Diệp Tiểu Tiểu tức giận, trừng Lý Thất Dạ một cái.
Lý Thất Dạ cười một tiếng, cũng không quan tâm, ại từ Vạn Lô Thần ngưng tụ đao phẩu thuật, nhanh chóng hàn kín đầu trưởng thôn và tân thụ nhân.
Lý Thất Dạ làm thế khiến các dân chúng tức giận, điên cuồng hét lên muốn công kích Lý Thất Dạ, nhưng mà chúng đều bị không gian của Lý Thất Dạ cách ly, căn bản không thể công kích Lý Thất Dạ, quản chi bọn họ gần trong gang tấc, cung chẳng chạy được.
Lý Thất Dạ khâu đầu hai người lại, vậy mà không có vết thương nào.
- Chết biến thái, ngươi là thường thường làm chuyện này sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy Lý Thất Dạ thành thạo như vậy, cũng hoài nghi nói.
- Ngươi đoán đúng.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
- Người bị ta giải phẫu không dưới trăm vạn, chỉ sợ cũng hơn tám mươi vạn.
- Phi, phi, phi.
Diệp Tiểu Tiểu làm bộ ác tâm, nói ra:
- Ngươi biến thái này cách ta xa một chút, xem ra ngươi nhất định là có ham mê biến thái rồi.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, cũng không nói gì thêm, buông hai thụ nhân ra, vừa cười vừa nói:
- Có chỗ quấy rầy, xin hãy tha lỗi, ta cáo từ.
Đối với Lý Thất Dạ thái độ như vậy, Diệp Tiểu Tiểu lập tức im lặng, vừa rồi hắn mở đầu lâu của người ta ra, bây giờ lại nó khách khí như thế, đây quả thật là không nói lý.
Thời điểm trưởng thôn và tân thụ nhân không hiểu gì, Lý Thất Dạ phiêu nhiên mà đi.
Diệp Tiểu Tiểu tuy ngoài miệng nói không theo Lý Thất Dạ, nhưng mà thời điểm Lý Thất Dạ phiêu nhiên mà đi thì nàng vội vàng chạy theo Lý Thất Dạ.
Sau khi Diệp Tiểu Tiểu cùng Lý Thất Dạ phiêu nhiên mà đi, lưu lại trưởng thôn cùng tân thụ nhân thần thái mờ mịt ở đó, nhìn thấy chúng không có việc gì, những thôn dân khác cũng cực kỳ cao hứng cùng hưng phấn, vội vàng đón tân thụ nhân vào thôn.
Lý Thất Dạ mang theo Diệp Tiểu Tiểu tiếp tục đi về phía trước, tại trên đường nhìn thấy không ít thôn trang và tiểu thành trấn, hơn nữa những thôn trang và tiểu thành trấn này đều có người, đều là thụ nhân tạo ra.
Khi Lý Thất Dạ tiếp tục đi về phía trước, Diệp Tiểu Tiểu thậm chí ở trong thành trấn tìm đại thành chủ, thành chủ này có thực lực Đại Hiền, bởi vì thành chủ khi còn sống là Đại Thần Vương.
- Cường giả chết ở Thần Thụ Lĩnh không ít a, nghe nói có không ít Thần Hoàng cũng chết ở đây, thụ nhân cường đại như vậy, chúng tụ tập cùng một chỗ, đây không phải là dọa người hay sao.
Diệp Tiểu Tiểu nhìn thấy cảnh này thì nói ra.
- Là bản thể chúng cường đại, còn chưa đủ làm người ta sợ hãi, đáng sợ là, bản thân chúng dựa vào Thần Thụ Lĩnh, đó mới là lực lượng cường đại nhất.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Trên thực tế, thụ nhân không đáng sợ, chúng chỉ muốn sinh tồn, tuy chúng không sinh hoạt với tộc tộc khác, cũng cự tuyệt tu sĩ dung nhập vào sinh hoạt của chúng, nhưng dưới tình huống bình thường chúng không chủ động công kích người. Đáng sợ nhất là thụ thi, chúng cường đại hơn thụ nhân, còn rất cường đại.
- Thụ thi?
Diệp Tiểu Tiểu khẽ giật mình, nói ra:
- Thụ thi không phải là hậu đại do thụ nhân sinh ra sao? Thụ nhân đời ba thất bại, chúng không sống cùng phị mẫu chúng sao?
- Không, thụ thi không cùng sông cùng với thụ nhân.
Lý Thất Dạ cười cười, nhẹ nhàng mà lắc đầu, nói ra:
- Nếu như nói thụ nhân là nửa người chết, như vậy, thụ thi là người chết chân chính! Người chết cùng bị giày vò ở đây, chúng sẽ rời xa thụ nhân.
