Nghe vậy, Lý tổng lập tức lấy di động của mình.
Phó Trung Nghĩa cũng nhìn về bên đó.
Toàn bộ tin tức trên internet, đều liên quan đến Phó Cửu.
Thiếu niên một tay kéo quần, đứng ở giữa chiến đội, không những không bị cỗ khí thế kia áp xuống, ngược lại bởi vì trong miệng còn ngậm kẹo que. Hình ảnh này tác động mạnh mẽ tới học sinh.
“Có khí chất vương giả. “
“Nhan sắc là vũ khí sắc bén đầu tiên. “
“Hắc Đào Z!”
Đây đều là tiêu đề mà Tần thị tuyên truyền cho Phó Cửu.
Mỗi một cái tiêu đề, giống như một cái tát hung hăng đánh vào mặt Phó Trung Nghĩa.
Trên mặt báo ngoài tin tức Phó Cửu giành quán quân, còn cố ý thả một tin hình ảnh chiến đội Phó gia bị đuổi ra sân thi đấu.
Hơn nữa dùng thêm thô thuần một dòng chữ màu đen đơn giản thể tiêu thượng một câu “Trên sân thi đấu Điện cạnh, không cần một kẻ mạo danh. “
Tô Mân cũng thấy được ảnh chụp, con trai của nàng giơ tay che mặt, làm nàng cắn chặt khớp hàm!
Tại sao lại như vậy?
Sự việc tại sao biến thành như vậy?!
ID Hắc Đào Z này, nàng rõ ràng đã trả tiền tìm một cao thủ hacker từ trên mạng đạo lại đây!
Phải là Hi Minh!
Hơn nữa, phế vật nông thôn kia, sao có thể là Hắc Đào Z thật!
Quá nhiều nghi vấn, làm Tô Mân có chút không nhịn được muốn đập di động kia.
Cũng may bà ta còn tỉnh táo. Biết trong trường hợp này, tuyệt đối không thể xấu mặt thêm nữa.
Chỉ là, khi ngẩng đầu lên, thấy tất cả mọi người đều đang nhìn mình, còn không ngừng nháy ống kính máy ảnh.
Điều này làm cho Tô Mân đem Phó Trung Nghĩa kéo lại đây, bỏ chạy khỏi hiện trường.
Bóng dáng nghiêng ngả lảo đảo, tràn ngập chật vật.
Chỉ có cách không nói cái gì, mới có thể đảm bảo một tia thể diện cuối cùng.
Bởi vì bên kia đã có truyền thông không thể nhịn được: “Phó tổng, ngài đừng đi a. Cho chúng tôi hỏi một câu, ngài có cảm nhận thế nào về con thứ hai không có danh phận giả mạo con trai lớn của mình?”
“Tô tổng, Phó gia chiến đội là ngài thành lập, việc con trai ngài giả mạo Hắc Đào Z, chẳng lẽ một chút ngài cũng không biết? Nhưng xem phản ứng hiện trường, không nên a. “
Tô Mân cùng Phó Trung Nghĩa đã không còn tâm trạng để nói cái gì nữa, chỉ nghĩ việc nhanh rời khỏi nơi này.
Khi đi ra ngoài, khuôn mặt Tô Mân nhăn thành một đường, mày đều nhíu lại, nhưng không dám nói một câu.
Trong tiệc rượu chỉ còn lại Lý tổng, hắn còn đọc các tin tức trên điện thoại.
Những nhà đầu tư nhỏ của Hạ thị, thế nhưng chỉ trong nháy mắt, số lượng phỏng vấn vượt qua bọn họ.
Hơn nữa còn độc quyền phát sóng tin có liên quan phỏng vấn cá nhân Hắc Đào Z.
Hai chữ hối hận không đủ để tới hình dung tâm tình của Lý tổng, lúc đầu nghĩ rằng sẽ chỉ kiếm được một chút.
Hiện tại, bởi vì Phó Hi Minh giả mạo Hắc Đào Z, những nhà đầu tư trước kia có nguy cơ rút toàn bộ vốn về, mà công ty ông có nguy cơ phá sản.
Khuôn mặt Lý tổng trắng bệch, hắn giật mình cầm di động.
Trong đầu lại hiện ra cảnh Hạh Hồng Hoa van xinh hắn.
“Lý tổng, ta biết thương nhân xem trọng lợi ích. Nhưng chúng ta đâu phải mới quen biết nhau, ngài thương xót ta, đừng ở thời điểm then chốt này rút vốn tư, được không? Ta không thể sụp đổ, ta suy sụp, con trai ta liền xong.”
Khi đó hắn đáp như thế nào?
“Con trai ngươi xong có gì quan hệ với ta? Hạ tổng, ta khuyên ngươi một câu. Nếu là từ nông thôn tới, thì nên cút về nông thôn đi, nơi này thật sự là không thích hợp với ngươi. “