Mục lục
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

----

Thật sự là quá rẻ, tổng cộng mười món đồ dùng gia đình, mà ông chủ chỉ lấy 20 đồng.

Cũng vì thời đại này tiền tương đối rẻ, tiền lương công nhân một tháng cũng hơn 10 đồng, vẫn có thể nuôi trong nhà mấy miệng ăn.

Người vợ chắt chiu hơn một chút sẽ có dư.

Hôm nay thật sự là không còn sớm nữa, Cẩm Nhiên vội chạy trở về. 

Khi về đến nhà, vẫn theo thói quen chào bà nội Thẩm một tiếng, kết quả trong nhà chỉ có chị Đại Niếp.

"Chị biết rồi Ny Ny, lát nữa chị sẽ nói lại với bà, em trở về đi, ở bên ngoài cả ngày mệt mỏi rồi, em nghỉ ngơi sớm đi."

Cẩm Nhiên gật đầu, cô đi về nhà ngay. 

Không ngờ oan gia ngõ hẹp, lúc gần đến nhà thì đụng phải Thẩm Diễm Hồng và Mạnh Phàm.

Cẩm Nhiên: ". . . "

Thật sự xui xẻo!

Sau khi Thẩm Diễm Hồng nhìn thấy Cẩm Nhiên, cô ta có chút do dự. 

Cẩm Nhiên không hiểu Thẩm Diễm Hồng định làm gì?

Chẳng lẽ sau lưng cô có người xấu?

Mạnh Phàm nghiêm mặt lạnh lùng nói: 

"Tôi với Diễm Hồng đã đính hôn, về sau tôi chính là anh rể cô, tốt nhất cô nên tôn trọng tôi một chút."

Cẩm Nhiên "??? Wow?"

Cẩm Nhiên nhìn về phía Thẩm Diễm Hồng, hy vọng có thể nhận được lời giải thích rõ ràng, nhưng Thẩm Diễm Hồng lại cúi đầu xuống đất.

Lập tức Cẩm Nhiên âm trầm nói: 

"Thẩm Diễm Hồng, lời cảnh cáo của tôi chị không để trong lòng sao?"

Sắc mặt Thẩm Diễm Hồng tái nhợt, cô ta túm lấy Mạnh Phàm muốn rời đi.

Mạnh Phàm không đi, anh ta còn chưa nói hết câu:

"Tôi dù lớn hay nhỏ tuổi cũng là bề trên của cô, tôi muốn nói với cô vài lời, cũng là vì cô.

Diễm Hồng là một cô gái rất tốt, cô không được bắt nạt cô ấy, cô ấy đã hết sức nhịn cô rồi."

Cẩm Nhiên: ". . . ."

Đây là con khỉ nhà nào vừa mới xuống núi!

Sự nhẫn nại của cô được thông báo là không còn giá trị, cô mệt mỏi không muốn nói nhiều lời. 

Cô nhìn một vòng, thấy không có ai, bèn ra tay để không bị làm ồn nữa!

Cẩm Nhiên giơ chân đá một cái khiến Mạnh Phàm ngã nhào xuống đất. 

Sau đó, cô cũng đá một cái vào người Thẩm Diễm Hồng. 

Không phải nói đính hôn rồi sao?

Người một nhà cần chỉnh đốn.

Cẩm Nhiên nhẹ tay không đánh vào mặt mà đánh thẳng vào người.

Miệng cô còn nói nhỏ: 

"Hai người các ngươi chết đi mà làm người tốt, còn sống cũng là phế vật lưu manh, hay là bây giờ ta cho hai người một cái âm hôn, xứng đáng với hai người đó."

Thẩm Diễm Hồng bị dọa đến run người, Mạnh Phàm lập tức nói không nên lời.

Cẩm Nhiên véo mặt Thẩm Diễm Hồng, nhẹ giọng nói: 

"Chị phải dạy dỗ tốt đối tượng của chị, sao lại dạy tôi đây?

Các người xứng đáng sao?

Lần trước tôi nói như thế nào nhỉ? Có rất nhiều cách để làm cho một người biến mất đúng không?

Có muốn thử không?"

Thẩm Diễm Hồng sợ hãi, cô ta vội vàng cầu xin tha thứ: 

"Chị sai rồi, chị nhất định sẽ quản tốt Mạnh Phàm, bọn chị sẽ không đến tìm em nữa, chị sai rồi, đừng cho bọn chị âm hôn, chị thật sự biết sai rồi, chị sẽ không bao giờ đến chọc em nữa."

Cẩm Nhiên nhíu mày, Thẩm Diễm Hồng lại sợ lời hù dọa thuận miệng của cô?

Âm hôn? Cô làm sao biết tổ chức chứ. 

Thật sự là đề cao cô nha.

Cẩm Nhiên về nhà, cô cho đám thú nuôi ăn trước, nhưng Đấu Kim lại có ý kiến rất lớn, nó cảm thấy khó chịu khi Cẩm Nhiên một mình đi ra ngoài kiếm ăn, nhưng lại không mang theo nó.

Cẩm Nhiên bâng quơ nói: 

"Sao mình lại không nghĩ đến lẩu chó nhỉ?"

Đấu Kim cụp đuôi vào giữa mông rồi trở lại chuồng chó.

Nó thở dài, phận chó sống không dễ mà.

"Meo ~ meo ~~ Nhìn tôi này." 

Cẩm Nhiên liếc mắt nhìn qua, Phú Quý làm nũng kêu meo meo.

Đấu Kim: ". . . ."

Thật sự thì chó cũng không thích chơi với mèo.

Cẩm Nhiên cài đặt đồng hồ báo thức, tắm rửa rồi đi ngủ, buổi tối còn phải làm việc lớn.

Quá nửa đêm, Cẩm Nhiên tỉnh dậy, cô đi vào không gian hóa trang cho mình sau đó đi ra cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK