Phó Trung Nghĩa vừa nghe lời nói kia, còn tưởng rằng thầy giáo đang khen con trai nhỏ của ông, trên mặt càng thêm đắc ý, ngoài miệng còn khiêm tốn nói: “Làm gì có, Hi Minh từ nhỏ đã rất hiểu chuyện, mặc kệ là trò chơi hay học tập trước nay đều rất tốt, đứa nhỏ này rất giỏi, người làm cha như tôi đều nhận tiện nhận chút ánh sáng từ nó.”
Ai biết lúc thầy giáo lãnh đạo kia nghe đến lời nói này trong nháy mắt người đều cứng lại, rất là xấu hổ giật giật yết hầu, sau đó mới nói: “Kia,Phó tổng, tôi nói chính là con trai lớn của ông Phó Cửu.”
“Hắn?” Biểu tình của Phó Trung nghĩa trống rỗng một lát, ông như thế nào cũng không dự đoán được đối phương nhắc tới là phế vật không biết cố gắng kia.
Phó Hi Minh khi nghe được tên Phó Cửu chỉ hận không thể lột xương đối phương, cao ngạo cười một tiếng: “Nguyên lai chủ nhiệm nói chính là anh trai em? Xen ra đại ca cuối cùng cũng đã hiểu chuyện, biết học tập, có thể làm chủ nhiệm khen thành tích chắc là không tồi, hạng hai mươi từ dưới đếm lên sao?
“Thành tích ngày mai mới công bố, bất quá đại ca cậu có thể lợi hại hơn so với trong tưởng tượng của cậu nhiều.” Chủ nhiệm khi nói đến Phó Cửu biểu tình liền thay đổi: “Tôi trước giờ chưa từng gặp qua học sinh thông mỉnh như vậy, năm môn đạt điểm tối đa, thời điểm hắn kiểm tra tiếng anh là tôi giám thị, không đến một giờ liện nộp bài thi, viết văn Tiếng Anh thật rất tốt, làm cả năm hạng nhất, trừ bỏ thành tích năm đó của Tần thiếu hắn không có vượt qua thi các học sinh trước mắt không ai hơn hắn, Phó tổng, con trai lớn của ông thật quá hoàn mỹ, tuyệt đối sẽ trở thành nhân vật phong vân trong trường học, ngay cả con gái học sơ trung của tôi cũng mê hắn, cả ngày đều kêu tôi mang nó đi xem nam thần trung học, cũng không biết tìm đâuu ra ảnh của hắn sau từ đó về sau con gái tôi liền hiểu chuyện không ít, đây chẳng lẽ chính là lực lượng thần tượng trong thuyết thuyết, ha ha ha.....”
Chủ nhiệm sảng khoái cười, nói xong lời cuối cùng của mình thì đi, hoàn toàn không chú ý sau khi nghe những lời của ông, Phó Trung Nghĩa và Phó Hi Minh đều sắc mặt xanh mét.
Đặc biệt là Phó Hi Minh, cả bàn tay đều nắm chặt, đầu ngón tay đâm vào lòng bàn tay.
Lời nói này của chủ nhiệm làm cho hắn ta cảm thấy như ai đem bàn tay đánh vào mặt hắn ta, trên mặt nóng rát khó chịu.
Hạng nhất cả năm?
Cái kia phế vật?
Sao có thế?
Còn cái gì lực lượng thần tượng?
Hắn so với bất cứ ai đều rõ tên kia biến thái cỡ nào, rõ ràng chính mình là nam, thấy người cao hơn hay mạnh hơn hai mắt đều không dứt ra được, liền sẽ rải tiền khoe mình giàu.
Một kẻ bất lực như vậy, có cái tư cách gì là nhân vật phong vân trong trường học?
Phó Hi Minh nheo mắt, chờ khi thi đấu Điện Cạnh xong, mẹ nó Hạ Hồng Hoa phá sản công ty, hắn sẽ đưa tay hảo hảo dạy dỗ tên phế vật không có mắt kia!
Ngày hôm sau, công bố kết quả thi, tất cả học sinh đều vây quanh bảng thông báo.
Trong đó ngày Phó Cửu đi thi cũng là ngày hắn bị trào phúng