh như sấm bên tai, tiểu đệ vẫn vô cùng khâm phục, đáng tiếc, hôm nay có việc trong người, không thể chè chén với Lý huynh, ngày khác có rãnh sẽ cạn chén cùng nhau.



Nghe Hải Lân nói thế, Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười gật gật đầu, không nói câu nào.



Nhìn thấy Hải Lân và Lý Thất Dạ làm quen với nhau, không ít người hâm mộ muốn chết, một là mãnh nhân, một là hung nhân, mãnh nhân và hung nhân gặp nhau, khó tránh khỏi có tình cảm anh hùng gặp nhau quá muộn.




Sau khi Hải Lân rời đi, rất nhiều người thở dài một hơi, Dư tổ nhìn trưởng lão Phi Tiên Giáo, nói:



- Trưởng lão, không có từ xa tiếp đón, thỉnh vào hàn xá làm khách.



- Ta đang có ý đó!



Trưởng lão Phi Tiên Giáo nhanh chóng đáp lời, hôm nay hắn đến thành Phong Văn, mục đích chính thức là gặp Dư thái quân vừa xuất quan.



- Đợi chuyện của ta chấm dứt lại đi không muộn.



Lúc trưởng lão Phi Tiên Giáo muốn đi cùng lão tổ Dư gia, Lý Thất Dạ đang đứng trên thập nhị âm giai lười biếng nói một câu.



Lời nói lười biếng của Lý Thất Dạ vừa vang lên, sắc mặt trưởng lão Phi Tiên Giáo đại biến, gương mặt âm trầm.



Sắc mặt trưởng lão Phi Tiên Giáo khó coi tới cực điểm, trong nội tâm tràn ngập lửa giận, nhưng hắn là trưởng lão Phi Tiên Giáo, dùng thân phận của hắn, hắn lúc nào khuất nhục như vậy, thân phận của hắn còn đó, cho dù đứng trước mặt các Thần Hoàng trong thiên hạ, hắn chưa từng ủy khuất và khuất nhục như thế



Nhưng hôm nay hắn ba lần bảy lượt bị khuất nhục, đầu tiên là Hải Lân, hiện tại lại là Lý Thất Dạ.





Nhưng mà trưởng lão Phi Tiên Giáo không quản trong lòng mình biệt khuất như thế nào, hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể nuốt khuất nhục vào trong bụng.



Đệ nhất hung nhân trước mặt càng hung ác hơn cả Hải Lân, còn hung mãnh hơn Hải Lân không biết bao nhiêu lần, bất kể là ai, lúc đối diện đệ nhất hung nhân cũng chỉ ngoan ngoãn ăn thiệt thòi mà thôi.



Dư tổ nghe lời này, hắn nhíu mày, chậm rãi nói ra:



- Lý công tử, oan gia nên giải không nên kết, đệ tử Phi Tiên Giáo có điểm đắc tội, Lý công tử đại nhân có đại lượng, sao không...



Dư tổ rất rung động khi thấy Lý Thất Dạ có thể trèo lên đỉnh, uy danh đệ nhất hung nhân hắn đã sớm nghe nói qua, nhưng mà hôm nay cho dù như thế nào, hắn cũng không hy vọng trưởng lão Phi Tiên Giáo gặp chuyện không may trên địa bàn Dư gia.



- Chuyện này không cần người Dư gia nhiều chuyện.



Thời điểm Dư tổ còn chưa nói xong, Lý Thất Dạ lắc đầu, chen ngang lời Dư tổ định nói:



- Từ đâu tới đây thì cút về nơi đó đi, ân oán của ta, ngươi không đủ tư cách hóa giải.



Nghe Lý Thất Dạ nói thế, sắc mặt Dư tổ khó coi tới cực điểm, dù gì hắn cũng là Thần Hoàng, không quản hắn chỉ là Đại Thần Hoàng, ở trong Nhân Hoàng Giới hắn vẫn có uy vọng rất cao, huống chi với địa vị Dư gia của hắn đủ tư cách hóa giải ân oán và phân tranh trong thiên hạ, lúc này Lý Thất Dạ nói hắn không đáng một đồng, lời này làm hắn không chịu nổi.



Trưởng lão Phi Tiên Giáo tức giận mặt mo đỏ bừng, lạnh lùng nói:



- Lý Thất Dạ, Phi Tiên Giáo chúng ta cũng không phải là kẻ mặc người ta nắn bóp tùy ý, Phi Tiên Giáo cũng không sợ phiền phức.



- Ta biết rõ.



