Ngày từ lúc đầu có người con buồn bực thiếu niên vì sao lại đi đến bên kia.
Nhưng bọn họ phục hồi tinh thần lại mới nhớ nơi đó có Tần thần!
Này..... Đây là tình huống như thế nào?!
Nơi xa, Tần Mạc trên người khoác chiến phục màu đen, đứng ở chục bậc thang phía trên nhìn đến thiếu niên hướng anh đi tới, đôi mắt hẹp dài càng trở nên thâm thúy mê người.
Biểu tình của anh vẫn đạm mạc như cũ, mặc dù là hiện tại cũng chỉ hướng về trước nhíu mày đẹp, tràn đầy hơi thở cấm dục.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn một màn này.
Không chỉ người xem mà đến cả trọng tài cũng đều dừng lại.
Bởi vì bọn họ cũng không có nghĩ đến chuyện sẽ phát triển thành cái dạng này.
Cứ như vậy đi đến trước mặt Tần thần, thiếu niên là muốn làm gì?
Chỉ là trong nháy mắt, toàn bộ camera đều đời vị trí nhắm vào hai người!
Lương bí thư nội tâm thấp thỏm không cẩn thần vào khung hình, hắn hiện tại chỉ muốn kéo Cửu thiếu gia tới hỏi một chút, thời điểm này làm ra hành động như vậy là muốn làm cái gì?!
Không biết xung quanh đều có máy quay sao?
Bị người ta nhìn thấy được Tần thần luôn có khả năng bị biến cong thì làm sao bây giờ?
Trần Hiểu Đông trên cơ bản là cùng ý tưởng với Lương bí thư.
Hắn đến bây giờ còn chưa quên thiếu gia nhà bọn họ chơi game vì cái gì, đều là vì Tần thiếu!
Hiện tại..... Ý tưởng này càng thêm kiên định!
Nhưng mà, bất kể là Phó Cửu hay Tần Mạc đều sẽ không để ý ánh mắt của người khác.
Hai người nguyên bản đều phát sáng, lại đứng cùng nhau, ánh sáng như vậy hiệu quả gấp mười lần!
Khóe miệng của thiếu niên còn mang theo nụ cười nhạt, soái khí trêu chọc người khác, mặc dù cách màn hình cũng có thể cảm nhận được hơi thở nồng đậm thanh xuân kia.
Sườn mặt sạch sẽ thậm chí ở camera có thể nhìn đến lông tơ thật nhỏ.
Bất đồng với thiếu niên chính là trên người Tần thần phát ra khí phách tôn quý, giống với thần tiên trường thân ngọc lập.
Hai người.
Một người ở trên.
Một người ở dưới.
Đứng ở phía trên bậc thang kia.
Tức khắc tất cả ánh đèn đều phản phất trong mắt thiếu niên, giống như kim cương vỡ vụn mang theo xinh đẹp lập lòe.
Bởi vì quá mức tuấn mỹ soái khí.
Thời điểm hình ảnh ấy xuất hiện trên màn hình mọi người chỉ cảm thấy được một kịch bản duy mỹ mạn họa.
Phó Cửu mỉm cười đi tới phía trước.
Trọng tài đều nghĩ Tần tổng sẽ không cấp thiếu niên một ánh mặt trực tiếp quay đi.
Không có dự đoán được!
Khi Phó Cửu đi đến bậc thang cuối cùng, Tần Mạc liền đem bàn tay túm lấy thiếu niên kéo lên.
Phó Cửu cũng không hàm hồ, trực tiếp nương theo cỗ lực đạo kia nhón thân mình cười, môi mỏng gần sát tai phải của Tần Mạc, tiếng nói thực dễ nghe: “Anh Mạc, không cần anh từ trên đi tới dưới, tôi trực tiếp đi lên là được rồi, không có năng lực diệt toàn trường làm sao xứng ở trên anh, đúng không?”
Lời này quá dễ làm người khác nghĩ nhiều!
Trên Hiểu Đông nhìn hình ảnh kia liền trực tiếp duỗi tay bưng kín mắt mình!
Thiếu gia, cậu rốt cuộc muốn như thế nào?
Làm trò trước mặt nhân dân cả nước, lại còn trên chọc Tần thành!
Tiết Dao Dao cũng rung rẩy trong lòng, cô hướng bên trái nhìn một cái, lại hướng bên phải nhìn một cải, mọi người toàn trường quay miệng đều mở to!
Cửu điện hạ, cậu thật sự không có nhìn đến thời điểm cậu kề sát vào tai hắn, Tần thần liền nhíu mày sao?
Hai người giải thích cũng im lặng..... Trước nay đều chưa thấy qua đội trưởng bị người ta trêu chọc như vậy!
Tần Mạc nghiêng mắt, nhìn người lùn hơn so với anh một cái đầu, làn da thiếu niên rất tốt, lần thứ N nói với mình đối phương đang trong thời kỳ thanh xuân phản nghịch.