- Chúng ta làm sao gặp được thụ thi?
Diệp Tiểu Tiểu nói ra.
- Không vội, sẽ gặp được.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười cười, nói ra:
- Đến lúc đó, ngươi sẽ nhìn thấy nhiều thụ thi! Chúng đáng sợ hơn thụ nhân, hơn nữa, nếu như ngươi tới gần chúng ở lại thì chúng sẽ công kích ngươi.
Diệp Tiểu Tiểu đi theo Lý Thất Dạ về phía trước, Lý Thất Dạ đi cũng không nhanh, hắn không chỉ đi không nhanh, dường như hắn đang đo đạc cái gì đó.
Càng kỳ quái là, Lý Thất Dạ đi rất lành nghề, hắn dường như muốn luyện hóa đại địa ở đây, hắn mỗi đi một bước đều lưu lại cước ấn của mình.
Đồng thời Lý Thất Dạ đi qua mỗi thành trấn của thụ nhân hắn đều nghiên cứu một phen.
- Tự đại vương, ngươi đang nghiên cứu cái gì?
Diệp Tiểu Tiểu thấy thành trấn trước mặt, không khỏi hiếu kỳ, nàng nói ra:
- Ngươi có mục đích gì?
- Có mục đích gì chứ, nghiên cứu thuần túy mà thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
- Trên thực tế, thụ nhân là thứ tham khảo rất tốt, chưa từng có, đây là tộc tử cực sinh dương. Mặc dù nói chúng có khuyết điểm, có đủ loại chưa đủ, nhưng mà chúng có giá trị tham khảo rất lớn.
- Tham khảo như thế nào?
Diệp Tiểu Tiểu cảm thấy kỳ quái, trên thực tế đổi lại bất cứ tu sĩ nào cũng không thể ngăn cản được chủ để này, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, cho dù là tu sĩ nào cũng biết thụ nhân là từ thi thể sinh ra.
Giống như Diệp Tiểu Tiểu đã nói, vậy thì thế nào? Trên thực tế, chỉ sợ rất ít tu sĩ đi quan tâm vấn đề này, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, bọn họ càng chú ý chính là bảo vật, công pháp tu luyện thế nào! Về phần thụ nhân là thế nào, về phần tộc loại này ra đời khi nào, ai sẽ đi quan tâm loại chuyện không quan trọng này chứ!
- Không được tốt lắm.
Lý Thất Dạ tùy ý cười cười, nói ra:
- Chỉ có thể nói, thụ nhân có giá trị tham khảo rất lớn. Một tộc loại từ khi ra đời, nó cần trải qua cái gì, cần chuyển biến như thế nào, trong lúc này rất nhiều thứ đều là vô giá. Thụ nhân từ khi sinh ra đã mượn thân thể cho nên có vấn đề thật lớn. Nhưng, chúng trải qua và chuyển biến, làm cho không ai có thể tưởng tượng...
- Tộc loại như vậy chuyển biến là cần trăm ngàn năm tích lũy, tích lũy này không thể trao đổi với các sinh vật khác.
Nói đến đây hai mắt Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy, nói ra:
- Nhân tộc cũng tốt, Thụ tộc cũng được. Mặc dù nói, Nhân tộc, Thụ tộc khởi nguyên không hề không chịu nổi như thụ nhân, cũng không ám muội như thế. Dù sao, thụ nhân không có ưu thế may mắn như Nhân tộc, Mị Linh, bởi vì chủng tộc chúng ta là do thiên địa sinh ra...
- Về phần thụ nhân nha, chúng sinh ra từ thi thể, chúng không chiếm được thiên địa che chở, không được thiên địa ưu ái, cho nên, chúng chỉ có thể từ phương pháp như thế sống trên đời. Bất kể như thế nào, chúng từ khi sinh ra đã quần cư, lại chậm rãi hình thành chủng tộc, chúng có quá nhiều địa phương đáng giá đi thăm dò cùng suy nghĩ.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ cảm khái thở dài một hơi.
- Chẳng lẽ ngươi muốn chế ra một tộc loại sao?
Diệp Tiểu Tiểu nhìn qua Lý Thất Dạ, thần thái cũng biến hóa vài lần.
Mặc dù nói Diệp Tiểu Tiểu tuổi còn nhỏ, nhưng mà nàng vẫn xuất thân truyền thừa tổ thụ, nàng biết rõ chuyện này có ý vị như thế nào, đây là làm chuyện không thể tưởng tượng nổi. Giống như lời của Lý Thất Dạ đã nói, chưa từng có, sáng tạo tính mạng là chuyện của trời xanh.
Nếu như Lý Thất Dạ làm như vậy, vậy thật đáng sợ, chuyện này ngay cả Tiên Đế cũng không làm được.