Mục lục
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

----

Giáo sư Cố cười nói:

"Đoàn Đoàn là cháu trai của thầy, thầy đã được nghe kể về con rồi."

Cẩm Nhiên:”. . . ”

Gia đình của Đoàn Đoàn lớn đến mức có thể bao quanh cả một trường đại học luôn sao? 

Sao ở đâu cũng có người quen vậy!

Thấy Cẩm Nhiên không nói gì, giáo sư Cố cười nói tiếp:

"Thầy biết con có hôn ước với cháu trai thầy rồi."

Cẩm Nhiên vội vàng giải thích: "Không, không phải đâu ạ, con chỉ là một người chỉ suy nghĩ là nhiều chứ không dám hành động đâu ạ.

Không có gì đâu ạ."

Giáo sư Cố trêu chọc cô một lúc, sau đó để Cẩm Nhiên đi, để cô có thời gian về nhà ăn tối với Cố Tư Ngôn.

Cẩm Nhiên chán nản đi về phía nhà ăn, phiền phức quá đi, một chút tiện nghi của người ta còn không chiếm được, mà lại mang tiếng là có hôn ước, thật là xấu hổ quá.

"Ny Ny, em đang suy nghĩ gì vậy? Đầu của em đập vào cột rồi kìa?"

Cẩm Nhiên vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một người đẹp trai đang mỉm cười nhìn cô. 

Cẩm Nhiên sửng sốt một chút, sau đó tò mò hỏi:

"Công việc của gia đình anh là gì vậy?"

Cố Tư Ngôn nhướng mày, suy nghĩ một chút rồi nói:

"Ông anh là giáo sư khoa Lịch sử, bà anh học khoa Triết học, còn mẹ anh học khoa Y, anh không tiện nói về ba anh, anh còn có hai anh trai, cả hai đều thuộc bộ công an, họ đều đã kết hôn hết rồi, hai chị dâu của anh đều ở trong Liên đoàn phụ nữ.

Cẩm Nhiên cả kinh, quan viên đời thứ hai chói lọi trong truyền thuyết là đây, cô đúng là không nên nhúng chàm vào, không thấy bên nhà người ta toàn công an sao?

Cố Tư Ngôn còn nói thêm:

“Nhà anh rất thoáng, Đoàn Đoàn trịnh trọng báo cho mọi người trong nhà tên của em, còn hung dữ nói nếu anh không đồng ý, chờ lớn lên sẽ lấy em.

Vì tương lai của em nên anh đã miễn cưỡng đồng ý."

Cách nói chuyện của Cố Tư Ngôn cứ như rót mật vào tai, nhưng cô không thể để bản thân bị cám dỗ.

Cẩm Nhiên lễ phép nói:

"Vâng em biết rồi, lúc trước là do em đã làm loạn, trong khoảng thời gian này đã khiến chúng ta bị hiểu lầm, thật sự xin lỗi anh.

Sau này em sẽ nói chuyện lại với Đoàn Đoàn."

Cố Tư Ngôn bật cười.

 "Em đây là muốn đùa giỡn với lưu manh sao?"

Cẩm Nhiên trợn tròn mắt nhìn, không xác định nói:

"Em còn chưa từng thử qua, chỉ mới vừa nghĩ thôi?"

Cố Tư Ngôn:". . ."

Nếu em mà thử thì sẽ là một câu chuyện khác.

Cẩm Nhiên cảm thấy có chút áy náy, dù sao cô cũng là người đuối lý không biện minh được cho mình, sau đó bỏ chạy.

Trong nháy mắt, cô đã chạy đến ký túc xá nữ.

Cố Tư Ngôn bị bỏ lại, đứng bối rối, đây là người từ trên núi xuống sao?

Chỉ biết chạy trốn thôi hả?

Cẩm Nhiên thở hổn hển đi đến phòng ký túc xá, không có ai ở đậy cả, cô chạm vào bụng mình, vội vàng leo lên giường, kéo rèm lại.

Cô vội vàng ăn xong bữa trưa, mới yên tâm đánh một giấc, buổi chiều còn có tiết học.

 

Nhưng khuôn mặt của Cố Tư Ngôn luôn ở trong những giấc mơ kỳ lạ của cô, cầm tờ giấy đăng ký kết hôn trong tay và không ngừng hỏi cô:

"Nói cho anh biết đây là gì?

Nói cho anh biết mau, nhìn thẳng vào mắt anh.

Sau khi Cẩm Nhiên tỉnh dậy, cô cảm thấy toàn thân không còn sức lực.

Trong khoảng thời gian gần đây trái tim thanh tâm quả dục của cô không còn được như trước rồi.

Động chút là nổi sắc tâm, cô không muốn mình như vậy đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK