Mục lục
Đế thiếu sủng trong lòng: nam thần quốc dân là nữ sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Có bạn bè vui vẻ như vậy sao? ". Tần Mạc nói thật bình tĩnh, ở ban đêm nghe tới liền thành cái dạng này, phảng phất đối với chuyện gì cũng không để ý lại mang theo một cỗ không dung chống lại cái lạnh

Phó Cửu nghe đại thần hỏi chuyện xong mới từ từ ngẩng đầu lên, lúc này cô mới phát hiện ra người đàn ông kia đã muốn chạy tới trước mặt cô đứng ở mép giường ; trên tay cầm một quyển vật lý. Quần dài màu kaki làm hắn thoạt nhìn nhu hòa đi rất nhiều nhưng cảm giác áp bách vẫn còn như cũ, trong xương cốt vẫn có khí phách ba quân như cũ.

Nói như thế nào cũng có điểm khốc điểm lãnh.

Quan trọng nhất chính là cặp con ngươi kia không giống như rất cao hứng.

Phó Cửu còn đang ngậm kẹo que, hoàn toàn không rõ chuyện gì xảy ra nhưng đó là do cô nghĩ như vậy a.

Dựa theo những gì cô biết về đại thần, một khi tâm tình của đại thần không tốt, liền nói lời công kích với cô.

Một hồi chỉ cần cô cho đại thần mượn lực rồi suy nghĩ biện pháp thông minh một chút thì chuyện này cơ bản liền giải quyết.

Nhưng là!

Làm Phó Cửu không nghĩ tới chính là đại thần không theo lẽ thường ra bài, liền một ngụm hỏi cô:" Em rốt cuộc là thích nam hay thích nữ?"

Đại thần cứ như vậy ưu nhã đặt câu hỏi để cô trả lời cho thật tốt.

Nếu cô nói thích nam thì rất có khả năng cô bị đại thần túm cổ ném ra ngoài.

Nêua cô nói thích nữ... cô không nghĩ muốn nói dối,như vậy trái với lương tâm a.

Bất quá...

" Nữ thì xinh đẹp, đáng yêu ; nam thì khôi ngô tuấn tú ". Phó Cửu híp con mắt xinh đẹp cười cười, ngón tay quấn lên mái tóc bạc của chính mình, cả người dựa vào đầu giường mang theo vẻ soái khí tà nịnh nói tiếp:" Đều có thể, quan trọng nhất chính là xem mặt a, chỉ cần mặt đẹp em đều ok hết!"

" Đều ok? " Tần Mạc chậm rãi cong môi,làm như không vui lại như đang nghiền ngẫm:" Em là đang nói nam nữ e đều có thể ăn?"

Phó Cửu nghiêm túc nói:" Quá đẹp chính là có gánh nặng này a."

" Rốt cuộc ai cho em cái tự tin cường đại như vậy?". Tần Mạc điềm tĩnh nói.

Phó Cửu nghĩ nghĩ nghiêm túc nói:" Cha mẹ em sinh ra em đẹp nhưng mà anh Mạc, anh yên tâm đi, dù em có thích nam đi chăng nữa cũng sẽ không xuống tay với anh đâu!"

Trả lời như vậy hẳn là không có vấn đề gì đi.

Phỏng chừng đại thần hỏi cô vấn đề này cũng là vì trước kia cô đã làm những chuyện đó ví dụ như bao nuôi đai thần gì đó...

Phó Cửu một bên phân tích nguyên nhân một bên gửi tin tức cho Phong bảo bảo ; cho nên cũng không chú ý tới, người đàn ông sau khi nghe những lời này của cô con ngươi liền hiện lên tia lạnh lẽo.

Nếu Lương thư kí nhìn thấy tổng tài nhà mình lộ ra biểu tình như vậy,khẳng định sẽ vì người nào đấy đổ một trận mồ hôi lạnh.

Bởi vì hiện tại Tần Mạc thật sự rất không cao hứng a

Tần đại thần cho rằng, không có một ai nguyện ý chọn em trai của mình bởi vì sinh hoạt của hắn rất phong phú a.

Hắn cũng giống nhau

Nam nữ đều ăn?

A! Thật là có bản lĩnh lớn a.

Tần Mạc nhìn lướt qua nhìn thiéu niên tóc trắng còn đang ôm notebook ở nơi đó nói chuyện phiếm.

Thần sắc không có chút biến hóa nào cả, khuôn mặt tuấn mỹ như cũ. Ngón tay thon dài trực tiếp cởi cúc áo và quần dài của chính mình.

Phó Cửu nhìn hành động của người đàn ông này, bàn tay đang gõ chữ bỗng dừng lại...

Người đàn ông đứng đầu giường thân hình đứng đạc giống như cây tùng bách, rất là hấp dẫn người. Mỗi lần giơ tay nhấc chân đều là ưu nhã quý phái, phảng phất như tất cả đều nằm trong sự khống chế của hắn.

Nhưng.... Này....Là tình huống như thế nào?

Vì cái gì đại thần muốn cởi quần?

Vẫn là ở trước mặt cô thoát y.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK