----
Cẩm Nhiên cười gật đầu:
"Đúng vậy, dì Lưu lấy một chút mang về đi, nhà cháu còn nhiều, đến lúc đó cháu về lấy là được, cháu cảm thấy được rau ngũ gia bì trộn ăn rất ngon, mẹ con thì thích hấp bánh bao, kiểu nào cũng ăn ngon cả."
Mấy người nói chuyện vô cùng náo nhiệt, họ nói đến thích thú rồi bật cười ha hả.
Bà cụ Cố dẫn Cố Tư Ngôn vào nhà bếp nhìn, bà cụ Cố liền hỏi:
"Cháu cười cái gì vậy?"
Mẹ Cố giải thích:
"Ny Ny nói chuyện năm mới về nhà con bé đánh lưới, nói là chơi vô cùng vui, sau đó Tiểu Lưu nói về những chuyện lúc nhỏ của bà ấy, chúng con không nhịn được cười."
Chị dâu cả và chị dâu hai cũng tiến đến, cười hỏi có cần giúp đỡ không.
Cố Tư Ngôn nhếch mép cười một tiếng:
"Đợi lát nữa đi, đồ ăn sẽ làm xong thôi.
Để ba về nhìn thấy biểu hiện của hai chị sao?"
Chị dâu cả nhà và chị dâu hai xấu hổ cười cười.
Cẩm Nhiên cảm thấy Tiểu Ngôn luôn tràn đầy sức chiến đấu, rất tuyệt!
Cẩm Nhiên ngại ngùng đi ra ngoài sô pha ngồi, quá xấu hổ đi, còn không bằng vào bếp nhìn xem có thể giúp gì không.
Dì Lưu là người nói nhiều, Cẩm Nhiên cùng bà tán gẫu thật sự vui vẻ, bà cụ Cố và mẹ Cố cũng đều bận rộn trong nhà bếp.
Mẹ Cố vừa nhìn đã biết là không thường xuyên nấu cơm, nhiều động tác hơi vung về chút, bà cụ Cố cũng vậy.
Chị dâu cả và chị dâu hai bị đuổi ra khỏi nhà bếp vì nhà bếp chật chội, đang nghe những lời chua ngoa của Cố Tư Ngôn.
Đến khi đồ ăn được làm xong, giáo sư Cố và ba Cố cùng trở về.
Giáo sư Cố vừa vào cửa liền hỏi:
"Có phải Ny Ny đến đây không?
Sinh viên tốt, em ở đâu rồi?"
Cố Tư Ngôn mất hứng nói:
"Sao ông cứ tìm người yêu của cháu làm gì?
Lại muốn cho thêm bài tập sao?"
Khi Cẩm Nhiên nghe thấy giọng nói gọi cô, cô ra xem, giáo sư Cố nhìn thấy tay Cẩm Nhiên ướt át, ông cười ha hả hỏi:
"Trên đường bình an không, có giao lưu với ai không?
Thầy muốn đi theo em mừng năm mới, nhưng người nhà đều ngăn cản không cho, nói không hợp quy tắc, cái gì quy tắc, thầy chắc chắn sẽ được hoan nghênh."
Cẩm Nhiên nhìn thấy giáo sư Cố giống như lão già ngoan cố, cô cười dỗ dành:
"Hiện tại mùa đông không có gì chơi, chờ tới mùa thu hoạch đi, em đưa thầy và bà cụ Cố cùng đi, em biết mấy chỗ có cây ăn trái, đặc biệt ngọt."
Giáo sư Cố được dỗ thì cười hạnh phúc.
Cố Tư Ngôn làm nũng hỏi: "Anh thì sao?" ’
Không đợi Cẩm Nhiên trả lời, ba Cố đã vội đáp lại:
"Con làm bộ mặt gì đây hả?"
Cố Tư Ngôn bị xem thường thì lớn tiếng kêu:
"Bà nội, bà nội. Con của bà muốn đánh cháu, ai ya, cháu đau quá!"
Cẩm Nhiên:". . ."
Không hiểu chuyện mất mặt gì đang xảy ra?
Nhưng mọi người như đã quen rồi, bà cụ Cố cầm sạn đi ra, gõ gọ ba Cố mấy cái:
"Con đánh cháu mẹ làm gì, có phải con nhàn rỗi quá không?"
Ba Cố: ". . ."
Lẽ ra không nên có đứa con trai thứ ba, thật sự là kẻ đòi nợ mà.
Cố Tư Ngôn nhíu mày, ra vẻ ba trêu chọc con thì con phải tự vệ.
Ba Cố cười chào hỏi Cẩm Nhiên, sau đó liền trốn lên lầu.
Chờ mọi người ngồi vào bàn, lúc chuẩn bị ăn cơm, chị dâu cả cười nói:
"Đây đều là người yêu của Tư Ngôn mang tới à, thịt này cũng vậy sao?
Còn gà này cũng vậy sao?"
Cố Tư Ngôn hừ lạnh:
"Chúng ta đều biết con gà này do anh cả mang tới, có muốn khắc tên lên không, đến lúc đó cộng vào tài sản của anh cả, xem như tài sản của vợ chồng?"
Chị dâu cả nghe mà á khẩu không trả lời được.
Cẩm Nhiên thở dài, anh nói xem anh có sức chiến đấu vô hạn phải không?!