Mục lục
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

----

Sau đó, bầu không khí càng thêm căng thẳng.

Cho đến khi vào bữa ăn, sắc mặt Thẩm Diễm Hồng vẫn đần thối.

Ông cụ Thẩm trước mâm cơm, cầm chén rượu tổng kết một năm nay đã làm được gì, còn chúc mừng năm mới.

Sau đó tất cả mọi người bắt đầu ăn cơm, Thẩm Diễm Hồng không dám nói gì hại thân nữa, cô ta chỉ vùi đầu ăn tới tấp, giống như đã lâu cô ta không được ăn miếng thịt nào.

Mạnh Phàm cũng vậy, cách ăn uống của hai vợ chồng khiến mọi người trong nhà họ Thẩm đều giật mình, không biết họ đã đói bụng bao lâu rồi?

Cuối cùng khi hai người đã ăn no, trước mặt bọn họ là một đống lộn xộn.

Bà cụ Thẩm nhìn không quen nhưng cũng không nói gì, năm mới sắp đến rồi, bà không muốn kiếm chuyện buồn.

Thẩm Diễm Hồng sau khi ăn xong, cô ta cảm thấy tốt hơn, cô ta phát hiện chỉ cần da mặt cô ta đủ dày thì bản thân sẽ không phải chịu áp bức.

Điều này làm cho cô ta giống như phát hiện ra thế giới mới, càng đi càng xa.

Hoàng Viện Viện vẫn luôn im lặng, Thẩm Thanh thỉnh thoảng nhìn cô ta, giống như là sợ hãi điều gì đó.

Cẩm Nhiên cảm thấy cái nhà này toàn người kỳ lạ.

Tất cả mọi người đã ăn xong, bác gái cả vẫn còn ngồi yên tại chỗ, Vương Thúy Phân gọi thẳng: 

"Chị dâu cả, chị nói tôi và chị dâu hai nấu cơm vất vả, chị muốn dọn dẹp, vậy làm đi!"

Đúng vậy, phải tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa.

Bác gái cả không trâu bắt chó đi cày, nhưng không biết vì sao thay vì nhờ Hoàng Viện Viện, bà ta lại túm Thẩm Diễm Hồng giúp đỡ.

Thẩm Diễm Hồng cũng không muốn dính líu gì đến Hoàng Viện Viện.

Cảnh này có vẻ không bình thường nha, Cẩm Nhiên vuốt cằm, cảm thấy chuyện này có gì đó khó hiểu.

Lúc sau, chính ông cụ Thẩm và bà cụ Thẩm, đưa tiền cho những đứa cháu gái chưa kết hôn, tất cả mọi người đều phải dập đầu.

Tuy rằng bây giờ không thịnh hành, nhưng vì hạnh phúc của người già, hàng năm đều làm như vậy.

Bác gái cả nói thầm: 

"Nhà của ta thật sự thiệt thòi, một lúc mất hai bao lì xì."

Tất cả mọi người không để ý đến lời than thở của bà ta.

Sau khi xong việc sẽ đón giao thừa, mọi người cùng tụ lại một chỗ trò chuyện, chờ gần tới mười hai điểm thì gói sủi cảo, xem như đã qua năm mới.

Sủi cảo mừng năm mới ở Đông Bắc thường bọc thêm kẹo hoặc đồng xu, nếu ăn phải có thể gặp vận may trong năm mới.

Cẩm Nhiên là người đầu tiên ăn trúng, bà cụ Thẩm cười nói: 

"Mẹ cháu làm tổng cộng sáu cái, cháu ăn một cái, còn dư năm, xem ai có thể ăn trúng."

Cẩm Nhiên nuốt trôi cái sủi cảo vị kẹo kỳ lạ xong thì gắp lần thứ hai, lại trúng cái y chang.

Cẩm Nhiên: ". . . "

Cô muốn ăn sủi cảo bình thường khó vậy sao?

Tất cả mọi người đều nở nụ cười, đều nói Cẩm Nhiên sẽ có một năm mới đặc biệt may mắn.

Thẩm Diễm Hồng ghen tị liếc nhìn Cẩm Nhiên một cái, vội tập trung quan sát những cái sủi cảo trên bàn xem rốt cuộc cái nào có kẹo.

Cuối cùng Cẩm Nhiên ăn tới cái thứ ba vẫn là sủi cảo có kẹo, ba Thẩm một cái, bà cụ Thẩm một cái và chị Đại Niếp một cái.

Toàn bộ đã được tìm thấy, tất cả mọi người vui vẻ nói lời may mắn.

Vậy là đã qua năm cũ,  sang năm mới 1973.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK