Beta: Đậu Đậu
Thất bại?
Đế Minh thua?
Âm thanh trong hội trường thi đấu giống như là bị thứ gì đó ngăn lại.
Mỗi người đều dừng hoạt động lại, đôi mắt có chút đăm đăm, vẻ mặt có chút sững sờ.
Tiết Dao Dao mới vừa sống lại, tay còn duy trì tư thế xông về phía trước.
Nhưng là tất cả đều không kịp nữa rồi.
Tâm trạng Tiết Dao Dao có chút trống rỗng.
Gò má thiếu niên tuấn mỹ còn ở trên màn hình, tóc trước trán bởi vì đổ mồ hôi trở nên có chút ướt, cứ như vậy che kín đôi mắt của cô.
Trừ đôi môi mỏng cùng sống mũi cao, toàn bộ cảm xúc dường như đều bị che giấu ở dưới mái bạc.
Nhưng mà, mọi người vẫn không cách nào đem một màn kia từ trong đầu mình xóa đi.
Bởi vì trước đến giờ thiếu niên cũng chưa từng có có bộ dáng này.
Khóe miệng không hề cong lên, mèo trắng còn nằm ở trên tay cô. Thậm chí là cả người nhìn qua đều có chút mờ mịt.
Đế Minh … thua?
Vẫn không thể tin được.
Nhất là lúc nhìn thấy thiếu niên.
Mỗi một fan Hắc Đào đều không nhịn được vươn tay ra, bịt kín miệng mình.
Sợ hãi mà khóc lên.
Bọn họ đều nhớ rõ khoảnh khắc lần đầu tiên yêu thích thiếu niên.
Có vài người là bởi vì ở khu C đột nhiên xuất hiện vua sát thủ chưa bao giờ tử trận.
Có vài người là bởi vì một trận truyền hình trực tiếp trên internet, khi đó thiếu niên trường kiếm quét qua, trong vòng 1 thước không có người.
Cũng có vài người là bởi vì một đoạn video, người kia nhìn thẳng ống kính nói: “Chính nghĩa có thể đến muộn, nhưng nó không bao giờ vắng mặt “
Hiện tại, người kiên cường như vậy, lại thua.
Rõ ràng cố gắng như vậy.
Mỗi người đều nhìn thấy cố gắng của cô.
Dù sao vẫn có người tổng kết trận đấu, giọng nói phát thanh viên vang lên: “Kết quả tranh tài đã có, tiến vào bán kết là… “
Các thành viên chiến đội Đế Minh ngồi ở trên ghế, đã không nghe được âm thanh bốn phía, giống như là toàn bộ đều bị điểm huyệt nói, mặt như đưa đám cùng chật vật, giống như là thấm vào trong lòng mỗi người.
COCO hơi cúi đầu, ngón tay siết chặt.
Không cam lòng.
Thật là không cam lòng.
Phần không cam lòng này, những người hâm mộ cũng có.
“Nếu như Tần thần ở đây chắc chắn sẽ không rơi vào tình cảnh này.”
“Hắc Đào Z một chút cuối cùng kia quá mạo hiểm.”
“Nếu lúc ấy hắn trở về, có lẽ còn có thể kéo dài thêm một chút thời gian.”
“Ngược lại tôi không hiểu nổi tại sao lại cho hắn làm đội phó.”
“Đủ rồi, chẳng lẽ các người không thấy thần sắc Đại Hắc Đào à.”
“Cơ thể không thoải mái hắn có thể không tham gia thi đấu a.”
“Đúng vậy, thân thể không thoải mái còn tới tham gia trận đấu, còn liên lụy tới COCO của chúng ta cùng Lâm đại thần. Tôi thật sự không biết nói gì.”
Ba!
Lâm Phong đem ghế ngồi kéo ra.
Trực tiếp đứng lên.
Mắt nhìn một số fan ở đằng sau.
“Nếu như không có Tiểu Hắc Đào, chúng tôi chắc chắn không thể đi đến bây giờ. Thành tích chiến đấu là ở chỗ đó, giết 12 chết 1 trợ công 7. Thậm chí đến cuối cùng đều là một mình cậu ấy chống đỡ, là chúng tôi đang liên lụy cậu ấy, không phải là cậu ấy liên lụy chúng tôi.”
Lâm Phong nói làm cho một số người có chút lâm vào thế bí. Bọn họ cũng không cảm giác được mình nói không đúng chỗ nào.
“Lâm đại thần thay đổi như vậy, chính là làm chúng tôi không thích.”
Lâm Phong một tay đút túi quần: “Yêu thích hay không tùy các người.”
Những người đó còn muốn nói cái gì đó.
Lúc này, lại thấy toàn bộ thành viên chiến đội Đế Minh đều đứng lên, cứ đứng sau lưng Lâm Phong như vậy.
Thua, không có nghĩa là không dậy nổi.
Chẳng qua là có một chút.
Ai cũng không thể bắt nạt thành viên của bọn họ.
Cho dù là những fan kia.
Bọn họ cũng phải có chừng mực!…