----
Bản thân nó ăn cơm thừa canh cặn thôi cũng đủ để trưởng thành rồi, không cần phải nhận “tình thương” lớn đến vậy đâu.
Cẩm Nhiên đút thức ăn cho Đấu Kim, sau đó dùng sữa tắm không mùi tắm rửa cho nó, Đấu Kim lúc này cũng lim dim vào giấc ngủ.
Cô đúng là một con sen mà.
Cẩm Nhiên bắt đầu học cách xưng hô giữa chủ và động vật.
“Mình đúng là một cô bé có tính kỷ luật mà!” Cẩm Nhiên đầy tự hào tâng bốc bản thân.
Thỉnh thoảng vật dụng như vậy, liệu cô có thể dùng nó để đổi đồ cổ, vàng ngọc lục bảo gì không?
Nữ chính khác xuyên sách đều có thể đi khắp nơi nhặt nhạnh đồ đạc, đi các kiểu chợ đen trao đổi hàng hóa, vậy cô cũng không thể để cho không gian của mình ngồi không rảnh rỗi được, cùng là một ngón tay vàng, nếu nói ra thì người khác sẽ cười nhạo.
Cẩm Nhiên ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi mà Đại Hồng vẫn còn nói:
“Ny Ny à, sớm ngày cậu cứ bận bịu cái gì vậy chứ?
Tôi rủ cậu đi lên núi cậu cũng không đi rốt cuộc là cậu đang bận chuyện gì vậy?”
Cẩm Nhiên đầy vẻ thần bí nói:
“Cậu không hiểu đâu, tôi đang phải chuyên tâm học hành, thành tích của tôi không thể giảm bậc được nữa.”
Đại Hồng:
"??? Nhưng mà Cẩm Nhiên này, điểm kiểm tra lần trước của tôi không phải đội sổ rồi sao, giờ sao còn giảm hơn được nữa!”
Cẩm Nhiên: “…”
Thấy chưa đã nói là không muốn chơi với Đại Hồng rồi mà, đúng là đáng ghét hết sức.
“Lần trước trong người tôi không khỏe nên mới làm bài kiểm tra không tốt thôi. Lần này để mà xem, xem xem tôi làm thế nào để đạt được cú lội ngược dòng ngoạn mục."
Đại Hồng nghi ngờ liếc nhìn Cẩm Nhiên và nói với vẻ hoài nghi:
"Nếu trước đây cậu nói mình học giỏi thì tôi còn tin, chứ bây giờ ấy mà, cũng chẳng biết đống kiến thức kia có trôi theo cơm cậu ăn không mà cái gì cũng không biết, cậu ăn chữ có ngon không vậy hử?”
Cẩm Nhiên:
“Đại Hồng à, cậu đi đi, tôi hiện tại không muốn nhìn thấy cái mặt của cậu đâu, hôm nay chúng ta tuyệt giao một ngày đi."
Đại Hồng cũng kiểu vô tâm vô phế mà nói:
“Vậy thì chào bạn học Thẩm nhé, tôi đi đây, ngày mai tôi lại tới tìm Ny Ny chơi.”
Bạn học Thẩm: “Ngày mai Ny Ny cũng chẳng thèm chơi với cậu đâu!”
Thẩm Diễm Hồng nhìn Đại Hồng và Cẩm Nhiên đang ngồi xổm trong sân nhí nhí nhố nhố cười nói.
Cô talườm một cái, sau đó quay lưng trở về trang điểm vô cùng lòe loẹt đi đâu đó.
Đại Hồng nhìn thấy vậy, cô bé thấp giọng hỏi:
"Này cô bạn họ Thẩm, chị họ của cậu tính đi đâu vậy, sao ăn mặc chưng diện cứ như một con gà mái ấp trứng thế kia, chị gái tôi cũng thường y chang vậy đấy, đúng là chả ra cái giống gì, thế mà chị tôi vẫn nói cái gì mà vậy mới thời thượng, thời thượng đâu chẳng thấy, trông còn giống mẹ mìn ăn thịt trẻ con hơn.”
Cẩm Nhiên: “…”
Công nhận lực sát thương từ lời nói của Đại Hồng lúc nào cũng không điểm dừng, không hiểu sao lúc này cô còn hơi thấy cảm động vì trước đó Đại Hồng còn khá thủ hạ lưu tình đối với cô.
Đại Hồng chia sẻ nỗi khó hiểu của Cẩm Nhiên một lúc sau đó đi về, trước khi đi còn cố chấp khăng khăng ý là ngày mai sẽ tới tìm Ny Ny.
Cẩm Nhiên: “Hay bà cứ trực tiếp đổi luôn bạn mới để chơi đi cho rồi!”
Chứ Cẩm Nhiên cô thực sự đang học tập chăm chỉ. Lần trước cô làm bài kiểm tra bị đứng cuối cùng cũng cảm thấy rất xấu hổ khi đối mặt với những người lớn trong nhà chứ bộ.