---- Cẩm Nhiên cởi giày ném vào Cố Tư Ngôn, cười to: "Em biết là anh không uống nhiều, em nghe mẹ Cố nói tửu lượng của anh vô cùng tốt, lúc nhỏ còn lén lút lấy rượu của giáo sư Cố uống, anh uống hết rượu rồi mà vẫn không sao cả." Cố Tư Ngôn vẫn giả chết, Cẩm Nhiên muốn kéo chăn ra nhưng Cố Tư Ngôn giữ chặt không chịu buông. Thế là Cẩm Nhiên khe khẽ giật chăn và cào nhẹ vào mặt Cố Tư Ngôn. "Cố Tư Ngôn, anh xem anh kìa, chả lẽ anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.