Cùng lúc đó.
Ở Tần thị, cục trưởng Hoàng chuẩn bị rời khỏi thì nhận được một cuộc điện thoại: “Phát sóng trực tiếp trên internet?” Lông mày nhướng lên: “Đúng là kì lạ. Hiện tại lập tức kiểm tra xem đối phương ở nơi nào gửi tin tức này. Còn nữa, gửi địa chỉ mà người này phát sóng trực tiếp đến di động của tôi, gửi ngay lập tức. “
“Dạ.” Người bên kia sau khi nói xong liền cúp điện thoại.
Cục trưởng Hoàng xoay người nói với Tần Mạc: “Trước khi tìm ra Z, tôi có một việc muốn cậu hỗ trợ. “
Tần Mạc nhướng mày.
Cục trưởng Hoàng đè thấp giọng nói: “Một giờ trước, có người ở trên internet phát sóng trực tiếp một đoạn ghi âm. Nội dung đoạn ghi âm ở chỗ này, cậu nghe một chút.”
Sau đó, ông nhấn điện thoại di động.
Tần Mạc nghe giọng nói kia, sườn mặt vẫn đẹp trai như cũ: “Mở lại một lần nữa. “
“A?” Cục trưởng Hoàng tuy không hiểu hành động của anh, nhưng vẫn làm theo.
“Dừng lại.” Tay trái Tần Mạc chống lên mặt bàn, đứng lên: “Nếu tôi là ông, trước tiên đi kiểm tra một chút tất cả các Phó cục trưởng, Phó giám đốc ở Giang thành này. Kiểm tra xem có mấy người họ Lưu. Sau đó, lại kiểm tra lịch trình của bọn họ ngày hôm nay.”
Cục trưởng Hoàng nghe vậy, ngay lập tức nhận ra: “Đoạn ghi âm này, đối phương gọi là Lưu phó?!”
“Ừm.” Tần Mạc tiếng nói rất nhẹ, lại một chiêu trí mạng: “Gọi Lưu phó như vậy, chỉ có ở trong quan trường mới dùng đến.”
Cục trưởng Hoàng cảm thấy lần này ông đến đây không có uổng công.
Trước mắt tiểu tử này, bọn ông căn bản chỉ là nhân vật phụ!
Bất luận là trước đây hay là bây giờ, chỉ cần có anh ở đây, các vụ án đều sẽ được giải quyết rất nhanh!
Cho nên mấy năm kia, tỉ lệ phá án ở Giang thành cực cao.
Nhưng không ai có thể tưởng tượng được, năm đó anh vẫn còn là học sinh cao trung.
Cục trưởng Hoàng hưng phấn cực kỳ, lập tức gọi điện thoại thông báo lại cho cấp dưới.
Chỉ là bên này, giọng nói Tần Mạc lại không có thay đổi gì: “Đã muộn rồi. “
“Cái gì? “ Ông ta xoay đầu nhìn, nhướn mày.
Tần Mạc mở laptop màu bạc ra rồi nhấn vào link phát sóng trực tiếp trên màn hình.
Trước giờ số người đang xem quả thật chưa bao giờ cao như thế.
Tần Mạc nhìn số người đang xem trên màn hình, nâng mắt lên nhìn nói: “Còn gần hai mươi phút, chờ người bên ông điều tra ra, phát sóng trực tiếp bên này không chừng đã kết thúc. “
”Vậy…… Chúng ta nên làm gì bây giờ? “ Cục trưởng Hoàng tuy có kinh nghiệm phong phú, nhưng ông chưa tiếp xúc với vụ án nào như thế này.
Nhưng Tần Mạc thì khác, ngón tay anh chỉ lên màn hình, ánh mắt thanh đạm: “Xuống dưới, lên xe chờ khi phát sóng trực tiếp bắt đầu, sắp xếp cảnh sát các khu vực ổn thoả, khai thông đường xe chuyên dụng. Đây là biện pháp tiết kiệm thời gian nhất. “
“Tốt! Hiện tại tôi sẽ để bọn họ đợi lệnh tại chỗ!” Cục trưởng Hoàng thật sự là có chút sốt ruột.
Bởi vì một đoạn ghi âm như vậy, rất khó để người khác không để ý.
Không có ai can đảm như vậy, dùng chuyện đó để lừa đảo.
Bởi vì một khi nội dung đó sai sự thật, người đăng sẽ đối mặt với án tù 5 năm trở lên.
Cho nên, đây có thể không phải là lừa đảo.
Việc này rất có khả năng là sự thật.
Chuyện này thực sự là rất khó giải quyết.
Nếu nội dung đoạn ghi âm này là thật.
Đó sẽ là một vụ án buôn bán với học sinh, hơn nữa bối cảnh của những người liên quan không phải là đơn giản.
Cục trưởng Hoàng là người một tham lam, nhưng từ trước đến nay không chạm vào giới hạn cuối cùng này.
Rốt cuộc là ai, súc sinh như vậy!
Và là ai đã thu đoạn ghi âm này?