Lý Thất Dạ ngăn cản trưởng lão Phi Tiên Giáo nói tiếp, hắn vừa cười vừa nói:



- Không cần ngươi giới thiệu Phi Tiên Giáo mạnh bao nhiêu, ta biết rõ Phi Tiên Giáo các ngươi mạnh thế nào. Nhưng cho dù Phi Tiên Giáo mạnh hơn nữa, trước mặt của ta lại không đáng một đồng...



Nói đến đây, Lý Thất Dạ chỉ cười cười, nói:



- Ta là người giảng đạo lý, việc này không quan hệ tới ngươi, tên đệ tử của ngươi giội nước bẩn lên người ta, ta cũng không làm khó ngươi, giao đệ tử ngươi ra, ta mặc kệ ngươi rời đi.



Lâm Hạo nghe lời này, sắc mặt trắng bệch, nếu như nói sư phụ hắn thật giao hắn cho đệ nhất hung nhân, chỉ sợ hắn phải chết không nghi ngờ.



- Đây là chuyện không có khả năng!



Trưởng lão Phi Tiên Giáo nói một câu cự tuyệt yêu cầu của Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:



- Bổn tọa tuyệt đối không nhìn người trong môn bị hãm hại.



Trưởng lão Phi Tiên Giáo là người bao che khuyết điểm, hắn tuyệt đối không giao đệ tử của mình cho đệ nhất hung nhân, trong lòng của hắn hiểu rõ, nếu như giao đồ đệ mình cho đệ nhất hung nhân, đồ đệ của hắn sẽ chết.



- Nếu đã như thế, ta cũng thu thập cả ngươi!



Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, chậm rãi nói ra.



- Nếu ngươi muốn ra tay, bổn tọa phụng bồi tới cùng!



Trưởng lão Phi Tiên Giáo cũng tỏa thái độ cứng rắn, cho dù biết rõ mình không phải đối thủ, hắn cũng muốn bảo hộ đồ đệ của mình, hắn tuyệt đối không thể bỏ mặc đồ đệ bị Lý Thất Dạ chém giết.



- Có cốt khí, không tính ném mặt mũi Phi Tiên Giáo.



Nhìn thấy trưởng lão Phi Tiên Giáo kiên cường như vậy, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.



Dư tổ đứng ra, tiến lên một bước, chậm rãi nói:



- Lý công tử, việc này bỏ qua được chưa, thành Phong Văn mở rộng cửa cho...



- Nói xàm nhiều quá!



Lý Thất Dạ nhìn qua Dư tổ, nhàn nhạt nói:



- Cút trở về Dư phủ đi!



Hắn nói xong lời này lập tức phất tay một cái.



Bị Lý Thất Dạ quát mắng trước mặt nhiều người, sắc mặt Dư tổ khó coi tới cực điểm, thời điểm Lý Thất Dạ động thủ, Dư tổ cũng thét dài, "Oanh" một tiếng vang thật lớn, hào quang phun trào khắp toàn thân, hắn giống như cự nhân, khí tức Đại Thần Hoàng bao phủ toàn bộ thành Phong Văn, cả thành Phong Văn lúc này chẳng khác gì đang nổ tung.



- Nếu là như thế, ta cũng lĩnh giáo tuyệt học của Lý công tử!



Dư tổ cũng là người đại danh đỉnh đỉnh, hôm nay hắn bị Lý Thất Dạ quát mắng trước mặt nhiều người, mặt mũi của hắn không còn, lúc này khí huyết bộc phát khắp toàn thân.



Đông —— một âm luật kỳ lạ sinh ra, bàn tay Lý Thất Dạ có đại đạo văn chương bao phủ, "Oanh ——" một tiếng thật lớn, một chưởng xuất hiện, một chưởng này giống như bàn tay Lý Thất Dạ, bàn tay do các loại pháp tắc tạo thành, đây là chân thần cự chưởng, nó ẩn chứa lực lượng giống như thần tộc.



Đông, đông, đông...



Một chuỗi âm luật đại đạo vang lên, âm luật này vừa nhanh vừa vội, giống như có người đang đánh đàn.



"Phanh ——" một tiếng thật lớn, lúc này chân thần cự chưởng đánh xuống, một kích kinh thiên của Dư tổ sụp đổ, thân thể hắn chấn động lui ra phía sau.



- Lực lượng thập nhị âm giai!



Dư tổ quát to một tiếng, hắn biết về thập nhị âm giai còn nhiều hơn người khác, ngay cả con cháu Dư gia cũng không biết được, hôm nay lại bị một ngoại nhân điều khiển, đây là điểm không thể tưởng tượng nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK