Mục lục
Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

---

Bắt đầu từ nhà bếp, cô tìm đồ dùng vệ sinh trong không gian rồi cọ rửa từ trên xuống dưới, cô cho xà phòng lên hết nồi niêu xoong chảo rồi mang ra khu vực công cộng để cọ rửa.

Có một người phụ nữ ở nhà cạnh thấy gương mặt xa lạ của Cẩm Nhiên thì quan sát một hồi, Cẩm Nhiên dám cá, chỉ cần cô ngẩng đầu lên là sẽ bắt gặp ánh mắt của bà dì lắm chuyện kia, cô có muốn chạy cũng đừng hòng.

Nên Cẩm Nhiên vẫn cúi đầu làm việc.

Kiên quyết không ngẩng đầu lên, đây toàn là từ kinh nghiệm cả.

Rửa xong, cô mang hết đồ đi luôn một thể, chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng bí ẩn.

Dọn dẹp xong phòng bếp thì cô tiện thể dọn luôn cả phòng tắm.

Cô lấy những thứ cần rửa ra rồi kì cọ, một lát sau là đã dọn xong.

Chỗ phòng khách còn thiếu một cái hộc tủ để đựng đồ lặt vặt, cả phòng ngủ nữa, cô thấy quần áo bẩn của ba mẹ được móc trên một sợi dây, lại còn được đặt trên một chiếc ghế trông cứ như sẽ sập bất cứ lúc nào.

Cẩm Nhiên đau lòng muốn chết, dù sao cô cũng được coi là một tiểu thư giàu có, mà ba mẹ cô lại tạm bợ như thế.

Cô định lát nữa đến trạm thu mua phế liệu, nếu có thể mua được gì thì quá tuyệt.

Còn nếu không có thì đi nghe ngóng thử xem rồi đặt mua đồ vậy.

Ba mẹ cô tiếc tiền, nhận được lương thì để dành ra tiền học cho bọn họ và tiền chi tiêu hằng ngày, với số tiền còn dư lại thì mẹ cô vẫn còn khó khăn.

Cuộc sống cứ trôi qua quá túng thiếu.

Cẩm Nhiên định lấy một ít nhân sâm non từ trong không gian ra, để sau này đưa cho ba Thẩm để ông đem bán lấy tiền.

Nếu thế thì ba mẹ cô cũng dư dả tiền trong tay hơn.

Cẩm Nhiên dọn dẹp nhà xong thì để quần áo bẩn và đồ cẩn phải giặt vào chậu, mang tới chỗ giặt đồ quy định.

Lúc này, có một thím không nhịn nổi nữa mới tò mò hỏi Cẩm Nhiên:

"Cháu gái, thím thấy cháu lạ lạ, cháu là người nhà nào thế?"

Cẩm Nhiên cười ngọt ngào:

"Mẹ cháu là Vương Thúy Phân, ba cháu là Thẩm Cường Quốc ạ.

Cháu là con gái út của họ, cháu là Thẩm Cẩm Nhiên."

Quả nhiên không ngoài dự đoán, toàn bộ các bà dì đang hóng chuyện lập tức nháo nhào lên.

Mọi người đều nhiệt tình hỏi han Cẩm Nhiên, Cẩm Nhiên cũng không nóng vội, cô trả lời từng câu một, nhưng vẫn không dừng việc trên tay.

Thời buổi giờ là vậy đó, nếu mà để người ta mất thể diện là sẽ khiến người ta chú ý từng tí một, thậm chí còn nghi ngờ ba mẹ cô không biết dạy con.

Nên miễn là không động tới những vấn đề giới hạn thì Cẩm Nhiên vẫn tươi cười niềm nở.

Có một bà dì trông có vẻ rất giàu, bà ấy vừa cười vừa nói:

"Cháu đúng là một đứa trẻ ngoan, lần trước dì cũng thấy cháu mang cho ba mẹ nhiều đồ tốt lắm, dì nghe mẹ cháu khen cháu suốt, cháu còn đang đi học à?"

Cẩm Nhiên gật đầu:

"Vâng ạ, năm nay cháu lên năm hai trung học.

Nhưng đang dược nghỉ hè, mà cũng không có việc gì làm nên cháu đến thăm mẹ và các anh."

Mọi người đều khen ngợi, nói Cẩm Nhiên hiếu thảo hiểu chuyện.

Cẩm Nhiên giặt xong thì chào mọi người một tiếng rồi cầm chậu rời đi.

Lúc về đến phòng, cô ném đống quần áo đã giặt sạch, ga trải giường các kiểu vào máy giặt trong không gian để sấy khô.

Lúc xong xuôi hết thì thì đem phơi ở chỗ các thím vừa nói.

Rồi cô đặt lại những thứ về vị trí cũ của nó, nhìn đồng hồ, còn khoảng hai tiếng nữa ba mẹ mới tan làm được, vậy cứ đến trạm thu mua xem thử đã!

Cẩm Nhiên chào hỏi với dì ở cách vách trông khá thân thiện, cô bảo giờ đi ra ngoài một tí, lát nữa sẽ về ngày, nếu ba mẹ cô về sớm thì báo cho họ một tiếng.

Dì kia vui vẻ đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK