Tần Mạc liếc hắn một cái, đứng dậy, tay phải giương lên, trực tiếp đem người nhét dưới chăn, thật đúng là mắt không thấy tâm không phiền.
Quả nhiên vẫn là nên quản giáo quản giáo a.
" Về sau em mà còn đi đến cái địa phương không sạch sẽ đó thì sẽ không còn là việc trói người đơn giản này đâu."
Tần Mặc luôn luôn biết thiếu niên này được dậy dỗ tốt nhưng không nghĩ đến hắn lại có một mặt như vậy, nằm ở nơi đó giống như búp bê sứ.
Tàn Mạc đột nhiên nhớ tới có một lần trong đại viện ; ở phòng thuê có một đứa bé trai tuổi cũng không lớn, chạy vào gọi bọn họ là anh trai.
Không biết vì cái gì, hắn đã từng cảm thấy đó là chuyện hết sức bình thường nhưng bây giờ mỗi lần nhớ tới hắn lại có chút bài xích.
Duy nhất hắn có thể xác định đó chính là hắn cũng không hi vọng nhận lại người em trai này.
Trước giờ, Tần Mạc cũng không quản ai có xu hướng giới tính là cái dạng gì.
Nhưng bây giờ thì khác, em trai hắn như thế nào có thể nằm phía dưới người khác.
Tần Mac xoay người, bóng dáng chững chạc khác hẳn với suy nghĩ của hắn, cặp con ngươi kia thâm thúy lãnh đến cực hạn cơ hồ làm ảnh hưởng tới nhiệt độ không khí xung quanh.
Phó Cửu không bị trói tay, rũ ở mép giường, một tay kéo chăn ra, bước vào phòng tắm trước mặt đại thần.
Nhìn dáng vẻ lúc này đây của cô thật sự là tránh không khỏi.
Bất quá liền thấy phản ứng của đại thần vẫn có điểm ghét bỏ cô.
Hẳn là sẽ không có chuyện gì phát sinh đi.
Phó Cửu lại giật giật tay phải của chính mình, con ngươi màu đen quang mang chợt lóe rồi biến mất
Cái nút trói này thật không dễ gỡ a.
Nhìn qua rất bình thường nhưng trên thực tế lại rất chuyên nghiệp, chữ thập giao nhau cho dù có lưỡi dao cũng rất khó gỡ bỏ.
Người đàn ông này đúng thật là khó đối phó.
Ở đại lục này hẳn là không có người nghiên cứu tâm lý tộ phạm lại có thể làm ra loại phương pháp trói này.
Nếu có....Thì không phải là người của cảnh sát sao?
Hoặc là đại thần có thể tự do rời đi để quản thúc ở ngoài....
Phó Cửu nghĩ tới đây, đột nhiên nhắm hai mắt lại, qua vài giây là mở ra, hai con mắt mang theo vẻ thần bí khó lường.
Tiếp theo, cô phi thường cảm thấy hứng thú huýt một tiếng sáo.
Nếu không phải đại thần nhận cô là em trai, cô còn tưởng cô cùng đại thần đang đánh giá lẫn nhau a.
Nhìn một cái, mặc dù cô lợi hại nhưng đại thần còn lợi hại hơn cả cô.
Bất quá nguyện vọng này chỉ sợ không thực hiện được.
Nói đến nguyện vọng, nếu cô sớm biết tình huống này xảy ra thì cô đã không cùng Phong bảo bảo nói khoác.
Hiện tại thì tốt rồi, cô đúng là mua dây buộc mình mà.
Phó Cửu nghiêng đầu, ngón tay tiếp tục đùa nghịch cái cà vạt màu đen kia. Vào thời điểm cô định cởi bỏ thì đại thần liền xuất hiện.
Hắn như là tắm rửa nhanh chóng, tóc đen còn tản ra sương mù ướt át lại cùng với bản chất của Phó Cửu hoàn toàn khác nhau.
Mặc dù với bộ dáng này của Tần Mạc, cảm giác hắn tồn tại vô cùng mạnh.
Hắn không có lấy khăn lông, chậm rãi bước rồi đảo qua động tác của cô, môi mỏng cong cong nói:" Thật đúng là em của anh".
" Không, anh Mạc lợi hại nhất ". Phó Cửu lại giật giật tay của chính mình:" Nhưng hiện tại em muốn đi tiểu, làm sao bây giờ?".
Tần Mạc như là dự liệu thiếu niên sẽ lấy cớ như vậy, mày nhíu một chút rồi lãnh đạm nói:" Lên, anh giúp em ".
" Thôi em vẫn nên nhịn thì hơn ". Phó Cửu tạm thời từ bỏ chống cự.... Sau đó cô về giường uể oải nằm xuống... Đây là hắn một hai muốn cùng ngủ với cô sao?